Đuôi Thỏ Của Học Bá - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-12 05:44:30
Lượt xem: 38
1.
Học bá lạnh lùng là bạn cùng bàn của , yêu khuôn mặt của từ cái đầu tiên.
Hàng ngày sở thích gì, chỉ thích trêu chọc .
“Từ Dật, trắng thật đấy.”
“Từ Dật, lông mi của còn dài hơn cả !”
“Từ Dật, khóe mắt của lúc nào cũng đỏ ửng thế? Có ai bắt nạt ?”
“Từ Dật, học giỏi thế?”
“Từ Dật, đồ ăn vặt nè, ?”
“Từ Dật, Từ Dật, Từ Dật...”
Mặc dù bám sát, nhưng Từ Dật bao giờ động lòng.
Tất cả trong lớp đều xem cảnh trêu chọc như chuyện thường ngày, chẳng ai tin thực sự thể theo đuổi .
, ngay cả cũng tin thể theo đuổi .
Dù thì điều thích chính là vẻ ngoài lạnh lùng khó gần của mà!
Chỉ là ngờ rằng sự việc bước ngoặt.
2.
Chuyện năm học lớp 11, đúng dịp 15 tháng 8, ba nhận một hộp quà bánh trung thu đặc biệt từ đối tác.
Ôi, hộp bánh những loại từng thấy bao giờ.
Nghe những chiếc bánh do con trai của đối tác tự tay làm.
Nhân lúc ba đang bàn chuyện làm ăn trong nhà máy, lén dạo một vòng.
Không ngờ một lúc thì lạc đường.
lúc đó, một mùi hương vô cùng hấp dẫn truyền đến, theo mùi thơm và tìm thấy một căn phòng nhỏ tách biệt.
Vì đủ cao, kê mấy cái hộp bỏ để thể với tới cửa sổ tròn cao.
Kết quả , thấy Từ Dật với một đôi tai thỏ đang đeo tạp dề và làm bánh trung thu trong phòng!
Khoan , hình như đối tác của ba cũng họ Từ!
Tôi lập tức lấy điện thoại chụp mấy tấm hình.
Vừa định đổi góc chụp thì chân mất thăng bằng, hóa là mấy cái hộp cũ trọng lượng của đè bẹp .
“A!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/duoi-tho-cua-hoc-ba/chuong-1.html.]
Tiếng động khi ngã khá lớn, thậm chí còn làm cánh cửa sắt vốn đóng chặt mở tung .
Từ Dật giật , thậm chí còn quên mất việc thu đôi tai thỏ .
Hai đôi mắt , quyết định gì đó để phá vỡ bầu khí căng thẳng .
Tôi gãi đầu một tiếng: “Haha, xem mấy tấm ảnh cosplay chụp ?”
Từ Dật mở to hai mắt , thể tin nổi.
3.
“Xóa ảnh !”
Cậu dồn góc mà đe dọa.
Có lẽ đây là biểu cảm của đổi nhiều nhất mà từng thấy.
Đáng tiếc là chiều cao và thể hình của và Từ Dật chênh lệch nhiều, nên trong mắt , dáng vẻ của chẳng chút uy h.i.ế.p nào.
“Ừm.” Tôi ngoan ngoãn gật đầu.
“ một yêu cầu.”
Từ Dật liếc đầy căng thẳng: “Cái gì?”
Tôi: “Cho sờ tai của ?”
Từ Dật lên tiếng: “Không !”
Tôi tỏ thông cảm: “Nếu như thì thể sờ đuôi ?”
“Nếu vẫn đồng ý, cũng sẽ gì khi ngoài .”
“Cậu...”
Cậu đỏ mặt, hai tay che phía , vô thức lùi hai bước.
Hành động của càng củng cố suy đoán trong lòng .
Eo thon của trai tựa cái bàn bằng kim loại cứng, đỏ mặt tiến từng bước.
“Cái , ?”
Tách đôi chân của , dùng một ngón tay kéo cà vạt của , áp sát về phía : “Dù thì cũng chỉ là đạo cụ thôi mà...”
Tay gạt những ngón tay , nheo mắt , gì mà chen khe hẹp đó.
Trong ánh mắt hổ tức giận của Từ Dật, nhanh chóng tìm thấy chiếc đuôi lông mềm mượt .
Ấm áp, kết nối với da thịt.
Dưới ánh mắt như hồng ngọc của Từ Dật, từ từ mở to mắt: Ba ơi, con chạm thật .