Đối Tác - Chương 41: Hối hận

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-22 18:05:06
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Duyên Lễ trong nhà kính ở sân nhà họ Thẩm, ngón tay kẹp một điếu thuốc đang cháy.

Anh ít khi hút thuốc, nhưng hôm nay thì khác.

Sau đêm điên cuồng đêm qua, ngủ. Anh Thẩm Chiêu nhắm mắt trong vòng tay , thở dần định, nhẹ nhàng rời . Anh cần suy nghĩ – về tập tài liệu đó, về thế của cô, về mối quan hệ ngày càng phức tạp giữa họ.

"Hành động Hắc Triều..." Anh khẽ niệm tên , khói thuốc thoát từ khóe môi, làm mờ biểu cảm của .

Đó là một chiến dịch thanh trừng cách đây hai mươi năm, liên quan đến các băng đảng xã hội đen đa quốc gia, các tổ chức tình báo, thậm chí cả các quan chức chính phủ cấp cao. Cha của Thẩm Chiêu — , cha danh nghĩa — Thẩm Nhạc, là một trong những " chấp hành" trong đó. Còn Thẩm Chiêu, cô là con của một nạn nhân trong chiến dịch đó.

Thẩm Nhạc nuôi lớn cô, vì lòng trắc ẩn, mà là để kiểm soát.

"Anh quả nhiên ở đây."

Giọng Thẩm Chiêu từ phía vọng đến, đầu , chỉ dập điếu thuốc chậu cây cảnh bên cạnh.

"Em dậy ?" Anh hỏi, giọng bình thản như thể đêm qua chẳng gì xảy .

"Anh chạy thật nhanh." Cô đến bên cạnh , chỉ khoác một chiếc áo choàng ngủ bằng lụa, cổ áo rộng tuềnh toàng, để lộ những vết hôn để xương quai xanh.

"Sợ em tỉnh dậy hối hận." Cuối cùng cũng đầu cô, ánh mắt sâu thẳm.

Thẩm Chiêu khẽ nhếch mép khẩy, "Hối hận gì? Hối hận lên giường với ? Hay hối hận vì sự thật?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/doi-tac/chuong-41-hoi-han.html.]

Phó Duyên Lễ trả lời, chỉ đưa tay vuốt ve gò má cô, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve môi của cô.

"Thẩm Chiêu," thì thầm, "chúng là đối tác, nhưng cũng là kẻ thù."

chằm chằm , ánh mắt sắc như dao.

"Vậy thì ?"

"Vậy nên," từ từ tiến gần, thở gần như chạm môi cô, "sớm muộn gì chúng cũng chọn phe."

Thẩm Chiêu lùi , ngược còn đưa tay túm lấy cổ áo , kéo gần hơn.

"Anh tưởng ?" Cô lạnh, "Anh sớm điều tra , đúng ? Về thế của , về 'Chiến dịch Hắc Triều', đều tất cả, nhưng cho ."

Phó Duyên Lễ để mặc cô kéo, ánh mắt vẫn bình tĩnh.

"Nói cho em , nữa? Em tin ?"

Hơi thở cô khựng .

, cô tin ?

Nếu tự mắt thấy tài liệu đó, cô tin cha nuôi nấng hai mươi năm, thực là hung thủ sát hại cha ruột cô ?

"Anh… kiếp..." Cô nghiến răng nghiến lợi, nhưng nên mắng gì.

Loading...