Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Một tháng , chân Tiểu Lan tháo bột.
Tạ Trầm tự tay đến chuyển chỗ cho .
Anh một lời, với vẻ mặt ngầu lòi bước tới, ánh mắt kỳ lạ của , lặng lẽ chuyển sách và đồ dùng học tập của về chỗ cũ và sắp xếp gọn gàng.
Tôi kéo tay áo , tít mắt : "Bạn Tạ Trầm, cảm ơn bạn nhé."
Tạ Trầm tự nhiên đầu chỗ khác, tiếp tục làm mấy bài toán mà hiểu, một lúc lâu mới khó khăn lắm mới thốt : "Về là ."
Giữa và Tạ Trầm dường như đổi, nhưng cũng dường như .
Anh vẫn là hình ảnh lạnh lùng như xưa, dường như Tạ Trầm với vẻ mặt đắc ý khoe khoang xinh thế nào mà tình cờ gặp trong lớp học hôm đó chỉ là trong mơ, bởi vì bây giờ nhất quyết thừa nhận.
Và bây giờ mỗi ngẩng đầu đều chạm ánh mắt hoảng hốt của , vành tai luôn đỏ lên một cách khó hiểu, nếu trạng thái của mà để các bạn khác thấy, ước chừng cũng ai tin.
Tôi và vẫn chuyện nhiều, bởi vì luôn lách cái gì đó.
Có một vô tình thấy, đó "Quan sát ký XX", lẽ là đang nhật ký? Tạ Trầm nhật ký ?
Gai xương rồng
Tôi tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/em-la-dep-nhat/8.html.]
Tôi bao giờ nghĩ một ngày thể gặp bố Tạ Trầm, bởi vì bố Tạ Trầm là lãnh đạo tập đoàn lớn, địa vị và phận cực kỳ cao, ngay cả phần lớn tòa nhà học của trường Trung học Phổ thông 1 Miến Thành cũng do họ quyên góp.
Tôi thoáng qua những bạn từng gặp bố Tạ Trầm , họ là những đặc biệt nghiêm túc và khí chất áp lực mạnh. Tôi nghĩ cũng , xét cho cùng họ quản lý một tập đoàn lớn như .
Tôi tưởng những như cả đời thể gặp , ai ngờ họ xuất hiện kịp thời như .
Mấy ngày nay học tập trung, vì bố xưởng đuổi việc.
Đáng lẽ ông nên sa thải, ông là nhân viên lâu năm của xưởng , nhưng nhà chúng đụng nên đụng.
Nhà chúng trong một con hẻm cũ, mang vẻ cổ kính, thích hợp để mở cửa hàng.
Một ông chủ nổi tiếng ở con phố đó để mắt đến ngôi nhà của chúng , mua với giá cực rẻ.
Hôm đó, một đàn ông trung niên bụng phệ và vợ xe đỗ ngang nhiên cửa nhà chúng .
Một phụ nữ mặc áo lông chồn bước xuống, liếc chúng với vẻ chê bai: "Các là chủ nhà ? Sao nghèo xơ xác thế, nhanh chóng dọn , nhà chúng mua, các ở cũng phí."
Bà chính là vợ của ông chủ đó.