Anh đuổi theo ngay lưng Harry, lẽ cũng thấy trái snitch, cũng thể thấy Harry bắt gặp trái snitch. Cả hai lao như một viên đạn, xé gió bay gần như song song với , chỉ cách vài tấc.
Trái snitch tuỳ hứng, nó cứ lởn vởn khắp nơi quy luật, ánh sáng vàng chạm đến sát vách khán đài liền vụt thẳng lên trời. Tầm thủ Gryffindor thẳng gấp lăn khỏi chổi rớt xuống vũng bùn. Còn Harry với kỹ năng bay rèn luyện bằng năng khiếu trời phú, siết tay bám chặt cán chổi, quyết tâm đuổi theo trái snitch vàng.
Trái snitch bay thẳng lên trời, một vòng như múa điệu ba lê mấy tầng mây nặng trịch, đó bay ngược xuống đất. Vì bay quá cao, bất đắc dĩ Harry còn né mấy tia sét, đuôi chổi bốc lên mùi cháy khét vì sét đánh trúng.
Dưới sự trầm trồ còn mấy âm thành kêu dừng của , Harry chẳng thể thấy, mắt trái snitch chỉ còn cách nữa . Khoảng cách tới mặt đất quá cao, Harry dậy giữ thăng bằng chổi. Cậu rướn về phía , vươn tay bắt lấy snitch. Cả cơ thể rơi khỏi chổi bay, theo quán tính Harry lăn mấy vòng, va thành sân quidditch.
xHENRI
Trong lúc Harry chỉ mãi chú ý trái snitch, sợi dây chuyền cổ loé lên ánh sáng xanh mỏng, nhanh chóng che lấp trong lớp áo choàng xanh bạc.
Các thành viên của Slytherin nhanh chóng tụ một chỗ, Sirius chạy xuống từ khán đài danh dự, tiếng la hét của mấy khán đài lấn át luôn tiếng mưa.
Sirius đỡ Harry trong lòng , lấy che bớt những hạt mưa nặng hạt: “Harry! Con cảm thấy thế nào? Có đau ?”
Harry lắc nhẹ đầu, thật sự cảm thấy đau đớn chút nào. cánh tay sức chứng minh rằng, nó thực sự gãy còn là vết thương hở chảy đầy dung dịch màu đỏ. Nắm tay khép hờ mở , trái snitch vàng gọn trong lòng bàn tay Harry.
Tiếng còi kết thúc trận đấu lúc mới thực sự vang lên…
“TẦM THỦ ĐỘI SLYTHERIN ĐÃ BẮT ĐƯỢC TRÁI SNITCH! KẾT QUẢ CHUNG CUỘC ĐÃ CÓ RỒI.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-69.html.]
“SLYTHERIN CHIẾN THẮNG!”
Cảm xúc đan xen giữa vui mừng tự hào lo lắng, Harry vì quá mệt nhắm nghiền mắt ngủ luôn trong vòng tay Sirius, cũng thể là ngất …
Không lâu đó, Harry khiêng bệnh xá, trong phòng bệnh lúc chỉ Sirius và đội trưởng Slytherin, Flint…
“Mệt mỏi vì dính mưa, mất m.á.u và cả gãy xương… thật sự tán thành những trận đấu bắt buộc diễn trong ngày mưa gió thế .” Bà Pomfrey lắc đầu, giọng đầy vẻ bất lực.
Sirius ngập ngừng, đầy lo lắng hỏi: “Hình như thằng bé cảm thấy đau, bà khám điều gì kỳ lạ ?”
Bà Pomfrey khựng : “Vẫn đau đấy chứ, thấy thằng bé cắn răng chịu đựng thôi… nếu ngài Black an tâm về năng lực của , thể đưa thằng bé đến bệnh viện ngay bây giờ.”
Chú Sirius nghẹn , lắc đầu: “Tại lo nghĩ nhiều, bà đừng giận!”
Lại thở dài, bà Pomfrey thốt lên: “Toàn bộ thế giới phép thuật cứ điên lên vì quidditch, thật hết nổi, bộ môn nguy hiểm bao nhiêu. Và đừng mơ tưởng đến chuyện tham gia trận , nếu thằng nhóc chịu nghỉ ngơi cho tử tế.” Nói xong lời cần , bà Pomfrey liền bỏ .
Ngay đó, Ron, Hermione cả Zabini cũng mặt. Theo bước chân của bọn học sinh là Remus và Snape, bọn họ bọn trẻ, ẩn ý cho một ánh mắt kéo khỏi phòng bệnh.