Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 340: Cậu ăn cái thiệt này trước đi
Cập nhật lúc: 2025-11-09 17:03:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Ninh kiên quyết đồng ý, nhất định kéo thùng về, một câu: “Đây là quy định của xưởng.” Thế là thuyết phục .
Những trong xưởng quân dụng, nghiêm túc tuân thủ quy tắc nhất.
“Các các chị đừng lo, phúc lợi của các bạn thiếu , chỉ nhiều hơn chứ ít,” Phương Ninh .
Mọi mới yên tâm, họ sợ mấy thứ lúc , lúc , thiếu một thùng là họ thiếu vài lạng.
“Ở đây còn vài thùng nước thịt nữa, miễn phí phát cho ,” Phương Ninh tiếp.
Mọi thấy cơ hội như liền khen cô hết lời.
Đây là nước thịt, cũng là thứ dễ !
Khi thấy họ bàn giao xong hết, ghi sổ sách đầy đủ, Phương Ninh định .
Lãnh đạo gọi cô một bên:
“Cô Phương, tài xế mang hoa quả cho cô, mang hàng mới cho cô ?”
Trên mặt Phương Ninh hiện lên vẻ lúng túng, nhưng chỉ hai giây nở nụ , :
“Lãnh đạo, ông thật đúng lúc hỏi, hôm qua mang về một gói nhỏ, định dâng bố mà…
‘Thôi , bố thích uống đen, sẽ tìm cách lấy đen cho ông …’”
“Có, !” Lãnh đạo lập tức :
“Tôi đại hồng bào thượng hạng! Chỉ dành nội bộ! Vừa chia vài ngày , giữ một lượng cho , cho bố cô hết , đổi cho ! Đợi chút, mang cho cô ngay!”
Lãnh đạo sai thư ký lên lầu, lấy đại hồng bào dành riêng nội bộ, đóng trong hũ bằng tử sa, nặng một lượng, đưa cho Phương Ninh.
Phương Ninh , trời ơi, chỉ riêng cái hũ cũng giá trị vài chục vạn, thật sự là tử sa nguyên liệu, thợ lành nghề làm thủ công!
hiện tại, vật chỉ là thứ nhỏ thể cầm nắm , đáng giá quá nhiều.
Còn đại hồng bào nội cung bên trong, chỉ riêng cái hũ đủ để đoán thể là loại thượng hạng nhất trong nước, mỗi năm chỉ hái vài lạng.
Giá trị thì thể ước lượng nổi.
Phương Ninh cũng xe để lấy đồ, lấy một túi đeo nhỏ, trong đó một túi vải xô.
“Tôi làm xong túi lớn, chia túi nhỏ, cô về tự chia chia sẵn cho cô?” Phương Ninh hỏi.
Mở túi vải , một mùi hoa quả thoang thoảng bốc lên, giữa mùi thịt nướng đầy khắp nơi, mùi hoa quả trở nên trong trẻo, khiến đầu óc sảng khoái.
Lãnh đạo trái cây bên trong, còn đa dạng hơn , chất lượng hơn.
Ông thứ ở tay Phương Ninh thêm một ngày, thiếu một quả thôi cũng thấy xót!
Ông vồ lấy túi, :
“Đưa , tự chia!”
Hai trao đổi xong giữa chốn đông , ý.
Như là hợp lý, trao đổi vật lấy vật vấn đề gì, đen đổi hoa quả cũng gì sai.
Nếu lén lút trao đổi mới là sai.
Phương Ninh lòng, mang một hũ đại hồng bào về.
Giữa đường, cô dừng xe, gọi tài xế cau một bên.
Trước đây quy định, giao hàng, nếu niêm phong hỏng, mỗi lượt 2 đồng.
Nếu niêm phong rách, những tiền, còn bồi thường 10 đồng!
Cách tối đa đảm bảo niêm phong an , cũng khiến họ cẩn thận hơn khi vận chuyển, ngã.
Bây giờ trẻ bồi thường 10 đồng, tất nhiên buồn .
Phương Ninh nhỏ:
“Thật thấy thùng của rách niêm phong như thế nào.”
Chàng trai ngạc nhiên:
“Không do cọ xát ?”
“Không ,” Phương Ninh ,
“Tôi thấy, tháo chăn bọc tay mạnh, vô tình cọ một cái là rách.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-340-cau-an-cai-thiet-nay-truoc-di.html.]
Chàng trai ngay lập tức cố nhớ, lúc đó ai tháo chăn bọc cho ? Hình như là xưởng quân dụng giúp! Cậu là ai! Bây giờ tìm họ ?
“Thôi , hòa khí sinh tài, đối phương vẫn là ông chủ lớn của chúng , , là khách hàng, mà nếu cãi thì mất vui, mà họ mà gian lận cân thì phiền lắm,” Phương Ninh .
“ chuyện trách , ăn thiệt , cũng để cảnh báo những khác. Sau sẽ bồi thường cho 20 đồng,” cô tiếp.
Chàng trai trẻ ngay lập tức xúc động, nước mắt ứa :
“Không cần , Phương xưởng trưởng, làm để chị bồi thường cho …”
Phương Ninh :
“Đều là vì công việc của xưởng, là chuyện đương nhiên, để chịu thiệt .”
Chàng trai nghẹn ngào, nghẹn lời:
“Vì xưởng trưởng… , vì xưởng mà làm việc, chịu bao nhiêu thiệt cũng sẵn sàng!”
Phương Ninh mỉm :
“ làm việc cho chịu thiệt! Chuyện thế là xong, tối nay sẽ nhờ Phùng Tả tìm .”
Nói xong, cô lên xe, tiếp tục hành trình.
Những khác xe đằng , hỏi trai trẻ: “Phương Ninh gì với ? Có mắng ? Sao ?”
Chàng trai nghiến răng, gì: Xưởng trưởng , để “ăn thiệt” ! Có mức phạt như thế, những vận chuyển sẽ cẩn thận hơn.
Hơn nữa, phạt mà vẫn bồi thường , thì mức phạt còn ý nghĩa gì?
Chàng trai hiểu rõ lý do .
“Phương xưởng trưởng hề mắng ! Cô thế nào mà mắng , là do tiếc 10 đồng, về nhà chắc bố đánh mất,” trai .
Mọi , ngay lập tức hết tò mò.
Họ càng tò mò hơn về theo phía .
Đoàn xe cờ đỏ bay phấp phới, thu hút ít đường.
Có chỉ cho vui, ; họ là xưởng thực phẩm Đông Hưng, bán thịt kho, bán nhiều thịt kho, liền tò mò tìm đến xưởng để mua hàng .
dịp Tết, sức hấp dẫn của thịt quá lớn, thêm xưởng Đông Hưng nổi tiếng hơn một tháng.
Giờ các xưởng thực phẩm trong hẻm đều xếp hàng dài, cả dãy hợp đồng đều “thơm”.
Phương Ninh thấy một đám đông tụ tập đủ, liền dừng xe, tới hỏi:
“Mọi theo chúng , là làm gì ?”
Người ngay lập tức trả lời:
“Chúng ý gì khác, chỉ các bạn còn bán thịt kho , mua chút.”
“Các bạn là xưởng thực phẩm Đông Hưng ? Là xưởng làm vịt cay tuyệt hảo Đông Hưng đúng ? Nghe xưởng các bạn quy định: mua thịt tặng nước thịt, cũng tặng ? Tôi thích nước thịt của các bạn lắm!”
“À, là ,” Phương Ninh :
“Vậy các bạn cần theo chúng , tòa nhà bách hóa Vương Phủ Cảnh đợi là . Khoảng hơn một tiếng nữa, tại đó sẽ bán thịt kho đặc biệt của chúng , giá gốc 5 đồng một cân, nhưng giá ưu đãi Tết ở bách hóa chỉ 3 đồng, giá chỉ áp dụng Tết, Tết còn, còn nước thịt thì đảm bảo ai cũng , ai đến sẽ .”
Ngay lập tức, đám đông đầu, tiến về tòa bách hóa.
Phương Ninh khách hàng thấy xưởng thực phẩm ngoài trời của họ!
Người khác để ý , cô rõ, nhưng cô để ý môi trường sản xuất thô sơ.
Cô còn lo mùa đông chim vệ sinh , khu vực rộng như , nếu chim ị rơi nồi mà ai phát hiện thì …
Nghĩ , cô cả mẫu thử cũng nếm thử!
…
Người quản lý Ngụy Thường thấy đột nhiên một đám đuổi theo hỏi về thịt kho, liền ngạc nhiên, ông còn quảng cáo mà?
Hỏi mới , Phương Ninh quảng cáo giúp ông.
Cô còn mấy câu: giá gốc 5 đồng, giá ưu đãi 3 đồng, Tết Tết , nước thịt ai đến …
Ông l.i.ế.m môi: “Nói , những mua điên cuồng mới lạ. Ban đầu định mua một cân, giờ mua hai cân, vài ngày giá trở 5 đồng, mất cơ hội tiết kiệm 4 đồng!”
Còn nước thịt miễn phí ai đến , cho thời gian do dự.
Ông thầm học hỏi chiêu !