[FANFIC - DRAHAR] UNCHOSEN - Chương 142

Cập nhật lúc: 2025-12-08 08:30:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Con đừng quá lo lắng về chuyện thắng thua, cưng ! Đợi con lớn thêm chút nữa hãy nghĩ đến mấy chuyện đó cũng muộn… điều con cần quan tâm bây giờ là sự an của .” Bà Weasley ôm chặt Harry và nhắc nhắc chuyện đó.

Ông Weasley thì chỉ ngắn gọn: “Chúc con may mắn, Harry.” Rồi vỗ vai mấy cái.

Chú Sirius kéo Harry lòng, cúi xuống thì thầm bên tai : “Đừng lời chị , hãy để những Quán quân khác thấy con là một đối thủ đáng gờm.”

Harry khẽ , nhỏ giọng đáp : “Con cũng định làm như . Chỉ là con sẽ , để bác Weasley khỏi lo lắng.”

Kael bước tới, mái tóc đen dài mượt mà vẫn chải chuốt cẩn thận, chỉ chạm nhẹ lên vai Harry.

xHENRI

“Ta sẽ đợi con ở điểm cuối cùng.”

Điều khiến Harry bất ngờ là Bill cũng đến. Đời tuy Harry quá gần gũi với nhà Weasley, nhưng vẻ nhưng vòng xoay định mệnh, ở những nơi mà cố ý sửa chữa nó vẫn diễn đúng quỹ đạo của .

Bill và Fleur vẫn sẽ gặp và yêu

Bill bước gần, : “Hai nhiệm vụ đầu em ngầu lắm, tối nay đừng hoảng nhé.”

Harry cũng mỉm đáp : “Cảm ơn ! Em cũng mong sẽ .”

Fred và George tất nhiên cũng vắng mặt, mỗi vỗ một bên vai Harry, hai đều dùng thừa sức khiến chúi về phía .

Fred trông vô cùng hào hứng: “Em thắng đấy nhé, chừa sẵn một chỗ trong cửa hàng để đặt chiếc Cúp Tam Pháp Thuật .”

George lập tức chen : “Mình mang nó về ? Hình như để trưng trong cái phòng chứa đầy cúp của Hogwarts mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-142.html.]

Fred nhún vai: “Kệ nó , làm một cái bản trưng cũng đủ oách .”

George tiếp, nghiêm túc đến kỳ lạ: “Anh mang đủ thứ t.h.u.ố.c cho em , từ t.h.u.ố.c mọc xương, t.h.u.ố.c trị vết thương ngoài da… cả t.h.u.ố.c mọc tóc nữa. Lỡ như con quái gì bất ngờ nhảy phun lửa thiêu trụi hết tóc của em, sẽ bao khoản phục hồi độ trai cho em về như cũ.”

Harry thương đến mức chỉ trừ, hình như làm cũng lo xa quá .

Giọng Ron vang lên từ phía : “Hai mà phát sợ.”

Hermione cũng bước tới ôm Harry một cái: “Bồ cố lên nha…” cô đảo mắt một vòng quanh căn phòng hỏi nhỏ: “Sao thấy tên Malfoy?”

“Cậu còn vài chuyện sắp xếp, từ sáng sớm thấy mặt mũi .”

Harry dứt lời thì Draco xuất hiện, trán còn vương chút mồ hôi.

Hắn bước nhanh tới: “Cha cũng đến ủng hộ em, nhưng nghĩ chuyện … em đó, thời điểm nhạy cảm quá. Anh khuyên mãi họ mới chịu tạm thời rời khỏi nước Anh.”

Hermione thấp giọng lên tiếng: “Hôm nay… Kẻ Mà Ai Cũng Biết Là Ai đó sẽ thật sự tái sinh ?”

Harry định mở miệng, nhưng Hermione siết lấy tay : “Harry… mơ một giấc mơ. Cậu bỏ tất cả, giấu giếm chuyện với cả và Ron biến mất mãi mãi.”

Harry sững , ánh mắt lảng sang hướng khác, nhỏ giọng đáp: “Sẽ nữa…”

Trong chốc lát, ông Ludo Bagman xuất hiện với gương mặt tươi tắn, ông vỗ tay thật to.

“Thôi nào! Thôi nào! Các quý bà và quý ông! Hãy để các Quán quân thêm chút thời gian xả . Họ cần nghỉ ngơi một lát khi nhiệm vụ cuối cùng chính thức bắt đầu… mời các vị khách danh dự và các học sinh trở khu vực khán đài, chúng sẽ bắt đầu ít phút nữa.”

Loading...