Draco nửa lời, chỉ bước đến mặt cúi xuống hôn Harry, một nụ hôn sâu đến nghẹn thở, một viên t.h.u.ố.c ép trôi tuột xuống cổ họng Harry, mềm nhũn gục xuống ngã lòng Draco, đó mới lấy vài sợi tóc của Harry.
Draco dịu dàng : “Ngủ ngon, Harry! Anh yêu em.”
Nhẹ nhàng đỡ dựa bệ đá, bỏ tóc Harry lọ t.h.u.ố.c dứt khoát uống cạn. Sau đó, Draco cởi bỏ áo choàng tàng hình quấn lấy Harry, lẽ khi Harry tỉnh giấc chuyện sẽ đổi.
Quần áo cũng chuẩn sẵn, khi biến thành Harry, Draco lưu luyến về nơi Harry đang , nhắm mắt , Draco mới vươn tay chạm chiếc Cúp Tam Pháp Thuật.
xHENRI
Một lực mạnh mẽ giật phăng Draco lên khỏi mặt đất, gian cuồng với tốc độ khủng khiếp.
Draco rơi mạnh xuống một nơi tối tăm, mặt đất lạnh và ẩm ướt. Còn kịp quan sát khung cảnh xung quanh, một vòng dây trói chụp lấy Draco. Hắn thử giãy giụa nhưng thành công, cơ thể cứng đơ cử động nổi. Cảm giác như ghìm chặt, ép xuống mặt đất sần sùi…
Peter Pettigrew thô bạo lôi lệch xệch nền đất, Draco cũng cố vùng vẫy phí sức nữa, nhẫn nhịn chờ đợi thời cơ.
Gã kéo Draco đến trói chặt một tấm bia mộ cũ kỹ lạnh toát, Draco ngẩng đầu lên thấy một thể nhỏ bé xí mà Đuôi Trùn đang ôm trong vòng tay.
Một cơn lạnh lẽo chạy dọc sống lưng.
Dưới ánh sáng lập loè của lửa, thứ mà Đuôi Trùn đang ôm tay là một sinh vật khiến nôn mửa ngay từ cái đầu tiên.
Nó nhỏ xíu chỉ cỡ một đứa trẻ sơ sinh mới đẻ vài tháng, da dẻ thì đỏ lòm nhăn nheo như lột sống một lớp da. Trên làn da đỏ loang lổ những mạch m.á.u xanh tím nổi rõ, chúng giật giật từ nhịp như những con sâu béo đang bò lớp biểu bì mỏng tang. Đầu nó to quá cỡ, da đầu bõng nhẫy và căng đến mức thể thấy cả hộp sọ…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-145.html.]
Thật sự thể nổi nữa!
Draco nhắm mắt , c.ắ.n môi đến bật máu. Hắn quyết tâm ép hèn nhát, run sợ, phục tùng, tự đối diện với quá khứ nhu nhược của . Phần nữa, Draco thử xem, bằng thể phá hỏng nghi thức hồi sinh của Voldemort …
Lúc , Draco bất giác nhớ đến Harry, trong lòng thầm một tiếng xin , lừa thêm nữa.
Draco rõ Harry và chỉ là hai thiếu niên ngang tuổi , cũng sẽ sợ hãi, nên mới để trải qua nỗi sợ một nữa, nhưng cũng chắc hôm nay thể nguyên vẹn thoát .
Từ đầu đến cuối, từng cái gì gọi là sống c.h.ế.t , Draco lựa chọn kết ước cân bằng, chỉ cần chấp nhận hy sinh thể đổi mạng cho bạn đời của .
Đang chìm trong dòng suy nghĩ, một giọng the thé đầy gấp gáp vang lên từ bóng đêm.
“Chậm chạp quá, Đuôi Trùn.”
Barty Crouch cùng những T.ử Thần Thực T.ử khác xuất hiện, mỗi lúc một đông. Có vẻ như khi để gã chạy thoát, gã trở về tập hợp T.ử Thần Thực T.ử sớm hơn dự định.
Đuôi Trùn run rẩy đáp: “Tôi làm ngay đây.”
Chiếc vạc lớn đặt giữa nghĩa trang, bên lửa xanh lập loè.
Giọng của thứ quái gở như rít qua kẽ răng: “Xương cha vô tình hiến tặng…”
Gã lê đến bên mộ đá, Đuôi Trùn vung đũa phép, mặt đất như nứt một mảnh xương trắng rơi lòng bàn tay đang run bần bật của gã, mảnh xương khô rơi vạc lập tức hoà tan.