Hermione lườm hai tên bạn: “Mình là phạt.”
Cô đưa tờ Nhật Báo Tiên Tri chỉ tấm hình động đó: “Hai bồ đây đúng ?”
Trên tấm hình chỉ thấy một góc hắc sáng, vì mái tóc bạch kim sáng màu của Draco, mà Hermione vẫn nhận .
Vẻ mặt cô nàng liền trở nên nghiêm túc: “Bồ luyện tập chuẩn cho giải đấu đó, Harry? Nhiệm vụ thứ ba chắc chắn sẽ càng nguy hiểm hơn nữa… mà bây giờ hai bồ còn để phạt.”
Harry qua Draco, thành thật đáp: “Có chứ! Chú Sirius luôn gửi thư nhắc nhở, ngày nào cũng luyện tập… chăm chỉ luôn đó.”
Ron thản nhiên lên tiếng: “Không đến mức đó chứ? Tuy một trăm năm từng t.ử vong trong giải Tam Pháp Thuật, nhưng nghĩ bọn họ rút kinh nghiệm chứ.”
Hermione cầm quyển sách dày vỗ mạnh vai Ron khiến la oai oái, còn lườm Ron một cái.
Ron xoa vai: “Đau lắm đó!”
Hermione thu gom sách của , mắng thêm một câu: “Đồ ngốc!” Rồi ôm sách rời .
Ngay đó, Ron cũng xách túi chạy theo cô nàng.
Nhìn bóng lưng hai khuất, Harry Draco: “Hình như… Hermione đang cố dẫn dắt chúng chuyện gì đó.”
Draco ngẫm một lúc: “Đừng nhạy cảm quá, cưng !” Hắn kéo ghế nhích gần Harry một chút.
“Hermione thông minh hơn tưởng đó.”
Draco vẫn giữ nguyên lập trường của : “Cho dù em cố gắng tạo sự cảnh giác cho , nhưng ai mà ngờ sẽ chọn đúng ngày đó để trở về chứ.”
Vừa dứt lời, một chồng sách nặng nề đặt xuống bàn gỗ, đó là những lọn tóc xù ló chính giữa hai thiếu niên.
xHENRI
Giọng Hermione lướt qua khẽ: “Hai bồ ai sẽ trở về… cho với nào!”
Draco bật dậy, ghế gỗ phía ngã ầm xuống, âm thanh vang vọng khắp gian thư viện vốn đang yên tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/fanfic-drahar-unchosen/chuong-139.html.]
Đôi mắt màu xanh ngọc của Harry mở to đầy kinh ngạc: “Her… Hermione! Không bồ ?”
Draco đỡ cái ghế lên, Hermione : “Cảm ơn!” Rồi xuống đúng cái ghế đó.
“Giả vờ bỏ thôi…” cô khoanh tay, hất cằm về phía Harry: “Rồi! Bồ , ai trở về.” Vẻ mặt cho Harry quyền từ chối.
Harry nuốt khan: “Chúng chỗ thích hợp hơn ha…”
“Đi… bồ đừng hòng lừa nữa.”
Tháp đồng hồ ở nơi cao nhất của lâu đài, ít qua . Bốn đối diện , gian vắng lặng như tách biệt với thế giới bên ngoài.
“Voldemort!” Hermione lớn giọng, vô thức thốt cái tên đó, giọng cô nàng vang vọng khắp tháp đồng hồ.
Ron vội lấy tay bịt miệng Hermione: “Đừng gọi cái tên đó!”
Cô nàng vỗ mạnh bàn tay Ron, lườm tóc đỏ một cái.
Harry bình tĩnh : “Đừng sợ hãi, để thể chiến đấu với Voldemort, chúng phép sợ hãi.”
“Mình hiểu ý bồ…” Hermione thoáng do dự: “ chúng chỉ mới mười lăm tuổi thôi.”
Hermione toan bước : “Mình sẽ cho các giáo sư , chúng cần sự giúp đỡ của bọn họ.”
Harry ngăn : “Không , chúng bằng chứng… nếu như cụ Dumbledore mặt làm gì đó, Bộ Pháp Thuật sẽ nghi ngờ cụ mưu đồ đe doạ quyền lực của .”
Cậu thở một , đành thật: “Thật bọn cũng chuẩn một chút…”
Hermione cong môi, cuối cùng, cô cũng ép mấy tên mở miệng.
Trước ngày diễn nhiệm vụ thứ ba, bác Hagrid dẫn các quán quân một vòng quanh rìa Rừng Cấm, men theo con đường mòn hẹp.
“Chúng sắp tới nơi đấy!” Bác Hagrid .