Đừng hòng dây dưa - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-17 18:46:11
Lượt xem: 421

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

13

Chỉ là đến đêm —

Tôi gặp ác mộng.

đang cố gắng thoát khỏi những tổn thương mà mối quan hệ mang , nhưng vẫn thể tránh khỏi việc thỉnh thoảng giật vì ác mộng.

Rõ ràng chuyện qua mấy ngày .

mấy ngày nay, cứ chìm giấc ngủ là mơ thấy cảnh tượng đó.

Trong mơ, Cố Thành bỏ rơi tại hiện trường hôn lễ.

Đèn chiếu sáng , xung quanh một màu đen kịt.

Trong bóng tối dần hiện lên đủ loại khuôn mặt, và những khuôn mặt đó là biểu cảm chế giễu.

giống như một gã hề, những khuôn mặt đó bao vây.

Chúng tự do nhạo, chỉ trích:

"Tình cảm , ai yêu thì đó là kẻ thứ ba, Trữ Nại cô mới là kẻ thứ ba!"

"Đã lớn ngần mà còn chấp nhặt với một sắp chết, cũng quá nhỏ nhen ."

"Nếu Dung Dung đột nhiên nước ngoài, hai bọn họ chắc con học mẫu giáo nhỉ?"

Cuối giấc mơ, thấy bóng dáng Cố Thành.

Tôi chạy như bay đến chỗ , giải thích rõ ràng chuyện như .

đột nhiên đầu , vẻ mặt lạnh lùng, chất vấn : "Trữ Nại, c.h.ế.t là cô?"

Cố Thành luôn hỏi rằng tình cảm bao nhiêu năm giữa chúng là giả dối ?

Nó từng .

từ khi bỏ rơi ở hiện trường hôn lễ, những tình cảm đó chẳng còn là gì nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/dung-hong-day-dua/chuong-6.html.]

Bởi vì về mối quan hệ giữa chúng , thứ thể nhớ bây giờ là sự đồng hành bao năm qua, mà là ác mộng.

14

Cuối cùng, vẫn thể ly hôn Cố Thành ngày hôm .

Bởi vì khi lên máy bay về nước, viêm ruột thừa cấp tính, đau đến mức suýt ngất xỉu.

Tôi run rẩy gọi điện thoại cấp cứu, nhưng vì quá đau đớn mà nên lời, thậm chí sức lực để cầm điện thoại cũng dần biến mất.

Điện thoại trượt khỏi lòng bàn tay .

"Đừng sợ, đây."

Một bàn tay lớn vững vàng đỡ lấy chiếc điện thoại đang trượt xuống của , dùng giọng quen thuộc và thiện để an ủi .

Sau đó bình tĩnh cầm điện thoại của lên, dùng tiếng Anh thông báo tình hình hiện tại cho bên .

Dưới sự hướng dẫn của , xe cứu thương nhanh chóng đến sân bay, đưa đến bệnh viện gần nhất.

Tôi đau đến mức cả rơi trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

Tôi thể miễn cưỡng thấy những âm thanh xung quanh, nhưng mí mắt và tứ chi như đổ chì, thể cử động.

Cứ như thể linh hồn sắp thoát khỏi cơ thể .

Tôi cảm nhận nhân viên y tế đẩy chạy trong hành lang:

"Cần phẫu thuật nhanh chóng, nhà bệnh nhân ở đây ?"

"Bệnh nhân hiện đang bất tỉnh, chúng thông báo cho nhà, để họ đồng ý..."

"Điện thoại cô đang reo, thể là nhà."

"Nghe máy , bật loa ngoài."

"Xin chào, xin hỏi nhà bệnh nhân ?" Nhân viên y tế nhanh chóng xác nhận.

"Bệnh nhân? Cô ?"

Là... giọng của Cố Thành.

Loading...