[FANFIC - DRAHAR] UNCHOSEN - Chương 49

Cập nhật lúc: 2025-07-10 15:06:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tôi nghĩ cục đá là cứng nhất, cho đến khi va cái đầu của .” Hắn nghiêng đầu, thấp giọng như giễu cợt chút bực bội: “Nghe , Potter! Tôi chấp nhận lời nhờ vả vì thấy Malfoy tội nghiệp… nhưng từng tự nguyện vì tên đó mà bỏ công năn nỉ giúp . Hai cắt đứt, càng cảm thấy đỡ phiền lòng hơn nhiều.”

Nói xong mấy câu khó hiểu, Zabini ngoắt bỏ khỏi thư viện.

Khoé mắt Harry nóng, ngón tay siết chặt cắm sâu như xuyên qua da thịt, chẳng thấy khó chịu vì cái gì nữa…

Harry tự nhũ: Thôi, đợi thêm thời gian nữa, gửi thư cho cũng

Bên phía tháp Gryffindor yên cho lắm, Ron bới tung cả toà tháp nhưng vẫn tìm con chuột cưng… tính đến nay gần một tuần .

Hermione hẹn của Harry thư viện cùng làm bài tập Độc Dược, Ron vì quá buồn chán cũng nhờ bạn bè giúp làm bài tập nên cũng góp mặt. đến khi thực sự làm bài, nhóc chỉ gục lên gục xuống rầu rĩ vui.

xHENRI

Hermione nhỏ giọng nhắc nhở: “Bọn làm gần xong , bồ còn ngủ gật đến chừng nào nữa, Ronald?”

Harry tròn đôi mắt ngây thơ, làm như chuyện gì, hỏi thăm: “Đến giờ con Scabbers vẫn trở về ?”

“Chưa…”

lúc , bỗng dưng một tên năm nhất Nhà Ravenclaw tiến đến chỗ bọn họ

Cậu : “Tôi đồn đang tìm một con chuột xám mập hả?”

Nghe đến đó, Ron liền phắt dậy: “ là nó mập, nhưng mà… quên mất, chuyện đó quan trọng. Cậu thấy nó hả? Thấy ở ? Nói cho …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-49.html.]

Cậu nhóc Ravenclaw tiếp: “Lúc ngang qua Rừng Cấm, vô tình thấy một con chuột lớn chạy thẳng một mạch trong đó… nghĩ là hết chín phần, đến bây giờ nó chỉ còn là một bộ xương trắng.”

Mặt Ron tái xanh, thằng nhóc thụp xuống ghế, giọng run run như : “Không giờ nó đang ở trong bụng con quái nào nữa…”

Harry bên cạnh vỗ nhẹ lưng Ron như an ủi, lúc Hermione mới lên tiếng: “Cảm ơn … nhưng mà thấy nó từ bao giờ ?”

Harry ngước lên bạn Ravenclaw, liền đáp: “Chiều hôm qua… nhưng sáng nay mới tin bạn Weasley tìm thú cưng.”

Xong việc, liền lưng bỏ chạy, chẳng khác gì đang ma đuổi.

“Đừng buồn nữa…” Harry : “Gần đến sinh nhật bồ , là để tặng cho bồ một con cú nhỏ nhé.”

Hermione cũng vui vẻ tiếp lời: “Mình cũng góp tiền, cùng bồ mua nó, Harry.”

“Không cần là bồ mua bánh ngọt tặng sinh nhật cho Ron , bồ thích nhất là ăn mà.” Chuyện mua cú, là vì đền bù cho Ron mà, bồ cần tranh với Hermione.

Nghe chuyện chuyện đó, lỗ tai Ron cụp xuống dựng lên, tâm trạng lúc mới đỡ hơn một chút.

Đầu tháng ba, đúng ngày sinh nhật Ron, đúng như hứa…

Mới sáng sớm, bàn ăn ở Đại sảnh đường, chiếc lồng cú thắt nơ nhung màu xanh lá đáp xuống ngay mặt Ron, tiếp đó là gói bánh kẹo của Hermione thắt cái nơ màu đỏ.

Ron háo hức mở cái lồng , bên trong đúng là một con cú nhỏ xíu, lông nó màu xám tro vài chỗ ánh bạc. Ngược với hình đó, con cú lùn hoạt bát gần như là tăng động, nó bay nhảy khắp cái lồng. Con cú đáp lên tay Ron, đó còn đập cánh loạn xạ mấy vòng trong Đại sảnh đường…

Hermione còn khen: “Nó đáng yêu đấy chứ!”

Loading...