Đôi Cánh Trong Lồng - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-12 13:30:30
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạn học giỏi, tính cách cũng cởi mở. Có một thời gian, bạn đột nhiên luôn buồn rười rượi.

 

Tôi gặng hỏi, bạn với : "Bố tao ly hôn , là do tao khuyên. Bố tao cứ say rượu là đánh , tỉnh dậy thì lóc xin , lặp lặp mãi, tao một chỗ nào lành lặn."

 

Lúc đó sốc. Bởi vì thời đó ở nông thôn, nhà nào cũng những chuyện khó , nhà nào cũng cãi vã xô xát mà sống cả đời. Hiếm khi ly hôn.

 

Mặt trời lặn về phía tây, Hồ Mai ngược sáng, khuôn mặt bạn chìm trong một mảng bóng tối.

 

"Mẹ tao ."

 

"Vậy mày tính ?"

 

Bạn : "Tính là tính ? Chẳng lẽ tao còn c.h.ế.t đói ?"

 

"Tao đuổi tao đấy." Bạn cúi đầu xuống, giọng run run: "Tao mong tao , nếu cứ đánh như , tao sẽ sống nổi ."

 

Làm việc hơn một năm, cất giữ cẩn thận, tiết kiệm một khoản tiền.

 

Bốn nghìn đồng.

 

Hôm đó bố uống rượu, ánh đèn sợi đốt năm watt, đếm đếm ba .

 

"Có tiền , cuối cùng cũng thể về thăm bà ngoại ."

 

Vì lấy chồng xa mà nhà nghèo. Mẹ gần mười năm về nhà đẻ.

 

Ánh đèn vàng vọt, soi rõ vẻ mong chờ trong mắt bà .

 

"Tháng về, lúc đó nhà máy thể xin nghỉ phép, với vải, xoài, mít cũng chín … Lúc con còn nhỏ ăn mít đó, chắc nhớ nhỉ, mít ngon lắm, hột luộc lên cũng giống khoai lang, cũng ngon… Bà ngoại con cứ , về thăm bà, bà sẽ đợi nữa ." Đang , mắt đỏ hoe. 

 

Tháng đó, tinh thần phấn chấn lạ thường, như gió. Tôi bao giờ thấy nhiều đến thế.

 

Mẹ mua nhiều loại hạt giống, phơi mấy bọc đồ khô, hiếm hoi lắm mới mua một bộ quần áo mới, còn bỏ tiền cắt tóc.

 

Bà nội hài lòng về chuyện , cả ngày mắng mỏ, bóng gió xa gần.

 

"Kiến Gia, bát đũa nhà mày còn đó, cẩn thận vợ mày dọn sạch đấy?"

 

Mẹ giả vờ như thấy.

 

Chẳng mấy chốc, đêm ngày khởi hành đến. Mẹ chuẩn xong hết hành lý. Mẹ đến gầm giường sờ tìm tiền giấu.

 

Sờ mãi, sắc mặt biến đổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/doi-canh-trong-long/chuong-3.html.]

 

Tiền cánh mà bay!

 

Tôi cùng lật tung hết chăn đệm, rơm rạ, tấm ván giường, tìm tìm cẩn thận từng li từng tí.

 

Mẹ : "Rõ ràng để ở đây mà, thấy cả? Nhà trộm ư?"

 

Tôi nhớ đến cái túi quần căng phồng của bố lúc ông ngoài đó.

 

Tôi kéo khỏi nhà.

 

Khi ngang qua nhà thím nhỏ, thấy tiếng bà nội nghiến răng nghiến lợi: "Con vợ mày giấu nhiều tiền như . Định mang về nhà đẻ hết . Đồ đàn bà mất nết, đồ sói mắt trắng điều, phí công cho nó ăn cơm bao nhiêu năm!"

 

Chúng xông nhà, bà già đang cầm một cọc tiền trong tay.

 

Bốn nghìn tệ đó, đếm cùng , từng tờ một, đều thể nhớ rõ ràng.

 

nhét tiền túi quần, hung dữ : "Làm gì đó? Đây là tiền của nhà họ Điền, mày còn mang về nhà họ Ngu ? Nằm mơ! Một xu cũng cho mày!"

 

Mẹ tiến lên định giật , bố liền túm chặt lấy cánh tay .

 

Mắt đỏ hoe, cả run rẩy: "Kiến Gia, em mua vé , cũng với là sẽ về thăm bà. Anh đưa tiền cho em , lương của em đều đưa cho ? Anh em sức khỏe , mấy năm nay em cũng cho bà đồng nào..."

 

Sắc mặt bố dịu .

 

Bà nội trợn mắt: "Ai mày lén lút đưa tiền bao giờ ? Mày gả về nhà họ Điền, là của nhà họ Điền, tiền kiếm cũng nên đưa cho nhà họ Điền. Em trai mày xây nhà mới, nếu cháu đích tôn nhà họ Điền của tao sẽ ở ?"

 

Thím nhỏ ở bên cạnh như : "Chị dâu, chị về nhà đẻ cũng gấp lúc , nhà của chúng em thì thể trì hoãn . Số tiền , cứ cho chúng em mượn dùng ."

 

Bà nội lườm nguýt: "Mượn gì mà mượn, ai bảo nó giữ con trai, tiền đáng lẽ chi !"

 

Miệng khép , dường như lời .

 

Thế nhưng cuối cùng, chỉ mặc cho nước mắt rơi lã chã, ánh mắt đầy van cầu về phía bố.

 

Bố tránh ánh mắt của , giọng điệu lạnh lùng: "Sang năm hãy về ."

 

Năm năm , năm bao nhiêu năm . Bà ngoại ốm yếu, liệu thể đợi thêm một năm nữa ?

 

Mắt từ từ cụp xuống. Mẹ từ đỉnh cao hy vọng rơi xuống, như một đóa hoa héo úa trong chốc lát.

 

Không!

 

Loading...