Bố đang cãi ầm ĩ trong bệnh viện.
Bố phàn nàn :
"Con gái nuôi lớn, bà tính cách nó thế nào !"
"Làm nó thể b.a.o n.u.ô.i !"
Mẹ cũng chịu thua:
"Đây chẳng là để kiếm ít tiền về cho Minh Sóc ! Mấy kẻ đòi nợ tìm đến tận nhà !"
"Tôi hỏi bạn trai nó xin ít tiền, chẳng là chuyện nên làm ! Ai ngờ nó lừa gạt!"
Bố thấy vẫn hối cải, cơn giận càng lớn hơn:
"Tôi bảo , ngay từ đầu tiên thì để Minh Sóc tự trả nợ!"
"Là bà quá nhân từ mà làm hư con trai! Cứ nó làm vất vả lắm , còn tiết kiệm trả nợ!"
"Tất cả là do nó tự chuốc lấy!"
Thực bố quan tâm ai gây họa, ông chỉ cảm thấy làm ông mất mặt.
Ông luôn miệng :
"Nuôi con trai thì nghèo, nuôi con gái thì giàu."
thực tế, ông luôn làm giàu cho bản , chẳng quan tâm đến con cái.
Mẹ tức đến mức lóc than thở giường bà nội, kể lể về những khó khăn chịu đựng từ khi về làm dâu.
Bà nội giả vờ ngủ, coi như thấy gì để yên .
Cuối cùng cô hả hê :
"Cái phú nhị đại đó chính là cô bạn gái đưa cháu đến hôm qua đấy, chỉ bố cháu là mắt mù tim đui!"
"Giờ thì , công dã tràng xe cát."
---
Vì thể trả tiền, những kẻ đòi nợ bắt đầu tạt sơn đỏ nhà.
Chúng dọa nạt trai , rằng trả tiền sẽ lấy mạng .
Anh trai lóc cầu xin cứu.
Mẹ đành lòng, lén lút giấu bố bán căn nhà nhỏ cho thuê.
ngờ tiền tài khoản, ôm tiền bỏ trốn.
Để mặc cho những kẻ đòi nợ.
Bố chạy làm thuê ở tỉnh khác ngay khi chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/drama-sinh-hoat-phi/chuong-7.html.]
Không bao giờ trở về nhà nữa.
Mẹ cũng bỏ chạy, nhưng những kẻ đòi nợ bắt .
Chúng bắt bà làm những công việc nặng nhọc, khổ sở nhất để trả nợ.
Mẹ chịu nổi, gọi điện thoại cho cứu mạng.
sớm đổi mới.
Dựa tiền làm thêm, ngày tự mua cho một chiếc điện thoại mới, cũng luôn thẻ điện thoại.
Dần dần, những bức ảnh chụp chút tiếng tăm.
Thậm chí còn ngoài trường tìm đến chụp ảnh.
Tôi sở hữu một chiếc máy ảnh lấy liền, một chiếc máy ảnh DSLR...
Ngày nghiệp, trong thẻ ngân hàng của thêm một khoản tiền.
Lời nhắn là: Sinh hoạt phí của con gái.
Tôi nhận lấy, đó là những gì xứng đáng hưởng.
Rất lâu đó, khi chỉ giới hạn ở việc chụp , mà còn chụp ảnh non sông đất nước.
Khi qua một thị trấn nhỏ, thấy tiếng c.h.ử.i rủa từ một cửa hàng:
"Lẽ tao chẳng thèm bỏ tiền mua mày về, còn tự khoe giỏi giang nọ, suốt ngày làm sai chuyện!"
"Lại còn suốt ngày ảo tưởng đứa con gái tâm lý về cứu mày, đồ điên rồ! Ai thèm mày!"
Tôi nhận sợi dây chuyền bà đang đeo cổ, đó là thứ làm trong lớp thủ công hồi cấp ba.
Tôi nhớ rõ khi đầy vui mừng tặng nó cho bà , bà :
"Thứ rác rưởi , lấy về làm gì!"
Quả nhiên rác rưởi luôn ở với rác rưởi.
Còn về phần trai, ngay từ khi bắt đầu khoản vay online đầu tiên, rơi địa ngục lối thoát...
Tôi mua một bức tường đầy hộp mù (blind box) đặt trong phòng.
Tôi dùng tiền của để theo đuổi các thần tượng qua nhiều sự kiện offline và xem nhiều concert.
Váy áo và trang phục yêu thích, mỗi ngày đều diện một bộ mới trùng lặp.
Móng tay cũng trang trí với đủ loại hoa văn, hình vẽ và đính đá lấp lánh.
Những hành vi mà khác cho là lãng phí tiền bạc, nhưng chúng đang nuôi dưỡng tinh thần .
Khiến trở nên hơn.
【HOÀN TOÀN VĂN】