Đừng Đùa Với Lửa - Chương 13: Trực giác

Cập nhật lúc: 2025-11-28 07:09:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Năm nay, sinh nhật của khác hẳn năm…tối qua mơ màng ngủ , mở mắt khi chuông báo thức reo. Tôi sững một lúc mới tỉnh dậy. Đây là căn hộ của . Trên giường, cánh tay của King vươn ôm lấy eo từ phía . Hơi ấm từ chứng minh rằng chuyện xảy đêm qua đều là thật.

Hai thể trần trụi áp sát , thở ấm áp của King phả tóc . Người ngủ như heo , ngay cả khi đặt đồng hồ báo thức sát bên tai, cũng chắc chịu dậy tắt nó nữa.

Mặc dù lúc cần thức dậy tắm, quần áo và chuẩn làm, nhưng chỉ tiếp tục xuống, lặng lẽ lắng thở của đàn ông cạnh bên.

Những gì xảy hôm qua khiến vô cùng phiền lòng, nhưng bằng cách nào đó, khi lắng thở của , tâm trạng của dần bình tĩnh , nhưng đồng thời nó cũng khiến lo lắnh, vì phát hiện , sự tồn tại của King ngày càng ảnh hưởng đến tâm trạng của .

Tâm trạng chìm đắm trong đau khổ khiến ở một , nhưng điều khiến ngạc nhiên là… khoảnh khắc , gặp King. Cuối cùng, cũng hiểu tại nhiều thu hút đến . King chính xác làm gì để đối phương thoải mái. Cách quan tâm , đối xử với , nếu mở lòng bày tỏ, sẽ ép buộc, chỉ âm thầm kề bên an ủi, còn chu đáo, ít nhất… nghĩ đó là chân thành.

vấn đề là…đặt quá nhiều tình cảm đó sẽ lợi cho mối quan hệ của với King.

Tôi và chỉ nên coi như nơi thoả mãn tình dục, chứ xem như một nơi để nương tựa, để an ủi như đêm qua. Trực giác mách bảo nên thoát khỏi mối quan hệ càng sớm càng , trở cuộc sống bình thường như ban đầu, nhưng bây giờ… thể…

Tôi yêu cảm giác ôm lòng, ấm áp đến mức như tan chảy. Cuộc đời đây chỉ u uất và đắng cay, nhưng mỗi khi ở cạnh , cả cơ thể như thả lỏng, như tìm một chốn nương náu. Tôi thật sự sẵn sàng để buông bỏ “thiên đường cảm xúc” . Cho dù mối quan hệ đầy nguy hiểm, vẫn tự an ủi rằng, chỉ cần khéo léo giữ gìn, thì chuyện sẽ thôi… ……?

"Sáng ?" Một giọng khàn khàn vang lên bên tai, kéo khỏi dòng suy nghĩ, đôi môi ấm áp của đối phương nhẹ nhàng hôn lên gáy .

Tôi sang King vẫn còn ngái ngủ, gỡ tay khỏi eo . “Vẫn còn sớm, mày cứ ngủ thêm , tắm xong tao sẽ gọi mày dậy.”

"Không, tao tỉnh , chúng tắm chung , đỡ mất thời gian." Ánh mắt vốn còn mơ màng của bỗng lóe lên một tia xảo quyệt, nhưng khi thấy nheo mắt , chỉ nhếch mép giơ tay đầu hàng, "Được …mày tắm ..." King hiệu "mời" phòng tắm. Tôi dậy, lấy khăn tắm trong tủ, phòng tắm, đóng sầm cửa .

Tắm chung đỡ mất thời gian, thật là …Thằng chó! Chắc chắn là sẽ tốn thời gian hơn bình thường! Nếu đồng ý thì đúng là chúng sẽ tắm chung đấy, nhưng đừng nghĩ "nước" dùng để tắm là nước máy nhé!

Tôi đồng ý! Tôi trừ lương vì làm muộn như tháng !

Tôi cảm ơn bản cứng đầu theo lời quỷ King, vì hôm nay kẹt xe quá chừng, dù sớm hơn thường lệ thì vẫn đến công ty muộn hơn một chút. Thấy vẫn còn vài đồng nghiệp trong phòng đến, lẽ là kẹt xe , kể cả bàn bên cạnh nữa.

"Mày nghĩ Jade giải thích với Mai ?" King khi quanh bên phòng ban khác, cúi xuống nhỏ giọng hỏi . Tôi liếc cốc cà phê tay (hình như là do một đồng nghiệp nữ khác đưa) và với vẻ khinh thường.

Đã vài năm trôi qua mà thằng quỷ vẫn đổi tí nào! Anh thèm ngại từ chối quà của khác, cứ gieo cho khác những thứ hy vọng hão huyền.

“Này! Tao đang hỏi mày t.ử tế mà, mày cau mày, nóng đầu ?! Ồ! Chắc là, dạo danh tiếng của mày giảm sút quá, nên tặng quà cho mày như tao, nên ghen tị với tao chứ gì?”

"Đừng làm phiền tao." Tôi mặt tỏ vẻ ghê tởm, nhưng vẫn thấy những tiếng đáng ghét của quỷ King văng vẳng bên tai. Tuy đang cằn nhằn điều gì, nhưng cũng chẳng buồn để ý, chế giễu , sẽ đeo tai để chặn tiếng ồn của .

Lần Pok đến công ty làm ầm ĩ, ai cũng yêu bên ngoài, nên giờ họ dám ve vãn nữa, thậm chí còn chẳng ai đến tìm Jade để gửi quà cho . Không một ai. King đúng đấy, danh tiếng của giảm sút thật . Anh thì suốt ngày trêu chọc khác, biện hộ rằng chỉ là một thiện với đồng nghiệp thôi, nhưng thấy làm với tất cả nhỉ!

việc liên tục nhận thứ thứ như một món quà liên quan gì đến , và cũng chẳng cần quan tâm đến việc đó.

Tôi bật máy tính lên, nghịch điện thoại để g.i.ế.c thời gian khi bắt đầu làm việc. Các đồng nghiệp khác lượt đến công ty. Không lâu thấy Jade và Mai bước . Vẻ mặt rạng rỡ của họ cho thấy mối quan hệ giữa họ về, chuyện giải quyết thỏa.

"Mai, hơn đấy? Hôm mày say bất tỉnh luôn !" King nhịn buông vài lời trêu ghẹo. nhóc bận điện thoại, King lập tức chuyển sự chú ý sang Jade.

“Còn mày thì , Jade? Mày đưa em trai tao về nhà đấy? Đừng làm gì con nha?”

"Tao mày! Người tùy tiện đưa lạ về nhà để giở trò !" Jade gần như hét lên.

Giọng đùa cợt của King liên tục vang đến bên tai .

“Tao thích ngủ với say, tao chỉ thích làm chuyện đó với tỉnh táo thôi, tao tiêu chuẩn nha mày."

Hửm??? Vậy đầu tiên say xỉn ngủ với ?

“Mày Uea? Vẻ mặt mày lạ.” Jade sang hỏi.

Tôi liếc bạn và trả lời chút hờ hững, “Mũi tao nghẹt.”

"Cần t.h.u.ố.c mày?" Jade lịch sự hỏi .

Tôi lắc đầu và liếc Mai đang mở máy tính xách tay.

“Vấn đề giải quyết ?”

Sau khi kéo ghế gần bạn , hạ giọng hỏi, thở phào nhẹ nhõm khi thấy ánh mắt sáng lên khi gật đầu.

Một như Jade nên đối xử . Nếu nửa kìa là Mai, mừng cho . Tôi tin rằng Mai sẽ chăm sóc bạn thật làm Jade buồn.

Tôi thực sự thấy bạn bè tổn thương vì tình yêu giống như .

Tôi về chỗ của để tập trung công việc. Nghe chị Faii than thở rằng đây là tuần thực tập cuối cùng của Mai ở đây, nhưng những lời tiếp theo của Mai khiến bật .

“Em một điều thông báo, giờ em còn độc nữa, em bạn trai nhé…"

Nhìn thấy phản ứng của Jade, suýt bật . Đầu tiên là nó đảo mắt qua giữa Mai và chị Faii, thấy hỏi ai mà may mắn thế, nó nhịn thành tiếng, và khi thấy Mai đặt tay lên vai , con ngươi nó liền mở to, Mai tự hào tuyên bố: “ ! em nghĩ may mắn là em, vì Jade cho em một cơ hội.”

Tiếng huýt sáo và tiếng reo hò vang lên ngớt khắp xung quanh. Khuôn mặt Jade đỏ bừng như quả cà chua chín mọng. Chỉ mới để lộ chuyện bạn trai, ngay lập tức trở thành tâm điểm trêu chọc của đám đồng nghiệp. Tôi cũng chẳng lấy làm lạ khi Mai chọn cách công khai, bởi ai cũng thấy rõ ràng cảnh kiên trì đuổi theo Jade đó.

Tôi nhân cơ hội để trêu Jade, mỉm và thì thầm “chúc mừng” Jade.

"Cảm ơn mày", Jade đáp.

Tôi đưa tay vỗ vai bạn : “Đừng quên mời tao ăn tối nhé. Tao giúp mày nhiều lắm đó!”

“…” Jade há hốc mồm, tin nổi khi thấy cũng trêu bạn giống , còn Mai thì mỉm cảm ơn và sẽ mời ăn tối .

Tôi cũng mỉm gật đầu khi màn hình máy tính làm việc.

Ít nhất thì… thể buông bỏ bớt một nỗi lo.

Hôm nay tăng ca. 5 giờ chiều, sếp đột nhiên giao cho nhiều việc. Đầu tuần tăng ca , vất vả quá .

Mọi bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn tan làm, chỉ là một nhân viên bình thường nên quyền từ chối sếp. Tôi chỉ thể nhanh chóng thành công việc, và cố gắng thuyết phục Jade sớm về nhà. Cậu cứ đòi ở giúp , nhưng vài câu qua , đành chịu thua và về nhà cùng Mai.

Thực công việc cũng quá nặng nhọc, nếu tự thể thành thì chắc chắn sẽ bao giờ chiếm dụng thời gian cá nhân của bạn .

"Mày xong ?" King, cũng tăng ca giống , gần. Tôi máy tính tắt của đối phương, lớn tiếng hỏi: “Thế mày xong ?”

“Rồi.”

“Vậy thì về .”

"Tao chờ mày, tối nay tao qua nhà mày, đổi khí một chút." Anh thản nhiên . May mà lúc đó cũng gần 7 giờ tối, trong phòng chỉ , ai thể thấy cuộc trò chuyện của chúng .

“Hôm nay tao .”

tao

hôm qua tao lao lực lắm !”

“Đêm qua là đêm qua, đó là nhu cầu hằng ngày cơ mà.”

"Mày nên khám bác sĩ . Tao nghĩ nhu cầu của mày vượt quá mức bình thường đấy. Có thể mày mất cân bằng nội tiết tố chừng." Tôi nghiêm túc . Jade cũng từng thời gian đối mặt với chứng rối loạn tình dục. Còn King… lẽ là một c.u.ồ.n.g d.â.m cũng nên.

Tôi khuyên cả hai nên khám bác sĩ khi vấn đề trở nên nghiêm trọng, như sẽ an hơn.

"Mày thật đấy?! Ha ha ha!" Vua phá lên.

Tôi cau mày và làm việc, gì buồn chứ?

King kéo ghế xuống cạnh , “Cậu Anon, khỏe mạnh lắm! Tôi quan hệ với nhiều nghĩa là bình thường!”

" như thể coi là mày nghiện t.ì.n.h d.ụ.c , đúng ?" Tôi đáp trả.

King nhún vai, nhếch mép, “Được thôi, cứ nghĩ như nếu mày . Tối nay mày ?”

"…Mày về nhà !" Tôi sốt ruột đáp , nhưng đàn ông vẫn buông thả. Anh lắc đầu, dựa lưng ghế, chịu rời .

“Không! Tao sẽ về cùng mày! Tao làm nếu mày gặp ma ở công ty và nó lôi mất chứ?!”

Tôi nheo mắt một lúc nhanh chóng tiếp tục làm việc, cảm giác lạ lùng xuất hiện trong lồng ngực. Trước đây, luôn thích làm việc trong im lặng, ngay cả khi chỉ một trong công ty.

Tôi sẽ cảm thấy cô đơn, nhưng hôm nay… thực sự hạnh phúc khi ai đó…chờ

Cảm giác … thật đáng lo ngại.

"Jade yêu , chỉ tao với mày là còn độc thôi đó." Đột nhiên, King lên tiếng một hồi im lặng.

Sau khi liếc , hỏi: “Thì ? Mày cũng yêu ?”

“Còn mày thì ? Muốn ?” King hỏi .

"Ừm…cũng hẳn." Tôi thì thầm.

Cách đây 3 tháng, cũng hỏi câu hỏi tương tự. Hồi đó, thể trả lời dứt khoát rằng một bạn trai, một luôn ở bên cạnh , nhưng những thất vọng liên tiếp khiến bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, nên chọn FwB.

giờ, lẽ cũng sẽ trả lời tương tự, nhưng lý do đằng …khiến bắt đầu thấy chắc chắn.

Không là vì vẫn còn nỗi đau do mối tình cũ để , là vì chấm dứt mối quan hệ với King, nên vẫn ý định tìm bạn trai. Về mối quan hệ giữa và King, vẫn luôn lo lắng về chuyện lời lỗ, đang cảm thấy chơi vơi, như giữa bên bờ vực thẳm.

Mặc dù nguy hiểm…nhưng vẫn dừng .

"Còn mày thì ?" Tôi hỏi .

Tôi thấy King với ánh mắt mơ màng, thể hiểu hết ý tứ trong mắt . Một lúc , cong khóe miệng đáp : “Không."

“…”

"Tao ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/dung-dua-voi-lua-ctau/chuong-13-truc-giac.html.]

Câu trả lời của đúng như dự đoán, một như khó để tìm yêu, chỉ ràng buộc bởi ai đó quá sớm để thể lang thang trong hậu cung của mỗi ngày.

Chúng cùng một câu trả lời, nhưng lý do thì khác .

Tôi hít một thật sâu, cố gắng điều chỉnh biểu cảm mặt. Tôi chỉ hy vọng King nhận sự bối rối trong , và cầu mong những điều lo lắng sẽ xảy .

Tôi thích đàn ông trai! Tôi thích đàn ông ! Không thích chút nào!

Ảo tưởng phản ánh sự kỳ vọng của con , còn sự thật là hiện thực tất yếu mà con đối mặt.

Ảo tưởng thì ngọt ngào và quyến rũ, còn sự thật thì lẽ hơn giấc mơ một chút, nó đơn giản nhưng bất ngờ và tàn khốc, nó thể khiến con sợ hãi khi đối mặt, vì con sẽ thích giam trong thế giới ảo tưởng hơn là ngoài và tìm hiểu xem bên ngoài đang diễn chuyện gì.

Khi còn nhỏ, giống như bao đứa trẻ khác, tràn ngập những mộng tưởng về cuộc sống. Tôi thầm cầu nguyện gia đình sẽ sống hạnh phúc bên , sẽ chăm sóc và yêu thương như ruột thịt. khi lớn lên, cũng nhận rằng, điều mong đợi sẽ bao giờ thành hiện thực. Vì , còn lựa chọn nào khác ngoài việc bước những giấc mơ kỳ ảo đó mỗi đêm, nhưng đến sáng mở mắt , tiếng gầm giận dữ và ánh mắt chán ghét của luôn nhắc nhở rằng đây chính là sự thật.

Với , sự thật là điều bình thường trong cuộc sống , nhưng cảm giác ép buộc bản đối mặt với sự thật là một điều vô cùng đáng sợ. Ngay lúc , dường như cũng đang rơi tình thế tiến thoái lưỡng nan .

***

Hết giờ làm việc, , King và Jade ăn lẩu ở trung tâm thương mại gần công ty. Tôi ngẩng đầu khỏi đống đồ ăn, liếc Jade đang nhắn tin với Mai bên cạnh, sang King đang chuyện điện thoại với gia đình, và khi thấy vẻ mặt , thấy bối rối. Cảm xúc c.h.ế.t tiệt ùa về.

Mấy tháng qua nhiều chuyện xảy , đầu tiên là một sinh viên đến phòng ban thực tập, thực tập sinh đó trở thành bạn trai của bạn . Rồi mối quan hệ khó tin giữa với luôn tỏ chán ghét, 5 tháng.

Đã 2 tháng trôi qua kể từ ngày những suy nghĩ kỳ lạ về King.

Tôi bây giờ nghĩ gì về King. Có lẽ là vì chăm sóc với tư cách là đối tác giường, nên trái tim cô đơn ban đầu của rung động sự quan tâm chu đáo của , nhưng liệu thực sự như ? Tôi bất an cảm giác mơ hồ quá !

Tôi bao giờ nghĩ sẽ yếu đuối đến thế, và cũng chuẩn tinh thần để đối mặt với chuyện . Suy cho cùng, King cũng chẳng biểu hiện gì lạ, nên quyết định tạm gác chuyện sang một bên, cố tình lờ trực giác và cảm giác kỳ lạ trong lòng, giả vờ như chúng chẳng gì. Tôi nghĩ…xử lí như thỏa

"Này, cái biểu cảm gì đây, mắng ?" Jade giơ tay qua mặt King.

Cậu nhíu mày King đặt điện thoại xuống. "Ừ, xong đau hết cả tai." King cúi xuống nhấp một ngụm bia. Jade khúc khích tiếp tục, “Lần chuyện gì ?”

“Lần nào cũng chỉ thế… tao bao giờ về nhà…quên mất đường về …blablabla…”

“Tốt hơn là mày nên ló mặt về nhà , để mày phàn nàn nữa.”

"Tao nghĩ bà còn phàn nàn nhiều hơn khi thấy tao !" Anh trông như đoán tương lai . Tôi im lặng lắng cuộc trò chuyện giữa hai bạn cùng lớn lên , chút tò mò.

Tôi chẳng gì về cảnh gia đình King ngoài việc bố đang điều hành một công ty phát đạt. Vài tháng qua, mặc dù thỉnh thoảng King nhắc đến chuyện gia đình với , nhưng hiếm khi nhắc đến cảnh gia đình, giống như , cũng ngại nhắc đến bố .

Kỳ lạ hơn nữa, mặc dù bố mở công ty, nhưng sẵn sàng làm một nhân viên nhỏ trong công ty của khác.

“Nếu tao gọi cho mày, mày là tao đang bận và ở nhà, nhớ nhé!”

"Ôi, ôi, tao , nếu tao thế mà bà tin tao thì ?!" Jade la toáng lên, còn dùng đũa gắp một miếng thịt lợn nhét miệng nữa.

Thấy King gật đầu với , nâng ly lên trong sự bối rối, nhấp một ngụm bia. Có lẽ King cũng giống như , mâu thuẫn với gia đình chăng?

Suốt bữa tối, chủ đề nhắc đến nhiều nhất dĩ nhiên xoay quanh bạn trai nhỏ của Jade. Dù vô tình cố ý, mỗi câu chuyện Jade kể đều len lỏi cái tên Mai. Khi thì nhắc chuyện Mai từng nhờ tư vấn, khi thì tò mò hỏi về những trải nghiệm hẹn hò đây của . Thậm chí, Jade còn ríu rít nhờ dạy nấu ăn, bảo rằng tạo một bất ngờ cho Mai-trong khi bản xưa nay từng bén mảng bếp. Tôi nghĩ chính Jade cũng hề nhận điều .

Thực tế, trong mắt và cả , Jade cùng bạn trai nhỏ mang trong những nét tính cách giống .

"Mai đến đón tao, tao đây." Jade rời mắt khỏi điện thoại, vẫy tay chào bọn đến cửa trung tâm thương mại chờ Mai. Tôi bóng lưng Jade, thấy bạn của đang hạn phúc, thật lòng mừng cho .

"Chúng cũng về thôi, tao về nhà sớm." King ghé sát tai , vòng tay qua vai , còn nhẹ nhàng chọc chọc vai .

Tôi lẩm bẩm, né sang một bên để tránh xa , cất bước về phía bãi đậu xe ở tầng .

“Uea, thứ bảy mày bận gì ?”

"Tao ."

“Vậy thì tao sẽ đến nhà của mày để tìm mày nhé.”

Lời khiến khựng . Tôi cau mày, sang : “Thứ bảy và chủ nhật luôn ?”

“Ừ, bắt đầu từ ngày mai, ngày nào tao cũng tăng ca. Tao thời gian gặp mày. Chỉ thể đến thứ bảy và chủ nhật thôi.”

"Mày về nhà ? Mẹ mày gọi điện giục mày về còn gì?" Tôi hỏi.

Kinh khẩy, hờ hững : “Về nhà chỉ để mắng thôi, về làm gì?”

Thái độ của King khiến nghi ngờ. Tôi chắc nên tiếp tục hỏi . Với tư cách của , càng liệu điều đó thích hợp, kể chuyện gia đình là một vấn đề nhạy cảm.

"Mày thắc mắc ? Tại tao thích về nhà?" Lần , King là đầu tiên lên tiếng.

Nên quyết định hỏi , “Mày... mâu thuẫn với gia đình ?”

"Không hẳn , chỉ là tao chút khúc mắc. Anh hai của tao là một đàn ông hảo trong mắt . Bố tao đều mong tao sẽ giống như trai, lúc nào cũng gây áp lực, ép buộc tao, nên tao buồn bực đến mức chẳng về nhà." Vẻ mặt trở nên nghiêm túc, tiếp tục: “Họ bắt tao học quản lý, để kế thừa công ty gia đình như trai, lớn lên trong khuôn khổ mà họ đặt . Cứ mỗi về nhà họ cằn nhằn, là mày, mày cũng thấy khó chịu thôi. Tao thật sự chán lắm .”

Tôi lặng lẽ lắng . Đây thứ hai thấy một khía cạnh khác nơi . Một công t.ử luôn tỏ vô tư, phóng khoáng, nhưng đằng vẻ ngoài hóa cũng chất chứa bao nỗi lo. Cùng lúc gia đình ruồng bỏ, cũng chịu sự áp bức từ chính , đến mức buộc vùng dậy phản kháng.

Tôi hiểu cho . Bởi khi đem so sánh-nhất là với chính em ruột thịt của , điều đó chỉ làm cảm thấy tổn thương hơn mà thôi.

Cả hai chúng đều những vết thương riêng.

"Sao mày im lặng thế? Đang tội nghiệp tao ?" Giọng trầm thấp của vang lên.

Tôi ngẩng mặt lên , chỉ thấy vẻ mặt buồn bã của còn nữa. Chỉ ánh giễu cợt quen thuộc lóe lên, : “Nếu tội nghiệp tao, hãy để tao đến nhà mày thứ bảy và chủ nhật .”

"..." Tôi đảo mắt, thật uổng công đau lòng…

Không thèm ngoảnh mặt , nhấc chân thẳng xuống bãi đậu xe tầng , để ý đến .

Một đàn ông c.u.ồ.n.g d.â.m đáng để cảm thông!!

Thời gian trôi qua thật nhanh, từ khi bắt đầu làm ở công ty, đến nay thoáng chốc 3 năm, cứ ngỡ mới phỏng vấn 1 năm thôi chứ. 3 năm qua, tuy đôi khi gặp một chút vấn đề trong công việc, nhưng chung thứ đều suôn sẻ. Hầu hết đồng nghiệp của đều . Tuy công ty lớn, nhưng như .

Sắp đến thời điểm công ty trao thưởng thường niên, phần thưởng dành cho những nười làm việc chăm chỉ trong năm qua.

“Ôi! Anh Toon bảo em đến lấy danh sách. Nếu ai đưa bố , chị em, chồng, vợ, con trai, con gái và cháu công tác, xin vui lòng đến và ghi tên để họ sắp xếp phòng.”

Một buổi chiều tháng hai, Gun bước phòng ban với một tờ giấy tay. Tôi liếc tờ lịch bàn, các đồng nghiệp khác thì bắt đầu thì thầm bàn tán.

"Cậu dẫn theo ai?

"Mình dẫn theo bạn gái !"

"Nếu dẫn theo bạn gái, sẽ ngủ với ai đây?"

“Anh đưa vợ con cùng.”

“Không dẫn theo ai chẳng hơn ? Anh dẫn theo vợ con, thể thoải mái nhậu nhẹt !”

“Du lịch công ty ?”

Xung quanh vang lên tiếng bàn tán xôn xao, xen lẫn tiếng reo hò của Jade, bạn ngẩng đầu lên khỏi màn hình máy tính với vẻ mặt ngơ ngác, vội vàng hỏi: “Sao năm nay tổ chức sớm thế, quyết định địa điểm ?”

"Anh qua - Hãy đến Koh Samet, sẽ khiến bạn vui vẻ! Anh Toon rằng năm nay sếp đổi khí. Năm ngoái leo núi , thì năm nay chúng xuống biển. Thật tuyệt vời!" Gun giải thích cho bọn , bọn c.h.ế.t vì nhóc mất.

Năm ngoái, công ty cho du lịch đến tỉnh Ratchaburi. Mặc dù chuyến thú vị, nhưng hầu hết các đồng nghiệp nam đều phàn nàn rằng họ biển vì núi nhiều cô gái mặc bikini để họ ngắm nghía.

"Jade! Nhớ mang theo bạn trai nhỏ của em nữa đó!" Giọng sắc bén của chị Faii vang lên, Jade chớp mắt, “Tại chứ, chị Faii?”

“Chị nhớ Mai quá - nếu em đưa nó , chị sẽ báo cáo với Toon để trừ hết điểm đ.á.n.h giá hiệu suất của em! Để xem em thể tăng lương bằng cách nào!”

" , đúng ! Mọi đều nhớ Mai c.h.ế.t !" Các đồng nghiệp nữ khác đều đồng tình. Jade nheo mắt các đồng nghiệp nữ trong phòng, “Khoan ! Không đều yêu hết ?!”

"Bọn chị định mang theo bạn trai cùng du lịch với công ty. Đến lúc đó, bọn chị sẽ là những cô gái độc đó nha, chỉ dành trái tim nhỏ bé cho một Mai thôi." Chị Faii vội vàng trả lời, những khác trong phòng đều khúc khích, ngay cả Jade cũng nhịn . Mai thật sự cả phòng yêu thích, mặc dù thời gian thực tập chỉ 2 tháng, nhưng các đồng nghiệp vẫn thường nhắc đến Mai.

"Anh Jade, nhanh ghi tên Mai , họ chứ Mai cùng cũng chẳng ai quan tâm ", Gun đưa cho Jade danh sách.

"Thằng nhóc hư hỏng , c.h.ế.t hả! Nhanh làm việc !" Jade hét mặt đám đàn em khi đặt danh sách lên bàn.

Tôi cúi xuống hỏi : “Mày đưa Mai cùng ?”

"Sao tao chọc ghẹo hoài thế…Này! Đợi ! Nếu tao với Mai, thì mày ngủ với ai?" Câu của Jade làm chợt bừng tỉnh. Tôi thường ở cùng phòng với Jade, nếu Jade đưa Mai , còn một

“Mày thể ngủ với tao nè.” King đột nhiên chen , tới, chống khuỷu tay lên bàn làm việc của , nở một nụ tinh nghịch.

“Tao dẫn theo ai, mày thể ngủ với tao.”

"Hai bây sẽ c.h.é.m g.i.ế.c chứ?! Thôi ! Để Uea ngủ với tao, còn Mai ngủ với mày!"

"Mày hãy hỏi xem bạn trai mày ngủ với ai ! Cứ để Uea ngủ với tao, tao sẽ g.i.ế.c nó ! …?" Anh .

Tôi cau mày. Mặc dù chỉ ngủ với Jade, nhưng chia cắt hai họ.

"Không , tao ngủ với King mà." Cuối cùng cũng quyết định.

King nhếch khóe miệng, vỗ mạnh vai , mặt liền lộ vẻ ranh mãnh, bĩu môi. Thằng cha chắc chắn ý định bậy bạ gì đó trong chuyến du lịch.

Đáng c.h.ế.t thật!

"Mày chắc chứ?" Jade lo lắng hỏi.

Tôi gật đầu và bảo Jade cứ tên Mai , nheo mắt dáng vẻ huýt sáo của King, đang lẳng lặng bước về bàn làm việc của . Trực giác mách bảo rằng…chuyến vẻ đau đầu đây.

Khó chịu quá !

Loading...