FULL Hà tổng tuyệt tử? Kết hôn với người câm (Nguyễn Thanh Âm-Hạ Tứ) - Chương 106: Không cần lòng thương hại của anh

Cập nhật lúc: 2025-11-08 12:54:11
Lượt xem: 3,155

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh từng nghĩ rằng Nguyễn Thanh Âm chẳng khác gì những cô gái tham vàng bỏ bạc, chỉ tham lam danh lợi và tiền bạc.

Hoá , cô từng thực sự chạm đến hạnh phúc; việc từ bỏ tất cả tự trọng để lựa chọn đàn ông mà cô chỉ từng một mật, đối với cô mà là một con đường đau đớn nhưng buộc chọn.

Hạ Tứ say rượu, ánh mắt mơ màng nồi nước gừng đang sôi, nhưng ý thức dần trở nên tỉnh táo. Anh bỗng dưng ném cốc thủy tinh xuống đất.

Chiếc cốc vuông bằng thủy tinh cùng những viên đá trong suốt ngay lập tức vỡ tan thành mảnh.

Hạ Tứ đầu nấu nước gừng cho khác, còn lóng ngóng, tốn khá lâu mới bê bát khỏi bếp và đẩy cửa phòng.

Nguyễn Thanh Âm ngủ yên giấc, ngay cả trong mơ cũng nhíu mày nhẹ.

“Nguyễn Thanh Âm, dậy uống chút nước gừng .” Anh nhẹ nhàng lắc vai cô, qua lớp áo mỏng cảm nhận cơ thể cô nóng.

Hạ Tứ ở đầu giường, ôm cô lòng, bàn tay sờ lên trán đo nhiệt độ, thấy nóng.

lay như thế nào, cô cũng hề tỉnh.

Cô mới xuất viện, Hạ Tứ dám chậm trễ, ôm cô lòng, đắp chăn cho cô, gọi điện cho Tống Vọng Tri.

“Chắc là do ban ngày ướt tuyết, cảm lạnh.” Tống Vọng Tri rời phòng mổ, cắn bánh mì xem giờ, “Anh cho cô uống chút thuốc hạ sốt, đồng thời hạ nhiệt vật lý, đắp chăn dày, dùng nước ấm lau trán và lòng bàn tay, hai tiếng thử nhiệt độ.”

Hạ Tứ rõ ràng chút hoảng, mở loa ngoài, theo lời Tống Vọng Tri, chăn mỏng hơn, lấy thuốc hạ sốt trong hộp y tế, lóng ngóng pha.

“Khoan !” Bỗng tiếng Tống Vọng Tri lo lắng vang lên từ điện thoại, “Anh… kiểm tra xem trong hộp y tế kê tễ lâm phòng , tạm thời đừng cho uống thuốc hạ sốt.”

Hạ Tứ nhíu mày, phản ứng tự nhiên hỏi: “Tại ? Cô sốt, uống thuốc Tây sẽ nhanh khỏi hơn mà.”

“Tôi rõ kỳ kinh cuối của bệnh nhân, nếu… cô thai, uống kê tễ lâm phòng ảnh hưởng, thuốc Tây tác dụng phụ lớn, nhất đừng mạo hiểm.” Tống Vọng Tri từ góc độ bác sĩ, kê đơn nghiêm ngặt.

Hạ Tứ sắc mặt đỏ hồng của Nguyễn Thanh Âm, cơ thể cô ngày càng sốt cao, ngập ngừng vài giây, “Mấy hôm mới xuất viện, chắc…”

Câu đứt quãng, Hạ Tứ nhớ đến tối xuất viện, ở phòng bên cạnh…

“Nếu từ khi xuất viện quan hệ, thể cho cô uống thuốc hạ sốt Tây y hiệu quả, kèm theo thuốc cảm gió, chắc chắn sẽ nhanh khỏi hơn.” Tống Vọng Tri đổi giọng điệu, “ an nhất, vẫn nên cho uống kê tễ lâm phòng, hơn nữa… hiểu mà.”

“Chắc , cơ thể mà.” Hạ Tứ phủ nhận chuyện quan hệ, giọng điệu bình thản, giấu chuyện khó con.

“Nhỡ thì , Hạ Tứ, dám đánh cược ?” Tống Vọng Tri hỏi ngược.

Hạ Tứ ngập ngừng vài giây, cầm cốc thuốc Tây pha đổ , lấy cốc sạch, pha một cốc kê tễ lâm phòng theo chỉ dẫn.

“Tạm thời đừng cho uống thuốc khác, tiên hạ sốt vật lý.” Tống Vọng Tri ngáp, “Chỉ là cảm sốt thôi, cũng đừng quá lo lắng.”

Hạ Tứ đáp “ừ” giúp Nguyễn Thanh Âm uống thuốc.

Cô ý thức rõ, hợp tác, uống vài ngụm là nôn , Hạ Tứ chỉ còn cách nâng cằm cô, ép uống từng chút.

Một cốc cũng chỉ uống nửa liều, Hạ Tứ lấy khăn, nhúng nước ấm, vụng về lau trán, đó lau lòng bàn tay.

Anh lặp lặp ngại mệt, đến nửa đêm, sắc mặt hồng hào của Nguyễn Thanh Âm dần bình thường, nhịp thở đều hơn.

Hạ Tứ đo bằng nhiệt kế, thấy nhiệt độ bình thường mới thở phào, thậm chí cởi quần áo xuống bên cạnh giường.

Nguyễn Thanh Âm đói đánh thức, cô xung quanh lạ lẫm, qua lớp trang trí cao cấp màu xám trắng, cảm nhận rõ căn phòng lạnh lùng và tẻ nhạt của chủ nhân.

Đầu giường một hộp thuốc, bên trong bừa bộn, cạnh gối còn nhiệt kế, trán mát lạnh, đưa tay sờ , hóa là miếng hạ sốt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/full-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam-nguyen-thanh-am-ha-tu/chuong-106-khong-can-long-thuong-hai-cua-anh.html.]

Đây là phòng của Hạ Tứ ?

Nguyễn Thanh Âm tỉnh táo hơn, nhớ ngày đầu chuyển biệt thự Tây Hi, thư ký Từ dẫn cô tham quan từng phòng, cô ấn tượng sâu với phòng chính hướng mặt trời , ngay cả ban ngày nắng, rèm dày vẫn khép chặt, chẳng một tia sáng lọt .

Sống ở đây dễ rối loạn ngày đêm.

Trước giường đôi dép bông màu hồng của cô, thùng rác còn vỏ kê tễ lâm phòng dùng.

Cô mở chăn, dậy, thoáng choáng, dựa tường và tủ, xuống lầu.

Hạ Tứ áo trắng ngắn tay, mặc quần dài xám, thắt tạp dề kẻ ô ở eo, hình chuẩn, vai rộng, eo thon, vóc dáng cao ráo, bếp tất bật khiến cô khó rời mắt.

tiếc là vẫn nấu, bếp lộn xộn, tiếng động rầm rì kéo Nguyễn Thanh Âm về thực tại.

Anh đang nấu ăn ?

Nguyễn Thanh Âm mở to mắt kinh ngạc, kịp nghĩ gì thì Hạ Tứ bê một bát súp .

“Thức ?” Anh đặt bát lên bàn mặt cô, tự nhiên đưa tay kiểm tra trán, rút tay về, chạm trán , “Đỡ , chắc hạ sốt .”

“Ăn .”

Nguyễn Thanh Âm vẫn hết ngỡ ngàng, gật đầu, dựa bàn , bát gốm trắng xanh là súp gà hầm nhân sâm, nhưng một chút dầu mỡ.

Hạ Tứ bê thêm một bát cháo trắng, đưa cho cô, hỏi: “Cơ thể còn chỗ nào khó chịu ?”

Nguyễn Thanh Âm cúi đầu uống súp, vị … thật khó tưởng tượng là đầu nấu thể nấu .

Rất thơm, nhưng béo, gà mềm và khô.

Cô đang tập trung thưởng thức, bỗng lời hỏi thăm dịu dàng của Hạ Tứ, suýt sặc.

Nguyễn Thanh Âm lắc đầu, nét mặt dịu dàng, khác hẳn hình ảnh rũ rượi hôm qua.

“Anh chăm sóc cả đêm ?”

“Cảm ơn.”

Hạ Tứ học ký hiệu tay chỉ dành cho cô, tuy thành thạo giao tiếp với khiếm thính, nhưng thể hiểu đại ý.

Anh mặt lạnh, tự rót nước, “Chồng chăm vợ là chuyện đương nhiên, cần cảm ơn.”

Nguyễn Thanh Âm nhíu mày, trong lòng dấy lên hàng loạt câu hỏi.

Tại thái độ đổi nhiều như ?

Chăm sóc cô suốt đêm, bếp nấu súp…

Chẳng lẽ…

Cô ngẩng đầu đàn ông quen thuộc nhưng xa lạ mặt.

Chẳng lẽ… đang thương hại cô?

Cô mỉm cay đắng, bát súp còn ngon, giờ như nuốt sáp.

cần bất kỳ ai thương hại.

Loading...