Ép ta xuống nông thôn ta dạy cả nhà hắn! - Chương 326: Chúng ta bàn lại việc phân chia lợi nhuận

Cập nhật lúc: 2025-11-09 17:02:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khuôn mặt Cung Ích u ám như trời sắp mưa, ánh mắt dán chặt Phương Anh, đống cám, đang nghĩ gì.

“Nhớ kỹ nhé, thời gian thì cùng giám đốc của chúng lên định ranh giới, mảnh rừng thuộc công xã Đông Hưng của chúng . Ngoài , ngày mai hãy đóng cửa nhà hàng Phú Cường, tối nay thu dọn đồ . Nếu , ngày mai tất cả đồ sẽ thuộc về chúng .” Phương Anh :

“Còn bây giờ, nên bệnh viện , phát hiện sớm thì chữa sớm, còn hy vọng.”

Cung Ích: Im miệng!!!

Trong lòng la hét như , nhưng miệng gì, chỉ vẫy tay, dẫn .

Phương Anh : “Nếu định chơi xỏ, giao nhà hàng Phú Cường cho , sẽ đến đồn cảnh sát tố trộm đồ của chúng .”

Cô vỗ vỗ lên bao tải: “Thấy ? Trên đó rõ, Đông Hưng công xã, Phương Anh! Đây là đồ của ! Mang ngay mặt bộ ở đội sản xuất Hồng Tinh từ hầm của Lưu Quả Phụ.

“Không chỉ bà thừa nhận, mà cả một chú, một của cũng thừa nhận, đồ chính là do trộm, bỏ đấy.”

Cung Ích cô chăm chăm, khoảnh khắc , cuối cùng tin rằng cô thật sự lấy đồ từ hầm của Lưu Quả Phụ, cô nhiều!

Hắn làm ?

Hắn sang thanh niên lúc đầu Phương Anh hỏi riêng.

Thanh niên hoảng hốt : “Không ! Tôi !”

Khi bàn giao, chỉ để đồ một đất trống của tổ 2, ai nhận đó, hề .

Cung Ích tin lời, , dẫn rời .

Trước đó thật sự chơi xỏ, nhà hàng Phú Cường cũng chút doanh thu, thể kiếm chút tiền lẻ.

Giờ thì chỉ còn cách nhẫn nhịn chia tay!

, núi chuyển thì nước sẽ xoay, cứ từ từ xem!

Hiện tại vẫn nên khám bệnh ...

Hắn giải tán đám , rời trại heo, đạp xe bệnh viện !

Hắn quý mạng sống!

Trước đây cảm thấy khó chịu, nhưng nghĩ tới chuyện đó, giờ Lưu Quả Phụ bệnh bẩn, mà g.i.ế.c bà !

Hắn lén lút khám, bác sĩ mắng cho một trận, quát như cháu nội!

như Phương Anh đoán, đời sống riêng tư bừa bãi dễ mắc bệnh. xét về môi trường xã hội tổng thể, bệnh Lưu Quả Phụ mắc loại nan y, chỉ là bệnh bình thường, c.h.ế.t .

Hiện nay bác sĩ tính thì , nhưng ít.

Cung Ích gặp đúng nóng tính, gặp loại bệnh , tiên kỳ thị .

Cuối cùng mắng mỏ kê thuốc cho .

Cung Ích hỏi hỏi , thuốc kiểm soát , c.h.ế.t , mới thở phào.

nếu trị tận gốc, thể tái phát.” Bác sĩ lạnh lùng . “Đây là cái giá của việc chơi bời!”

Cung Ích... nuốt nhịn cơn giận, cầm thuốc .

Hắn về nhà, mà ở ngoài đến tối, nửa đêm mới lén nhà Lưu Quả Phụ, tìm bà tính sổ.

Kết quả thấy ai.

“Không chơi với ai !” Hắn lầm bầm, xuống hầm, cũng lo thùng đồ .

Kết quả trong hầm, thấy Lưu Quả Phụ.

khi đánh bất tỉnh, khi tỉnh thì bò hầm mở thùng xem, tất nhiên bên trong chẳng còn gì nữa.

tưởng đánh là kẻ lấy trộm.

Hoàn ngờ là Phương Anh tham gia, lúc bà chỉ mang theo mấy bao tải, đều thấy.

Cung Ích cũng thấy thùng đồ trống rỗng, lập tức bùng nổ: “Đồ ! Cậu giấu đồ ở ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ep-ta-xuong-nong-thon-ta-day-ca-nha-han/chuong-326-chung-ta-ban-lai-viec-phan-chia-loi-nhuan.html.]

Lưu Quả Phụ tỉnh , trợn mắt đáp: “Cái gì giấu? Đồ của giấu làm gì? Đồ trộm !”

Những thứ là Cung Ích “tặng” cho bà .

theo Cung Ích, Lưu Quả Phụ khó bán mấy món đồ , nếu bán thì nhờ , cuối cùng vẫn là của .

Giờ chặn , cũng dám bộc lộ ý nghĩ thật, mà hỏi: “Ai lấy?”

“Tôi thấy, đánh cho bất tỉnh!” Bà xoa đầu đau tức giận : “ chắc chắn là trong làng! Là nam!”

Cung Ích tức giận suốt nửa ngày, hỏi gì khác, hỏi bà Phương Anh làm tìm đến, giao đồ cho Phương Anh?

“Cô trực tiếp tìm đến! Nói là bảo lấy ! Tôi lấy, cô tự tìm , lao thẳng xuống hầm! Chắc chắn là tiết lộ thông tin!” Lưu Quả Phụ : “Tôi cũng thừa nhận !”

Cung Ích mới lừa.

Cơn giận trong lòng lập tức đạt đỉnh, dồn dập đánh Lưu Quả Phụ một trận.

đánh cho bất tỉnh.

Cung Ích cũng để ý, trèo về nhà.

Vừa đẩy cửa bước , lập tức nhận một gậy!

Vợ chống tay hậm hực : “Cậu còn dám về ? Đi nửa ngày? Lại tìm Lưu Quả Phụ hả?”

Ban ngày Phương Anh sẽ nhờ vợ Cung Ích “dằn mặt” Lưu Quả Phụ, nhưng dùng tới. Bà bịa chuyện Lưu Quả Phụ bệnh, dập tắt .

chỉ một ngày, tin tức cuối cùng cũng đến tai vợ Cung Ích.

Cung Ích xuất nông dân, làm chủ tịch công xã là nhờ mối quan hệ gia đình vợ, vợ một chú lính, giờ chức vụ cũng nhỏ.

Vợ tính tình nóng nảy, luôn áp chế .

Hắn dám chống , nếu chức chủ tịch coi như xong.

“Vợ ơi, gì! Tôi oan! Tôi chỉ nhà bà hầm, mượn để cất đồ, với bà chẳng gì hết! Tôi còn thấy bà bẩn nữa!” Cung Ích kêu.

là bẩn! Cậu cũng bẩn! Tôi còn làm bẩn nữa kìa!” Vợ Cung Ích tức , gậy quật càng mạnh hơn.

Cái chuyện Lưu Quả Phụ và Cung Ích quan hệ, lan là bà bệnh, còn là bệnh truyền nhiễm.

Vợ Cung Ích cũng quý mạng sống, lập tức khám bệnh, kết quả cũng thoát.

Cung Ích thầm nghĩ, xong đời ...

Phương Anh cùng những bên ngoài rời , đặt tay lên bao tải, Tiền Lai và Tiền Lưu, gì.

Hai dám thở mạnh! Cảm giác tội !

Hôm nay nếu Phương Anh, đống cám chắc chắn lấy !

Thậm chí họ còn cám mất!

Bị trộm nhà mà còn ! Mặt mũi mà gặp ?

“Tôi nhất định sẽ dạy họ một bài! Sau tăng cường phòng ngừa! Tuyệt đối để chuyện xảy nữa!” Tiền Lưu .

Phương Anh vẫn im lặng.

Tiền Lai hiểu ý cô, lập tức : “Bên ngoài lạnh quá, chúng về bàn , bàn chuyện phân chia lợi nhuận!”

Phương Anh mới rút tay khỏi bao tải, : “Đi thôi.”

Hai … thật đúng là một cô bé chỉ tiền!

bây giờ là chuyện !

Nếu cô nóng tính hơn, khi lập tức hợp tác với họ nữa thì ?

“Ngoài , gọi những cử sang các đội sản xuất khác về , khỏi đánh.” Phương Anh .

Tiền Lưu sai tìm, thầm nghĩ, cô cũng khá bụng! Hy vọng lát nữa “miệng sư tử” đừng mở quá to!

Loading...