Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 406: Có phải họ chẳng coi chúng ta là con người không?

Cập nhật lúc: 2025-11-09 17:08:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôn Hòa cũng sững sờ. Những ở “tầng lớp” như họ, ít ai dám trực tiếp đối mặt với nhà kẻ thù đến , đúng ?

À, , nhà họ Trương và nhà Tần tính là kẻ thù, Phương Anh đến chẳng để hòa giải ? Thì đến nhà là hợp lý.

biểu cảm của Phương Anh, chẳng giống kiểu đến hòa giải chút nào… Ngược , cô vẻ gây chuyện.

“Tớ nhà , nhưng nhà họ Trương chắc chắn chứ?” — Tôn Hòa nhỏ giọng .

Hắn xem kịch thôi mà!

Ở khu phố làm việc, ai mà chẳng thích xem hóng chuyện? Không thích hóng chuyện, làm việc ở khu phố chắc chắn tra tấn tinh thần!

Hiện nay, chức năng của khu phố rộng, hầu như chuyện gì cũng quản: từ vi phạm pháp luật nghiêm trọng đến những chuyện vặt vãnh.

Phương Anh sang Trương Mai Mai, cô lập tức :

“Tớ nhà !”

Cô cố gắng giải thoát khỏi sự kìm kẹp của nhà họ Lưu, mắt đầy hy vọng Phương Anh:

“Bây giờ tìm luôn ?”

“Chờ một chút.” — Phương Anh .

“Tớ tìm cùng, để xem ai thể .

Bố tớ làm việc ở Bộ Thương mại, là cán bộ cao cấp, lãnh đạo tớ coi như con gái ruột.

Bố chồng tớ làm việc ở nhà máy quân dụng, là tổng thiết kế, lãnh đạo nhà máy còn nhận tớ làm con nuôi.

Còn lãnh đạo cũ của chồng tớ là chỉ huy quân đội, bảo ai dám bắt nạt tớ thì báo cho ông .

Thêm nữa là cả của tớ, cực kỳ quyền lực, họp xong từ Trường Nam Hải, tớ rời nhà .

Tớ nghĩ xem, những ai thể “kiểm soát” Tần ?”

Mọi sững sờ, ngạc nhiên gia thế của cô, ngạc nhiên mức độ tự tin, hổ.

Chưa từng thấy ai khoe khoang trực tiếp kiểu “Bố là ai” một cách thẳng thừng và mạnh mẽ đến thế!

mà… hiệu quả.

Nếu hiệu quả, Thu Cao Kiệt sợ?

Hắn các lãnh đạo cũ của bố và bố chồng Phương Anh coi cô là con gái thật , nhưng chỉ riêng một như Chu Đông ở nhà ga đủ để “ngậm khổ” !

Hắn khỏi :

“Cậu cần làm ? Chỉ vì một căn nhà thôi, nhà cũng thiếu , nhà còn to hơn nữa !”

Phương Anh lúc mới rảnh mắt quanh căn nhà Tứ hợp viện, bài trí gọn gàng, gồm ba sân, nhà còn khá nguyên vẹn nhưng dấu hiệu xuống cấp rõ rệt: nhiều chỗ cần sửa mà sửa, cột hành lang nếu bảo dưỡng sẽ mục rữa.

vị trí , diện tích rộng, tương lai một, hai sổ tiết kiệm bé bé cũng đủ tư cách đến xem.

Giúp khác giải quyết một chút rắc rối thôi, lợi ích gấp nhiều .

“Tôi là ghét cái ác như ghét cỏ rác, thích thấy chuyện bất công là tay giúp đỡ ngay.” — Phương Anh .

Thu Cao Kiệt liếc cô, thầm nghĩ:

“Ghét cái ác như ghét cỏ rác? Ai mà tin, thấy cô chính là cái ác đây !”

Phương Anh sang .

Thu Cao Kiệt đầu ngay, vội báo tin cho Tần Vĩnh.

Phương Anh yên nhúc nhích.

Trương Mai Mai chút sốt ruột:

“Chúng đuổi theo ? Nếu báo tin cho Tần Vĩnh thì ?”

Phương Anh mỉm :

“Chính xác là báo tin.”

Thu Cao Kiệt cô, sợ, cần về nhà gây áp lực cho Tần Vĩnh .

Không thì cô trực tiếp đến tận cửa, Tần Vĩnh còn cô là ai, còn sợ!

“Hơn nữa, ông nội cũng cần viện kiểm tra , vì là vết thương nặng, lúc nào cũng thể nguy hiểm đến tính mạng.” — Phương Anh .

“À .” — Trương Mai Mai bình tĩnh , vẫn coi ông nội là quan trọng nhất.

Cô đỡ ông nội dậy từ sàn.

Ông Trương Phương Anh: “Có thể lên ?”

“Đứng dậy .” — Phương Anh .

“Ở đây ngoài, đợi bác sĩ tới ông ‘diễn’ cũng muộn.”

Ông Trương…

Nhà họ Lưu… họ chẳng coi chúng là con ?

họ chẳng coi chúng là con !

Mà họ còn bàn bạc ngay mặt chúng nữa, liệu ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-406-co-phai-ho-chang-coi-chung-ta-la-con-nguoi-khong.html.]

Ông Trương dậy, mời Phương Anh:

“Vào nhà , bên ngoài lạnh lắm.”

Phương Anh thuận theo, bước trong.

Kết quả là… trong nhà còn lạnh hơn! Lạnh lẽo và ảm đạm.

Cô cũng chỉ thở dài.

Ông Trương nhận , ngượng ngùng và chút áy náy:

“Nhà còn than, đốt lò, lát nữa đốt lên.”

Trương Mai Mai ngay lập tức khéo léo bắt tay việc, lấy một bó cành cây nhỏ nào đó rõ từ để đốt.

Ở thành phố, mỗi tháng dân đều lượng than hoặc than tổ ong cố định, mùa hè nấu nướng, mùa đông sưởi ấm đều cần dùng than.

Về lý thuyết thì đủ dùng, nhưng than nhà Trương hết.

Người nhà họ Lưu , cùng định ngoài.

Nhỡ lúc thật sự bác sĩ đến, họ chẳng sẽ “lừa gạt” ?

“Đứng ! Không !” — Trương Mai Mai hét lên, vội chạy đến ngăn .

Phương Anh :

“Để họ .”

Trương Mai Mai sững , dừng bước.

Người nhà họ Lưu cũng sững sờ, hiểu đột nhiên bụng, chỉ là nãy cô dọa cho họ sợ thôi?

Cũng mặc kệ, cứ nhanh thôi!

Trương Mai Mai bất đắc dĩ chạy theo, đóng cửa .

Phương Anh với vẻ nghi hoặc:

“Thế là để họ luôn ?”

Phương Anh mỉm :

“Chạy thầy tu nhưng chạy chùa, họ mặt, lát nữa ‘ăn vạ’ kiểu gì cũng , còn nếu họ mặt, còn tranh cãi nửa ngày.”

Trương Mai Mai… hôm nay cô mở mang tầm mắt! Phụ nữ cũng thể trơ trẽn đến !

Trước đây cô chỉ nghĩ đến việc cứng rắn đối mặt, hóa trơ trẽn còn khiến khác tức giận hơn.

Tất nhiên, cô cũng hiểu, trơ trẽn cũng uy thế, chỗ dựa, còn cô thì .

Trương Mai Mai trố mắt vài giây, vội vội vàng vàng bê nước cho Phương Anh và Tôn Hòa.

Chưa kịp uống hết một cốc, xe cứu thương đến.

Hiện nay cũng cứu thương, chỉ khác là gọi điện bệnh viện chứ 120.

Ông Trương và Trương Mai Mai lên xe cứu thương, Phương Anh với Tôn Hòa:

“Phiền cùng một chuyến, tìm xem bạn cũ của , kiểm tra từ đầu đến cuối cho ông lão và Mai Mai, nếu gì thì tìm vài vấn đề nhỏ, còn nếu bệnh thì nghiêm trọng hơn. Còn lo việc khác.”

Cô thấy Tôn Hòa cũng tấm lòng , đó chính đề cập đến nhà Trương, ý giúp đỡ.

Tôn Hòa quả nhiên ngại, liền :

“Cô , phần để lo!”

Một nhân viên y tế… liệu họ theo ? Nếu hỏi thì ?

ông Trương và Trương Mai Mai, họ cảm thấy yên tâm hơn, ít nhất cần dối lòng nữa, hai trông thật sự đáng thương, ít nhất là thương nhẹ.

Kết quả khi đến bệnh viện, khi kiểm tra, hóa thương nhẹ cũng , mà khá nghiêm trọng!

Ông Trương nhiều năm thiếu dinh dưỡng, mới ngã, xương gãy.

Trước đây ông than vãn, chịu đựng.

Cộng thêm tuổi già, vài năm gần đây tâm trạng , giận sốt ruột, nên chút bệnh tim.

Cộng với thiếu dinh dưỡng, loãng xương, tổn thương cơ, đầy một tờ giấy khám là hết danh sách!

Còn Trương Mai Mai, hóa kiểm tra xương sườn từng gãy, đây từng gãy, chụp phim thấy rõ.

Cô cũng từng sinh nở nhiều , lớp nội mạc gần như mỏng hết, về khó con.

Ông lão chuyện, mắt đỏ hoe, nghiến răng :

“Lưu Sinh đánh ? Sao sớm! Ta sẽ g.i.ế.c !”

Trương Mai Mai mặt biểu cảm, an ủi ông:

“Mọi chuyện qua , sẽ hơn.”

Phương Anh thì tìm trợ thủ, lén lái xe một đường nhỏ, tránh Thu Cao Kiệt, trực tiếp đến nhà Tần Vĩnh.

Kết quả là Tần Vĩnh nhà, cô tìm một thằng nhóc hàng xóm hỏi thăm, : Tần Vĩnh bao giờ về nhà ngay giờ làm, tiếp khách nhiều, thường chín giờ tối mới về ngủ, còn thường xuyên về nhà, .

Phương Anh cũng thất vọng, nhà cũng lợi.

Loading...