Chuyện về dự án nghiên cứu của viện khoa học công nghệ thể công khai dư luận, vì thế để xử lý những kẻ liên quan cũng chẳng thể làm trong một sớm một chiều.
Hoàng Kỳ trở giữ chức vị trung tướng, nhận nhiệm vụ diệt trừ lũ sâu bọ đục khoét tài nguyên quốc gia.
Người đầu tiên xử lý chính là lão già Giản nọ. Thân là cán bộ cấp cao trong quốc hội mà cậy quyền cậy thế làm đủ chuyện hoang đường.
Đoàn xe công vụ của quân đội với những chiến sĩ vũ trang đầy đủ hủng hổ tiến một hộp đêm. Trong phòng bao vip là cảnh tượng thác loạn đáng ghê tởm.
Ba lão già khọm cố đế, lão thì gày trơ xương, lão thì béo núng nính, sắc mặt ngây dại đang quỳ đất thè lưỡi hứng những giọt sữa rơi từ của cô ả vũ nữ xuống.
Trên bàn nước là vô viên thuốc trắng vương vãi, nếu như sai, đó chính là Thiềm Tô.
Tới tận khi đưa xe những đó vẫn ngừng rên rỉ .
***
Cao Minh Đức túi zip đựng những viên thuốc trong tay, hai đầu lông mày nhíu chặt. Anh mở cầm một viên lên khẽ ngửi, hương vị , đối với một đặc vụ thể nào quên . Chính là thứ ngửi thấy ở Dạ Liên đêm đó.
“Hàm lượng Thiềm Tô trong chỉ ở mức gây ảo giác và kí.ch dụ.c thôi. nếu hít dạng khí hoặc tinh chất ti.êm ven, thậm chí lạm dụng và hấp thụ nó lâu dài cũng sẽ gặp nguy hiểm. Nhẹ thì bại não, nặng là t.ử vong tức thì.” Một đàn ông mái tóc hoa râm
Giải thích.
“Nó gây nghiện ?” Cao Minh Đức hỏi.
Người lắc đầu: “Không. Chỉ là một khi nhờ Thiềm Tô để đạt tới ngưỡng khoái cảm đỉnh, rời xa nó họ sẽ bứt rứt khó chịu, dục vọng thỏa mãn dẫn đến các trầm cảm, chi phối các vấn đề khác.”
Cao Minh Đức ném túi zip xuống nhạt: “Sử dụng thứ làm vũ khí sinh học, thực tạo nghiệp.”
Lúc Hoàng Kỳ mới lên tiếng: “Đó là nguyên nhân nghiên cứu đó buộc dừng. công thức thể để rơi tay kẻ . Quốc gia sẽ trách nhiệm bảo mật nó. Thứ trôi dạt bên ngoài chỉ là phế phẩm.”
Nói ông Minh Đức, giọng nghiêm nghị: “Bách Huy là một trong những nhà khoa học trẻ năm đó may mắn sống xót. Anh phẫu thuật thẩm mĩ đổi nhân dạng ẩn núp ngay bên cạnh Khải Huân lâu như …tình trạng của thằng bé, cũng mấy khả quan.”
“Huyết thanh giải độc Thiềm Tô thì ?” Cao Minh Đức bóp trán nhăn mày.
“Thành tựu bước đầu chỉ tác dụng ức chế độc tố. Cơ thể thời gian dài chuốc độc…”
“Còn nước còn tát, thủ trưởng định hai đứa nhỏ mồ côi cha, còn thì lúc nhớ lúc quên ?”
Hoàng kỳ dựa ghế, đưa mắt khung cửa, ánh hoàng hôm đỏ rực chiếu , lẽ vì quá chói mà hốc mắt ông thấy cay cay. “Làm gì chuyện đó!”
***
Xe dừng ở cổng, bà cụ Lưu và Cao Oánh mỗi một bên xuống xe, dắt theo Coca và Pepsi bước .
Bác Đào nhận cuộc gọi từ sớm của Cao Minh Đức nên đang ở trong phòng ăn chuẩn , tiếng động cơ ô tô ở phía bên ngoài, là cô chủ nhỏ trở , vội vàng chạy đón.
“Cậu chủ nhỏ, cô chủ nhỏ trở ! Cụ Lưu…”
Khi thấy bà cụ Lưu cùng hai đứa nhỏ nhất thời khiếp sợ trợn tròn mắt. Kể từ khi hôn lễ của Khải Huân và Vương Lâm Diệp diễn chóng vánh ở khách sạn . Bà cụ liền ở ẩn từng xuất đầu lộ diện, hôm nay tới đây còn cùng hai đứa nhỏ đúng là khiến bác kinh ngạc.
Bà cụ thoáng qua bác Đào, mặt biến sắc, cứ thế tiến trong: “Huân và Lâm Anh ?”
Bác Đào thu biểu tình thất thố , đon đả bước theo : “Ông bà chủ tới công ty từ sớm, chắc cũng sắp về ạ.”
Đôi mắt sắc sảo của bà cụ ngầm chứa ý nhắc nhở, bác Đào khẽ gật đầu. Coca và Pepsi tới phòng khách hưng phấn chạy thẳng .
“Yeah, đêm nay con ngủ chung với .” Pepsi hô lên.
Biểu cảm của bác Đào mới bình tĩnh khiếp sợ trợn mắt, bà cụ.
Sức khỏe của Lâm Anh thể chịu hai nhóc ?
Cô chủ nhỏ cứ vô tư như còn đỡ, chỉ là chủ nhỏ vẻ hiểu chuyện, đoán vài điều bất thường nhất nhất đòi bà cụ Lưu đưa về thăm , Coca càng thế càng khiến lớn thêm đau lòng. Giá cứ hồn nhiên chút…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/duc-vong-chiem-huu/chuong-100.html.]
Trời ạ! Bác Đào tự vỗ đầu . Ông bà chủ còn đang điều trị tích cực mà bác nghĩ .
lúc bác Đào đang nhăn nhó thì Coca tới cầm lấy tay lắc lắc: “Bà Đào, con xem phòng của cha !”
Dưới ánh mắt khiếp sợ của bà cụ Lưu và Cao Oánh, bác Đào dẫn hai đứa trẻ lên lầu.
“Phòng của cô chủ bên , bà Đào dọn dẹp , đó là phòng của ông bà chủ, phòng của cụ thì đây, kế bên là phòng cô Cao.” Bác Đào cố ý : “Phòng của cô Cao nhiều thú nhỏ và tranh.”
“Thật á? Phòng của cháu ? Cháu xem phòng của chị Oánh!” Pepsi dụ lập tức cùng Cao Oánh phòng .
Chỉ Coca như một ông cụ bước tới phòng của Khải Huân. Cậu nhóc thẳng tới tủ quần áo mở . Khi thấy bên trong rõ ràng cả trang phục của thì mới yên tâm : “Cháu xem phòng của .”
Bà cụ Lưu thở phào. Bác Đào vội tới: “Đi nào, bà chọn mẫu giấy gián tường màu xanh nhạt, xem thích , ban đêm khi chiếu đèn sẽ hiện lên một bức tranh đa chiều…”
Nhìn một già một trẻ rời , bà cụ Lưu cũng nhanh trở về phòng , khóa cửa gọi điện thoại.
“Hai đứa nhỏ đòi về biệt thự sống với cha chúng. Anh tính thì tính.”
Hoàng Kỳ thở dài: “Bác yên tâm, lát cháu về cùng tụi nhỏ.”
“Thế nào ?” Bà cụ bất an hỏi.
“Có chút tiến triển, khả quan.”
“Cảm ơn!” Bà cụ tắt máy. Lau vội giọt nước tràn từ khóe mắt.
Đột nhiên cảm giác lạnh sống lưng bỗng ập tới, cơn đau nhói lên, chỉ kịp nghiêng đầu phía khi ngã xuống sàn nhà, gương mặt của Bách Huy nham nhở.
“Bà , bà cũng sống quá lâu . Trước khi c.h.ế.t nên ích một chút!”
***
Bên căn phòng vẫn ai nguy hiểm đang tới gần. Coca vòng hai tay n.g.ự.c híp mắt hỏi: “Bà ơi, cháu ngửi thấy mùi thuốc nồng trong phòng cha . Ai ốm ạ?”
“Đâu, đó là mùi băng phiến bà đuổi gián.” Bác Đào mỉm đánh trống lảng. “Để bà đóng cửa kéo rèm tắt đèn trình diễn cho cháu xem bức tranh tường nhé.”
Nói vội chốt cửa , đó kéo kín rèm tắt điện, hành động vô tình cứu hai bà cháu một mạng.
Coca bức tranh tường khỏi trầm trồ. Lúc tiếng động cơ xe nữa cho là cha về liền mở cửa chạy .
Truyện đăng bởi An Nhiên Author
“Đợi bà bật đèn, chậm thôi kẻo ngã!” Bác Đào đuổi theo.
Chỉ là hai bà cháu chạy qua cửa phòng cụ Lưu liền thất kinh. “Cụ chủ!” “Cụ!”
“Mau gọi cấp cứu!”
***
Chưa đầy mười phút xe cấp cứu và cảnh sát mặt, còn cả xe của đội đặc vụ hộ tống Lâm Anh và Khải Huân trở về.
“Bà và Cao Oánh thương, Pepsi biến mất?” Khải Huân gằn giọng hỏi. Trong tay là Lâm Anh ngất .
Bác Đào lau nước mắt, mếu máo gật đầu.
Hoàng Kỳ nheo mắt hỏi: “Bà thấy chuyện gì .”
Bác Đào: “Thủ trưởng, em xin , em quá chủ quan, lúc đó em và chủ nhỏ ở trong phòng tắt điện, lẽ mục tiêu của chính là cô chủ nhỏ.”
Mọi cách xưng hô cũng đều ngẩn . Nhất là nhắc tới mục tiêu của gã đàn ông .
lúc bên phía cảnh sát tin tức. Camera giao thông xác định chiếc xe ô tô mà hung thủ lấy ở biệt thự lái , đang chuẩn vây bắt.
“Nhất định đảm bảo an tuyệt đối cho con tin.” Hoàng Kỳ lệnh.