Ngọn lửa màu xanh biến thành một con mãng xà lớn tương đương với con Tử xà, nó uốn lượn quấn chặt quanh con Tử xà như một con mồi nó bắt . Con Tử xà rú lên đau đớn, nó quằn quại lăn lộn tìm cách cứu lấy .
Voldemort gầm lên: “Chính mày cũng sẽ nuốt chửng bởi lửa quỷ, mày điên hơn tao tưởng đó!”
Harry đúng là đang điên lên đây, trong khi lửa quỷ đốt mù đôi mắt của Tử xà, nó cũng cắn nuốt lớp vảy cứng đầu . Harry rút một con d.a.o găm bằng bạc đặc chế, dứt khoát cắm thẳng nó cổ con Tử xà liền rút , Voldemort trừng mắt lửa quỷ tự động tạo một kẽ hở mỗi nơi Harry lướt qua. Khi con Tử xà lăn lộn vì đau đớn, lửa quỷ càng hung hăng quấn chặt lấy nó, m.á.u thịt lở loét lẫn lộn tràn đầy kinh tởm.
Chứng kiến hết cảnh đó, Harry mới ngoái bước từng bước tới mặt Voldemort trong hình thể Tom Riddle, lấy ba món Trường Sinh Linh Giá thu đưa ngang tầm mắt Voldemort.
“Ông nhận chúng chứ?” Giọng Harry khàn đục vì mệt mỏi.
xHENRI
Từng món một, Harry chậm rãi bày nó song song thẳng hàng với , đặt mặt Voldemort.
Gương mặt Voldemort vặn vẹo vì giận dữ, gã gào lên: “Mày định làm gì?!”
Harry đáp, giơ đũa phép ngọn lửa liền bùng lên từ đầu đũa, ba món Trường Sinh Linh Giá ngọn lửa quái dị bao trọn.
“KHÔNG!!!!!!!!!!” Voldemort rú lên, giọng xé rách cả gian.
Những món đồ vỡ vụn là từng mảnh linh hồn đen tối bay vọt lên, gào thét như đang thiêu sống. Nó tan biến mà lao thẳng về phía Harry, mấy luồng khói đen tụ xuyên thẳng qua n.g.ự.c .
Một cơn lạnh buốt lan khắp thể, tim như ngừng đập một nhịp, mắt hoa lên, tai ù trong khoảnh khắc.
Linh hồn Voldemort tan biến trong khí…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-73.html.]
Harry khuỵu gối, bàn tay vẫn nắm chặt đũa phép, thở ngắt quãng, mệt mỏi phịch xuống sàn đá dơ bẩn.
Draco giường bệnh, cắn răng chịu đựng những cơn đau thắt từ n.g.ự.c trái. Từng cơn đau buốt làm tê liệt giác quan của , như một cơn đau tim cấp tính. Tuy nhiên, cho dù Lương y thực hiện bao nhiêu cuộc kiểm tra cũng cho kết quả chính xác nào.
Ông Lucius chỉ đó, lạnh lùng đứa con trai chịu đau đớn vì sự ngu ngốc, bà Narcissa thì thành tiếng chỉ lặng lẽ ôm cánh tay Draco, tự lau nước mắt cho .
Không cách nào… từng biện pháp nào cắt đứt mối liên kết .
Lần đầu, Harry cũng nghĩ quá nhiều, về , mỗi thương cơn đau chỉ kéo dài trong chớp mắt liền biến mất. Sau đó cảm giác đau đớn như rút sạch khỏi cơ thể…
Harry vẫn chảy máu, vẫn vết thương và những vết bầm, nhưng còn đau nữa, chỉ còn sự mệt mỏi vì vận động quá sức.
Harry gắng gượng nâng cánh tay cầm đũa phép lên, lẩm nhẩm một câu thần chú: “Expecto Patronum.”
Một luồng sáng bạc hoá thành một con hươu đực, nó vụt bay lên mang theo lời cầu cứu hướng thẳng đến phòng của giáo sư Snape.
Trong đêm tối của Hogwarts, một con hươu đực to lớn, chói sáng, sừng dài như nhánh cây phóng đến mặt giáo sư Snape, vị giáo sư thực sự tưởng rằng đang mơ.
Trong chốc lát, sự ngạc nhiên liền chuyển thành sự ghét bỏ… thằng nhóc thừa hưởng đôi mắt xinh của và tánh tình hiếu thắng chẳng khác gì cha !
Sàn đá trong Phòng chứa bí mật thật lạnh lẽo, Harry mệt mỏi một lúc mới thấy tiếng bước chân ma sát nhẹ chút gấp gáp của giáo sư Snape.
Ánh sáng từ đầu đũa lờ mờ truyền đến đôi mắt khép hờ của Harry, áo choàng đen quết đất bám đầy chất bẩn cũ kỹ quen thuộc, giống như mùi hương từ đoạn đường xuống Phòng chứa bí mật, nó xộc thẳng mũi Harry.