Tôi định : "Bạn ơi, bên cạnh ." thì đặt cặp sách của lên bàn trong.
Tôi nhíu mày, lịch sự giải thích tình hình với , nhưng bạn mập , hung dữ bảo tránh , đây.
Thân hình to lớn, đầy mồ hôi, còn thì nửa ngày nên lời, cả khuôn mặt đỏ bừng lên, sợ một tát thể đánh ngã xuống đất, sợ trở thành bạn cùng bàn của .
Gai xương rồng
Vì , dù bắp chân run lẩy bẩy, vẫn cứ thẳng nhường nửa bước.
Bạn m ập hỏi tại nhường, nhỏ giọng: "Bạn ơi, xuống ."
Nhìn biểu cảm của bạn mập ngày càng khó coi, bắt đầu hối hận, tiêu , chắc chắn làm tổn thương lòng tự trọng của .
Lúc đó đang nghĩ gì, nghĩ, trời ơi, mau ai đó đến , ai cũng , mau đến cứu với!
Và , Tạ Trầm xuất hiện, lúc và bạn mập đang giằng co, đến với vẻ mặt lạnh lùng, với khuôn mặt đến mức trời ghen đất hận.
Ngón tay thon dài khẽ gạt, "bộp" một tiếng, chiếc cặp mà bạn mập cố tình đặt bàn trong ném xuống đất.
Giọng lạnh lẽo vang lên: "Chỗ bên trong lấy , tránh ."
Trong chốc lát, cả lớp đều chú ý đến đây. Tôi mới mơ hồ nhận , lẽ nổi tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/em-la-dep-nhat/4.html.]
Tôi tưởng bạn mập và sẽ một trận chiến, nhưng ngờ, Tạ Trầm căn bản để bạn mập mắt.
Tạ Trầm chỉ liếc , trong mắt lộ chút cảm xúc: "Sao, ý kiến gì ?"
Bạn mập dám thốt lấy một lời, bỏ .
Ánh mắt Tạ Trầm đổ dồn , sửng sốt tránh bước trong xuống.
Tôi dám thở mạnh, bởi vì khí chất thực sự mạnh, cao 1m85, chiếc áo phông trắng mặc toát lên vẻ ngỗ ngược, cảm giác cho khác còn đáng sợ hơn cả bạn mập.
_Cẩn Nhất đừng sợ, đây sẽ là bạn cùng bàn của ! Đừng sợ nhé, lẽ nào thể một quyền đánh c.h.ế.t ?_
Tôi do dự lâu mới đưa tay với Tạ Trầm, nhẹ giọng : "Chào bạn, tên là Cẩn Nhất, Cẩn là cây bông lựu."
Tạ Trầm ngẩng đầu, chỉ lấy một cuốn sách Vật lý dày để xem, ngay khi tưởng sẽ trả lời, một giọng lạnh lẽo vang lên: "Ừ, Tạ Trầm."
Tôi lén lau mồ hôi, cứu với, thật lạnh lùng!
Về mới , hóa chính là Tạ Trầm nổi tiếng, thủ khoa kỳ thi cấp ba thành phố.