Hồi ức của Lưu Khải Huân trôi về mười năm .
“Nhóc con, cháu làm gì ở đây?” Khải Huân trợn mắt cô nhóc mặc bộ váy kẻ caro đỏ đô đang nghiêm chỉnh ngổi ghế sô pha trong phòng khách nhà .
“Cháu là Tiểu Anh, bác Lưu bảo cháu chỉ cần đưa thư cho chú là .” Giọng mềm mại như bông của cô nhóc vang lên y hệt một dòng mật ngọt rót tai Khải Huân.
Anh bước đến, vội cầm lấy bức thư mở : [Thằng nhóc thối, đây là Tiểu Anh, con gái của chị Tình. Chị gửi con bé ở chỗ mấy hôm nhưng và con còn bận chuyện công ty. Thằng nhóc nhà con cả ngày rảnh rỗi thì trông con bé nhé. Nhanh thì một hai tuần chị Tình xong việc sẽ đón. Đừng bắt nạt nó, coi chừng đánh đòn con, !...]
Khải Huân dám tin những lời lẽ như thể từ ngòi bút nghiêm nghị của cha , , còn nghi ngờ gương mặt bánh bao với cặp mắt to long lanh vài để chắc chắn rằng nội dung bức thư chỉ hai ... Cuối cùng đành cắn răng nhận mệnh trở thành v.ú em.
Chuyện thiếu gia của nhà họ Lưu nổi tiếng phong lưu trở thành v.ú em mà đồn ngoài thì Khải Huân giấu mặt ?
“Ê nhóc, cháu nấu cơm ?”
Tiểu Anh tròn mắt lắc đầu.
“Cháu dọn dẹp nhà cửa chứ?”
Tiểu Anh vẫn lắc đầu.
“Cháu làm những gì?”
Hai đầu lông mày của Tiểu Anh nhếch lên, khóe miệng cong lộ cặp má lúm đồng tiền: “Chú đang lo lắng?”
“Không, chú đang thăm dò đối phương, chúng cùng phân chia nhiệm vụ, mỗi một việc ai phụ thuộc ai.”
“Cháu thể tự lo cho .” Tiểu Anh nhún vai . Mái tóc nâu xoăn nhẹ kiểu công chúa càng khiến cô bé đáng yêu y như con búp bê.
Khải Huân thu ánh mắt, lập tức gật đầu: “Được . Coi như cháu đang một chuyến trải nghiệm sinh tồn nhá!”
***
“Tiểu Anh, cháu đang làm gì ?”
“Nấu ăn!” Tiểu Anh bác ghế cạnh bếp, tay cầm cái muỗng ngừng khuấy, mùi cháo gà nấm hương bay lên thơm nức mũi.
“Cháu ngoài mua đồ?”
“Đặt hàng online.”
“Chú thể…” Khải Huân mặt dày đề nghị.
“Cháu chỉ nấu cho cháu ăn.” Tiểu Anh thẳng thừng từ chối.
Người đàn ông sĩ diện ôm bụng đói khỏi nhà.
***
“Tiểu Anh, cháu thế?”
Khải Huân hoảng sợ ôm cô nhóc thu lu ghế sô pha lên chạy một mạch đến bệnh viện.
“Bác sĩ, con bé ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/duc-vong-chiem-huu/chuong-11-hoi-uc-vun-vat.html.]
“Anh làm bố cái kiểu gì thế hả? Để con sốt cao như ? Anh trẻ con sốt sẽ nguy hiểm ?” Nữ bác sĩ để cho Khải Huân giải thích câu nào, xối xả : “Truyền nước xong cho con bé về nhà, thời tiết giao mùa nên để điều hòa quá lạnh, thỉnh thoảng ngoài hít thở khí trời để nâng cao sức đề kháng.”
Lần đầu tiên Khải Huân mắng, là vì một cô nhóc. tức giận.
Nhìn Tiểu Anh mê man đó, gương mặt đáng yêu tái nhợt chút huyết sắc chỉ thấy đau lòng. Bước đến, cầm lấy bàn tay bé nhỏ mềm mại áp lên má, khẽ : “Chú xin Tiểu Anh, từ giờ chú sẽ vô tâm như nữa, sẽ cảm thấy khó chịu vì sự mặt của cháu trong cuộc sống của chú nữa, thú thực là chú vui vì cháu xuất hiện.”
***
“Chú Huân, chú thích mấy cô gái như thế ?” Tiểu Anh luồn lòng Khải Huân, cuốn tạp chí đang cầm tay.
“Không!” Khải Huân đỏ mặt.
“Vậy đây là gì?” Tiểu Anh bĩu môi, miệng nhỏ chu lên: “Đàn ông đúng là thích dối, cha cháu điện thoại của tiểu tình nhân, cháu bắt , thế mà còn chối cãi.”
“Ai mà cháu mấy câu đó thế?”
“Cháu xem mạng, đàn ông càng nhiều tiền càng chung tình. Đàn ông nhiều tiền trai thì chính là chồng thiên hạ.”
“Nhóc con, chú sẽ giống như .”
“Chú đáng tin.” Tiểu Anh tặc lưỡi lắc đầu.
Khải Huân giải thích: “Đây là tạp chí nữ trang của công ty chú, chú đang kiểm tra chất lượng hình ảnh.”
“Oa, như thế tất cả những thứ xinh đều là của chú? Chú giàu lắm ?”
“Tàm tạm!”
“Ước gì cháu cũng một món đồ như thế nhỉ?”
“Hay chú làm tặng cháu một cái nhé!”
***
“Chú Huân, hai cái?”
“Đây là dây chuyền tình nhân, chú và cháu mỗi một cái.”
“Đợi cháu lớn, cháu sẽ trở thành bạn gái chú ?”
“Ừ, Tiểu Anh làm vợ chú Huân Không?”
Tiểu Anh khúc khích , cô nhóc chuồn khỏi lòng đàn ông làm mặt quỷ: “Lúc đấy chú già , cháu thích ở với một ông già.”
***
[Khải Huân, chị Tình xảy chuyện , cha đang bay gấp sang đó, con nhận tin nhắn thì gọi cho cha nhé!]
Khải Huân khỏi phòng điều chế kim cương nhân tạo, nhận tin nhắn của ông Lưu vội gọi nhưng tín hiệu mất.
Ngay đó vài giây, tin tức về chuyến bay của ông bà Lưu gặp sự cố gửi đến. Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, Khải Huân chịu đồng thời nhiều cú sốc mất . Cứ thế thông tin về Tiểu Anh cũng mất theo cái c.h.ế.t của cha . Thứ duy nhất còn giữ chính là ảnh chụp của Tiểu Anh, cùng phụ nữ tên Tình.
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
Bao năm qua vẫn luôn tìm kiếm nhưng lạ , cứ như một bàn tay vô hình chặn tất cả các hướng tìm kiếm. Tiểu Anh giờ 18 tuổi thể lấy chồng như bà nội chứ, đấy là nếu như Tiểu Anh ở khu vực dân trí . Anh niềm tin chuyện , mặc dù Tiểu Anh về cha nhiều, nhưng một đàn ông tiền hẳn là sẽ để con gái chịu khổ.
Khải Huân day thái dương đau nhức, dậy cầm theo áo vest ngoài. Có lẽ cần thả lỏng một chút.