FULL- Gả nhầm nhưng chú rể quyến rũ (Giang Diệu Cảnh - Tống Uẩn Uẩn) - Chương 599: Mua một chiếc giường

Cập nhật lúc: 2025-10-08 07:15:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên, nỗi lo của Giang Diệu Cảnh là thừa thãi!

Tống Uẩn Uẩn cưỡi ngựa vững vàng.

Điều phần nào liên quan tới nghề nghiệp của cô.

Cô vốn bình tĩnh và luôn giữ sự điềm tĩnh.

Thêm đó, cô còn liều lĩnh!

Chẳng mấy chốc, cô cưỡi ngựa thành thạo.

Cô còn bắt đầu thích cảm giác .

Trên lưng ngựa phi nước đại, làn gió thổi tới, cuốn tâm trạng tồi tệ.

— “Cưỡi!”

Cô thoải mái, tận hưởng cảm giác tung hoành cánh đồng cỏ xanh mướt, rộng đến mức khó thấy giới hạn.

Giang Diệu Cảnh lúc đầu còn lo cô ngã khỏi ngựa.

cô nhanh chóng cưỡi giỏi, khiến phần bất ngờ.

Vu tổng cưỡi ngựa đến bên Giang Diệu Cảnh hỏi:

— “Phu nhân của ông, đây cưỡi ngựa ?”

Rất hiếm phụ nữ đầu cưỡi định và nhanh như .

Giang Diệu Cảnh :

— “Lần đầu.”

Vu tổng hết sức ngạc nhiên:

— “Wow, thì cô thiên phú.”

— “Thiên phú của cô là chữa bệnh cứu .” Giang Diệu Cảnh tự hào về nghề nghiệp của cô.

Dù đây là thời đại tiền bạc, nhưng những thiên thần áo trắng cứu luôn xứng đáng tôn trọng!

Vu tổng càng bất ngờ hơn.

Chắc ông ngờ Giang Diệu Cảnh lấy một nữ bác sĩ.

Bởi theo ông, nghề bác sĩ nữ khá tẻ nhạt.

Tính cách bác sĩ cũng thường điềm tĩnh.

Xét theo địa vị của Giang Diệu Cảnh, phụ nữ nào mà tìm ?

Hơn nữa, đàn ông giàu thường thích chọn các ngôi , mẫu trẻ!

giờ đây, ông đổi quan niệm về bác sĩ nữ!

Hóa bác sĩ nữ cũng thể phóng khoáng và tự do đến !

……

An Lộ tan ca trở về, Dương Minh Thạc nấu bữa tối.

rành nấu ăn,

Món ăn quá xuất sắc.

— “Hay là chúng ngoài ăn ?” .

An Lộ:

— “Ăn thôi, bỏ phí thì uổng. Sườn xào chua ngọt chỉ là bỏ giấm, thực cũng đến nỗi tệ, giống món thịt kho; rau xào mặn, nhưng cũng ăn . Lần giảm bớt một chút, củ sen thì ăn , cháy mất.”

Dương Minh Thạc gãi đầu:

— “Khó chịu thật.”

An Lộ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/full-ga-nham-nhung-chu-re-quyen-ru-giang-dieu-canh-tong-uan-uan/chuong-599-mua-mot-chiec-giuong.html.]

Anh giỏi nấu ăn, nhưng đang cố nấu cho cô.

Đó là tấm lòng!

Cô cảm thấy vị giác quan trọng!

— “Ăn miếng thịt .” An Lộ gắp sườn cho .

— “Lần để em nấu.” cô .

Dương Minh Thạc lắc tay:

— “Không , học, còn , em cũng . Sau em ở cữ, cần chăm sóc, nhân lúc em quá bầu lớn, còn thời gian học!”

Nói xong nghĩ đến điều khác:

— “Vài tháng nữa, khi bụng em lớn, thì nghỉ việc .”

An Lộ dừng tay gắp thức ăn, hỏi:

— “Anh nuôi em ?”

Dương Minh Thạc gật đầu:

— “Đương nhiên, là đàn ông của em.”

Câu khiến bầu khí chùng xuống.

Không gian như im lặng hẳn.

Thực câu bình thường,

Chỉ là vì họ là vợ chồng nhưng từng “thực sự là vợ chồng”!

Anh một câu, khiến thứ trở nên ngượng ngùng.

An Lộ cúi đầu.

Dương Minh Thạc cũng thấy bầu khí quá khó xử, dậy:

— “Anh ca đêm.”

Anh khoác áo ngoài.

An Lộ gọi:

— “Anh định tránh em thế tới bao giờ?”

— “Anh làm…”

— “Em đang né tránh em, em càng đang chăm sóc em, nhưng em lấy em mà về nhà . Em thấy còn phòng trống, chúng trải thêm một chiếc giường ?”

Dương Minh Thạc né ánh mắt An Lộ, sang chỗ khác, nhạt nhẽo:

— “Được thôi.”

An Lộ cảm nhận sự hụt hẫng của .

Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y từng chút một.

— “Xin , em…”

— “Ôi, vợ chồng xin .” Anh đổi chủ đề:

— “Chúng mua một chiếc giường !”

An Lộ:

— “Được.”

Ăn xong, họ ngoài.

Đến cửa hàng nội thất, họ thẳng tiến lên tầng hai, khu bán giường.

Khi đang chọn giường, An Lộ một giọng quen thuộc!

, nhanh chóng kéo Dương Minh Thạc bên trong.

— “Sao ?” hỏi.

Loading...