EM LÀ TIA NẮNG CỦA ĐỜI ANH - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-09-27 07:37:28
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi giở trò cũ, ngẩng cao cổ, dùng tay ấn đầu xuống.

''Nhà bên cạnh thôi, cần bận tâm.''

Môi mới chạm mép môi Trì Dục, tên bên ngoài lại tiếp tục bắt đầu đập cửa "rầm rầm".

''Cố Mộng Yểu, mở cửa, em thấy đèn sáng mà.''

Giọng thô lỗ của đàn ông lộ vẻ mất kiên nhẫn.

Đồng tử của co rút dữ dội.

Sự hoảng hốt Trì Dục nhạy bén bắt .

Chỉ là sự nghi hoặc và tức giận của còn kịp bộc phát, kéo tuột xuống giường, nhét tủ quần áo.

Sau khi đóng cửa tủ , suy nghĩ ba giây mở , hôn một cái chụt.

''Đừng gì cả, em giải quyết xong sẽ giải thích với , tuyệt đối như nghĩ .''

Cửa tủ đóng .

Tôi sửa bộ đồ ngủ vò nhàu, hít sâu hai để điều chỉnh nhịp thở.

Tiếng đập cửa vẫn tiếp tục.

Tôi nghiến răng nghiến lợi xắn tay áo lên đến khuỷu tay, xoay xoay cổ, nắm tay kêu răng rắc, đột ngột kéo cửa mở từ bên trong.

Chân của em trai đang định đạp cửa thì mất điểm tựa, liền dập cho một cái đầu vang dội.

Cơn đau khiến ngũ quan của nó méo xệch, bò dậy với vẻ đầy phẫn uất.

''Cố Mộng Yểu, chị...''

''Gọi là gì?''

Tôi khoanh tay ngực, mí mắt nhướng lên, hai tia lạnh như băng b.ắ.n thẳng trán nó.

Em trai đổi sắc mặt trong một giây, khom cái lưng to ngốc nghếch xuống, ngoan ngoãn giơ túi trong tay lên.

''Chị, chị gái của em, bảo em mang cho chị món sủi cảo thịt heo dưa chua mà chị thích nhất.''

trong.

Tôi đưa tay chặn khung cửa .

''Đưa sủi cảo cho chị, về .''

''Không .''

Em trai như một con lươn trơn tuột, "vèo" một cái lách qua trống tay để nhà.

''Mẹ chúng .''

Nó đặt sủi cảo xuống, bắt đầu chạy loạn khắp nhà.

''Làm cả món trộn cay và sườn gà rán cũng dụ chị về nhà, còn thẳng thừng từ chối các buổi xem mắt sắp xếp, chắc chắn là chị chuyện .''

''Em hẹn uống rượu với bạn, tiện thể bọn họ cử đến làm lính trinh sát.''

Thôi xong .

Chỉ một lúc để ý, em trai bắt đầu lục tung tủ đồ.

Ngay cả chiếc vali 12 inch trong phòng ngủ phụ cũng tha.

Cứ cái đà tìm kiếm của nó, sớm muộn gì cũng lôi Trì Dục.

Nếu để giấu đàn ông trong nhà ban đêm, tối nay đừng ai hòng ngủ .

Tôi vội vàng lao tới, cho em trai một cái bạt tai.

''Mày bệnh ?''

''Người đàn ông trưởng thành nào nhét cái gian nhỏ thế ?''

''Được , chị về là vì công việc quá bận, xem mắt là vì... em xem tìm bố chúng , chị thể tin thẩm mỹ của ?''

Em trai vẻ suy tư gật đầu, khóe môi cong lên một cách kỳ quái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/em-la-tia-nang-cua-doi-anh/chuong-3.html.]

''Cố Mộng Yểu, chị bình thường.''

Tim đột nhiên đập hẫng một nhịp.

''Vớ vẩn, đừng bậy.''

Tôi cố tỏ bình tĩnh, nhưng cơ thể bất giác chặn ở cửa phòng ngủ chính, tạo thành một rào cản bằng .

''Đấy chị xem, chị đúng là bình thường.''

Nó phấn khích như thể đoán trúng giải độc đắc xổ .

''Trước đây bao giờ chị giải thích với em nhiều như ?''

''Toàn là một tát một đạp tiễn em là xong chuyện.''

''Còn nữa...''

Nó chống một khuỷu tay lên, giơ một ngón tay chỉ .

Hai con mắt phản chiếu ánh sáng rợn .

''Lúc em gài chị, chị chỉ thuận theo lời em mà hỏi bình thường ở , chứ dứt khoát phủ nhận như hôm nay.''

''Chị chắc chắn chuyện lớn .''

Tôi cảm thấy mặt nóng ran như sắp tóe lửa.

Hoá chút trí tuệ ít ỏi của nó đều dồn hết lên hả?

''Nói .''

Em trai ung dung ngả ghế sofa.

''Là cái gã trọng sinh rồi giả làm vợ ?''

''Hay là gã lừa kết hôn bằng bệnh nan y?''

''Chẳng lẽ là trói buộc hệ thống công...''

''Rầm...''

Tôi định chạy tới bịt miệng nó thì một tiếng động lớn vang lên từ phía .

Tôi giật run lên, kinh ngạc từ từ đầu .

Trì Dục đẩy cửa tủ quần áo bước .

Ánh mắt liếc sang còn vẻ ham như , toát vẻ lạnh lùng xa cách.

Tôi nuốt nước bọt, cứng nhắc nhếch môi, giọng nhỏ như muỗi kêu:

''Em cả ba đàn ông đó đều là , tin ?''

Lúc Trì Dục rời , từ cổ trở lên mặt đỏ bừng vì hổ và tức giận.

Anh thậm chí còn mặc quần áo, chỉ vơ vội lấy để che những bộ phận quan trọng.

Ném một câu''Cố Mộng Yểu, cô giỏi lắm'', sập cửa bỏ .

Một lúc lâu , em trai mới hồn.

''Chị, ... đang khen chị ?''

Tôi tức giận vớ lấy thứ gì đó bên cạnh ném về phía nó: '' ấy khen em đấy! Nhà ai nửa đêm mang sủi cảo đến hả?''

...

Em trai ôm cục u bầm tím trán mà chuồn thẳng.

Tôi giường trằn trọc ngủ , càng nghĩ càng thấy .

Đặc biệt là khi nghĩ đến ánh mắt lạnh lùng mà cam tâm cuối cùng của Trì Dục.

Hừ...

Anh cũng hôn , cũng sờ , vẻ vô tội cái nỗi gì chứ?

Tôi lật dậy, tức tối mở khung chat với Trì Dục trong Wechat.

Loading...