“Giang Diệu Cảnh?” Tống Duệ Kiệt giữ bình tĩnh: “Chị, đó chẳng là rể của chị ? Trước đây còn nhờ trợ lý giúp chị, giờ làm khó chị thế?”
“Duệ Kiệt, gì ? Giang Diệu Cảnh khi nào kết hôn, còn là với chị của nữa?” Người phụ trách xuất hàng kinh ngạc hỏi.
Rốt cuộc, hôn nhân của Tống Uẩn Uẩn và Giang Diệu Cảnh công khai rầm rộ, chuyện nhiều, những liên quan như phụ trách xuất hàng càng .
Tống Uẩn Uẩn mỉm giải thích: “Vừa nãy Duệ Kiệt uống chút rượu, say , đừng lời lung tung.”
Nói xong, cô kéo Tống Duệ Kiệt phòng làm việc, đồng thời để phụ trách xuất hàng nghỉ : “Việc , mai tính .”
“À, .” Người phụ trách xuất hàng cũng nghĩ nhiều, chỉ coi lời Tống Duệ Kiệt là lời khi say.
“Chị.” Tống Duệ Kiệt cau mày: “Chị kéo làm gì? Hơn nữa, chị kết hôn với Giang Diệu Cảnh mà…”
“Tống Duệ Kiệt.” Tống Uẩn Uẩn ngắt lời: “Tôi và ly hôn , nên đừng bao giờ mặt ngoài rằng từng kết hôn với .”
“Khi nào ?” Tống Duệ Kiệt mở to mắt: “Anh thậm chí còn bỏ cả con ?”
“Anh đứa trẻ là con của .” Tống Uẩn Uẩn , “Cậu cũng tiết lộ chuyện .”
Tống Duệ Kiệt sửng sốt một chút: “Chị, chị sợ giữ lời mà chuyện của Song Song với Giang Diệu Cảnh ?”
“Bố mất, tuy chúng cùng , nhưng chúng một nửa dòng m.á.u giống , là em trai , thể đổi, hy vọng thể tin tưởng .” Tống Uẩn Uẩn đang nỗ lực kéo gần cách với Tống Duệ Kiệt.
Cô cũng hy vọng, sẽ làm cô thất vọng.
Tống Duệ Kiệt mím môi, khẽ hạ ánh mắt xuống.
Tống Uẩn Uẩn : “Việc , sẽ tìm cách giải quyết, cần vội.”
“Ừm.” Tống Duệ Kiệt đáp.
Tống Uẩn Uẩn bàn làm việc, cô chắc chắn đây là việc do Giang Diệu Cảnh gây .
Anh cô lúng túng?
Hay cô lóc van xin tha cho ?
Không, cô tuyệt đối sẽ .
Cô sẽ bao giờ hạ tìm xin xỏ.
Cô tựa cằm, suy nghĩ xem làm . Lô hàng đang trong tay, tương đương với vốn lưu động của công ty, cô cúi mắt thời gian, vẫn còn sớm, cô gọi điện cho Cố Hoài.
Cố Hoài điện thoại ngạc nhiên: “Không ngờ em liên lạc , cũng đang định gọi cho em, xem chúng tâm đầu ý hợp thật.”
Tống Uẩn Uẩn tâm trạng chuyện phiếm: “Việc kết hôn của chúng , với Giang Diệu Cảnh ?”
“Tôi tự gửi thiệp, , đến quấy rối ? Em đang ở , sẽ đến tìm em.”
“Không cần , cũng quấy rối , chỉ gây chút phiền phức thôi. Anh gây chuyện với chứ?” cô hỏi.
Theo tính cách của Giang Diệu Cảnh, thể chỉ gây khó dễ với cô, chắc Cố Hoài cũng yên.
Cố Hoài : “Tôi chơi xỏ nhiều , chuẩn kỹ càng, chẳng còn cơ hội, chỉ thể gây vướng mắc nhỏ, quan trọng.”
Nói xong hỏi: “Em là đang quan tâm ?”
“Tôi tâm trạng quan tâm , chỉ hỏi chơi thôi.”
“Anh gây rắc rối gì với em? Cần giúp ?” Cố Hoài hỏi.
Tống Uẩn Uẩn cần, cúp máy.
Cô nghĩ cách giải quyết.
Cô gọi điện cho Tống Duệ Kiệt:
“ Duệ Kiệt, tìm một KOL lớn , hàng của chúng bán sỉ nữa, tự bán trực tiếp.”
Tống Duệ Kiệt vẫn đang cau mày lo lắng, đề xuất của Tống Uẩn Uẩn liền tỉnh táo hẳn: “Bán sỉ giá cao, tự bán thì kể cả trích hoa hồng cho KOL cũng thua kém gì , nhưng hàng nhiều thế , bao giờ mới bán hết?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/full-ga-nham-nhung-chu-re-quyen-ru-giang-dieu-canh-tong-uan-uan/chuong-102-nuoi-noi-toi.html.]
“Đó mới là lý do tìm KOL lớn, giờ bán hàng livestream hot lắm, lâu .” Tống Uẩn Uẩn định phương án.
“Được, liên hệ ngay.”
“Ừm.”
Cô cúp máy, rời công ty, mà gọi vài tin cậy, bí mật chuyển lô hàng ngoài.
Giang Diệu Cảnh đàn áp cô, nếu cô tự bán qua KOL, khi còn lợi dụng chuyện để gây khó dễ, vì giàu và quyền lực.
Vì , việc bí mật thực hiện.
Mọi thứ xong xuôi, trời gần sáng, cô về nhà, nghỉ ngơi thì thợ trang điểm của Cố Hoài kéo lên ghế, là trang điểm cô dâu.
Cô mệt đến mức ghế ngủ, mắt liễu chớp liên tục.
Tống Duệ Kiệt rót cho cô một cốc cà phê, kéo ghế bên cạnh: “Chị…”
“Duệ Kiệt, hỏi gì cả, bây giờ việc quan trọng hơn.” Tống Uẩn Uẩn : “Việc , quyền giao cho , miễn tỷ lệ hợp lý, ký hợp đồng, bí mật làm , công ty thì cứ đang tính cách khác.”
“Tại giấu ?” Tống Duệ Kiệt hiểu, việc giấu lợi ích gì.
“Để ngăn ai đó phá chuyện chúng nữa.” Tống Uẩn Uẩn .
Nghe lời cô, Duệ Kiệt hiểu: “Chị sợ xảy chuyện nữa, hãm hại chúng .”
“Cậu , làm .”
“Chị.” Duệ Kiệt gì đó, cuối cùng vẫn lấy hết can đảm hỏi: “Không còn cách nào cứu Song Song ? Chị thích tên Cố Hoài, nếu kết hôn với , chị sẽ hạnh phúc.”
Tống Uẩn Uẩn trong gương, thoáng giây ngẩn .
Cô mỉm : “Hạnh phúc của quan trọng, chỉ Song Song an . Dù kết hôn với , cũng quan hệ với ai nữa. Giờ chỉ quản lý công ty, đừng lo cho , mau làm việc của , giờ thể trì hoãn.”
“Ừm.” Tống Duệ Kiệt dậy .
Tống Uẩn Uẩn nhờ lấy gối tựa, lười nhác dựa .
…
Giang Diệu Cảnh cửa sổ lớn, rèm cửa kéo một nửa, ánh sáng xuyên qua kính chiếu lên khuôn mặt , đối diện là bức tranh chân dung Tống Uẩn Uẩn.
Việc công ty của Tống Uẩn Uẩn gặp trục trặc là do gây .
Anh đang chờ cô tới van xin.
cô hề tới.
Giờ bảy giờ rưỡi sáng.
Hôm nay là thứ bảy.
Cô thật sự sắp kết hôn với Cố Hoài ?
Tâm trạng Giang Diệu Cảnh bỗng khó chịu vô cớ!
Anh đột ngột dậy, thậm chí bỏ qua sĩ diện, chủ động tìm Tống Uẩn Uẩn.
Anh đến nhà Tống, thấy cô mặc váy cưới, xung quanh là vài giúp chỉnh váy.
Cô dáng thon thả, váy cưới vặn ôm lấy cơ thể, đường cong lộ rõ.
Phải công nhận, cô thật sự trong váy cưới.
Giang Diệu Cảnh bước , ở cửa, ngược ánh sáng: “Nghe công ty em gặp sự cố, vì cưới mà quản lý công ty ?”
Nghe giọng , Tống Uẩn Uẩn đầu .
Sự xuất hiện của Giang Diệu Cảnh khiến cô bất ngờ.
Cô nở nụ tươi tắn: “Cố Hoài giàu mà, dù công ty phá sản, cũng nuôi nổi .”