FULL- Gả nhầm nhưng chú rể quyến rũ (Giang Diệu Cảnh - Tống Uẩn Uẩn) - Chương 945: Khiến anh ấy phải say mê tôi

Cập nhật lúc: 2025-10-08 07:44:23
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Huân khẽ đáp:

– “Tôi , dù em giải thích cũng giận, nhưng em giải thích, thì tha thứ cho em .”

Phương Nguyệt nhíu mày, mím môi:

– “Anh thật tự mãn, quả nhiên thể nịnh .”

Hoắc Huân: “….”

Phương mẫu nhiệt tình dùng đũa công để gắp đồ ăn cho Hoắc Huân:

– “Món cả nhà đều thích, cũng thử .”

Hoắc Huân gắp một miếng cho miệng, nhận xét:

– “Ngon đấy.”

Phương mẫu mỉm .

Phương phụ kéo uống rượu:

– “Anh thường uống rượu cũng khá chứ?”

Hoắc Huân nhẹ:

– “Cũng tạm ạ.”

Phương phụ rạng rỡ:

– “Anh khiêm tốn quá, chắc chắn uống nhiều.”

Hoắc Huân:

– “Một chút thôi.”

Phương Nguyệt chịu nổi:

– “Bố, bận công việc, mai còn về F quốc, để say thì làm phiền công việc của ?”

Phương phụ hổ :

– “À, .”

– “Không thì ?” – Phương Nguyệt cầm rượu , – “Mỗi một ly là .”

Phương phụ con gái:

– “Con thật phá đám.”

Phương Nguyệt:

– “Con là vì các mà thôi.”

Phương mẫu dậy rót rượu cho Hoắc Huân và cho Phương phụ:

– “Uống nhiều thì nghỉ ở đây một ngày cũng , nhà chúng nhiều phòng lắm, chuyến bay của cũng mai mới , gấp gì ?”

Phương Nguyệt: “….”

mà kinh ngạc:

– “Mẹ và quen ? Mới cho , sợ ?”

Phương mẫu:

– “Yên tâm, vấn đề gì, tìm hiểu .”

Hoắc Huân: “….”

Phương Nguyệt: “….”

Cô thấy mặt mất sạch thể diện Hoắc Huân.

Cả đời từng nhục nhã đến .

Mà hôm nay, mặt mũi của cô, đều do bố gây !

Phương phụ vợ, vợ quá, vội xoa dịu:

– “Con bé chỉ nhiệt tình thôi, đừng để tâm.”

Ông vỗ tay Hoắc Huân:

– “Không , .” – Hoắc Huân đáp.

Rõ ràng Phương Nguyệt mới là tiểu thư trong nhà, nhưng lúc như kẻ ngoài cuộc, bố chăm lo cho Hoắc Huân hết.

Đồ ăn đĩa chất cao tới nửa gang tay.

Phương Nguyệt khoanh tay bố :

– “Một đàn ông cũng tìm , mà bố sốt sắng ?”

một suy nghĩ khác nhảy : Hoắc Huân hơn những trai xem mắt ?

Không hơn những kẻ chỉ thích sắc cô?

Không hơn những trai “phượng hoàng” gia thế?

Không hơn những kẻ nhưng tán cô?

Phương Nguyệt thể bác bỏ, đành lắc đầu bất lực.

Bữa cơm cô ít ăn, còn Hoắc Huân ăn nhiều, uống nhiều, trông say.

Phương Nguyệt thầm nghĩ:

– “Anh say , con đưa lên phòng khách sạn.”

– “Đi , ở nhà thôi.” – Phương mẫu .

Phương phụ cũng đồng ý:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/full-ga-nham-nhung-chu-re-quyen-ru-giang-dieu-canh-tong-uan-uan/chuong-945-khien-anh-ay-phai-say-me-toi.html.]

– “ , đúng .”

Phương Nguyệt c.h.ế.t lặng, bất lực:

– “Được , , tùy các , các thì .”

– “Nhanh dìu lên phòng .”

Phương Nguyệt hỏi:

– “Lên phòng nào?”

Phương mẫu:

– “À, phòng khách chuẩn , tạm thời nghỉ ở phòng con .”

Phương Nguyệt: “….”

Cô kinh ngạc :

– “Bố thật quá phóng khoáng, cho đàn ông phòng con gái ?”

– “Anh say , ?”

– “Chẳng lẽ bố chuyện say rượu dễ sinh chuyện chăng?”

Phương phụ mẫu đồng loạt lắc đầu:

– “Chưa từng.”

Phương Nguyệt “….”

bất lực với bố .

Nếu bố và Hoắc Huân đây quen , cô tưởng là con trai họ mất .

Ngày xưa bố bao giờ .

Dù thúc giục cô kết hôn, cũng bao giờ “đẩy” cô lòng khác như !

– “Nếu chuyện gì xảy , chúng sẽ bắt chịu trách nhiệm, trực tiếp cưới con gái là .”

Hoắc Huân xong, nhịn , phun một ngụm nước.

Bố Phương quá nhiệt tình, cảm giác như đang ở thiên đường.

Phương Nguyệt thở dài, bĩu môi:

– “Hoắc Huân, bẩn quá.”

– “Không .” – Phương mẫu dặn hầu dọn dẹp, – “Được , nữa, dìu lên phòng, thấy khỏe mà.”

Phương Nguyệt nhờ hầu giúp, đưa Hoắc Huân lên phòng .

Vào phòng, cô thẳng tay đặt Hoắc Huân xuống giường.

Cơ thể chìm sự mềm mại, xung quanh đầy mùi hương dễ chịu.

– “Em dùng nước hoa gì thế?” – nheo mắt, mê man, say mà tỉnh.

Phương Nguyệt:

– “Không liên quan đến , bớt chuyện, ngủ .”

Hoắc Huân thật sự say, nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo.

Anh nhắm mắt:

– “Xin , ngủ nhầm giường em, nhưng thực sự… mệt… dậy nổi, bố em cố tình cho uống rượu…”

Phương Nguyệt ngay lập tức phản bác:

– “Đừng bậy, bố ép uống, do uống ít quá thôi.”

Hoắc Huân gì, nhắm mắt và ngủ .

Phương Nguyệt bên, lặng lẽ .

Cửa phòng bỗng mở .

Phương mẫu bước :

– “Nguyệt Nguyệt .”

– “Mẹ.” – cô dậy, tiến tới.

Phương mẫu :

– “Bố việc, tối nay cũng về, khi tỉnh, nếu , con bố tiễn .”

Phương Nguyệt nhíu mày:

– “Mẹ ?”

– “À, việc công ty, con cũng hiểu. Ở nhà cho đàng hoàng, nhà khách, con mặt cũng bất lịch sự. Bố nhé.”

Phương Nguyệt theo ngoài, tiễn bà xuống cầu thang.

Cô do dự:

– “Mẹ cố tình ngoài để chúng con gian riêng đúng ?”

Phương mẫu giật :

– “Con linh tinh gì, nhà khách, bố ngoài vì việc thôi.”

Phương phụ nghiêm giọng:

– “Nguyệt Nguyệt, con còn bé nữa, đừng trẻ con.”

Phương Nguyệt tuy bực, thấy bố quá hài lòng với Hoắc Huân, nhưng dám thật.

Cô thở dài:

– “Con , yên tâm, con sẽ chăm sóc , và sẽ khiến say mê con.”

Loading...