Đốc quân cấm dục đã rung động rồi! Mộ Dực Thần và Cố Thời Dao - Chương 041: Hối lộ

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:48:48
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Anh xem?” Cố Thời Dao ném câu hỏi cho Trương Phó quan.

Trương Phó quan , xoa xoa mũi: “Đốc quân trái, cô cứ thêm vài lời, Đốc quân tự nhiên sẽ sẵn lòng cô giải thích.”

Anh chứng kiến mối quan hệ giữa Mộ Dực Thần và Cố Thời Dao. Anh rõ nội tâm vị Đốc quân mà theo nhiều năm đang nghĩ gì.

Đồ ngốc , mặc dù dạy dỗ như thế , nhưng đàn ông ngu ngơ trong tình yêu hiểu đạo lý tay sẽ mạnh hơn.

“Trương Phó quan, đừng nhắc đến với nữa, thấy phiền.”

Cố Thời Dao bỏ câu , chuẩn về phòng .

Trương Phó quan đương nhiên hiểu sự phiền lòng mà Cố Thời Dao là gì. Chẳng qua là Đốc quân ăn , chọc cô giận thôi, đây là chuyện lớn.

Trương Phó quan vội vàng theo, với giọng điệu chân thành: “Bà chủ Cố, Đốc quân tuấn mỹ vô song, thật lòng mà , tìm tuấn như trong cả thành phố Vân Châu thì đúng là . Ở bên một trai như chuyện, cô thấy là một chuyện vui ?”

Cố Thời Dao dừng bước, cô vội về phòng, mà tại chỗ tranh luận với Trương Phó quan: “Trương Phó quan, đối diện với một khuôn mặt băng giá, gì đây?”

Trương Phó quan phản bác, Đốc quân khi ở bên bà chủ Cố thì lạnh lùng chỗ nào, rõ ràng là một bộ dạng dịu dàng cơ mà.

Anh ranh mãnh: “Sao là mặt băng giá, Đốc quân khi đối diện với cô khác với khi ở với chúng .”

Cố Thời Dao kinh ngạc, nửa nửa : “Không mặt băng giá ư, thế thì quăng mặt lạnh cho lúc nào là quăng, với lúc nào là lúc đó. Anh xem, loại như , ai thích ?”

Trương Phó quan thầm nghĩ, đương nhiên thích Đốc quân, chẳng cô đang sờ sờ đây ?

Lời của Cố Thời Dao dứt, Trương Phó quan thấy Mộ Dực Thần cách Cố Thời Dao xa.

Cô tiếp tục những lời còn dang dở: “Anh tính là dịu dàng, lừa ma gạt quỷ thôi, Trương Phó quan, cho mà , cũng cần cố sức khen ngợi như thế.”

Trương Phó quan cố gắng hết sức nháy mắt hiệu cho Cố Thời Dao để nhắc nhở cô chú ý lời ăn tiếng , nhưng Cố Thời Dao chẳng hề về phía .

Xong , bà chủ Cố tối nay t.h.ả.m !

“Nói xem, con quỷ mà lừa là cô ?” Một giọng lạnh lùng nhưng quen thuộc vang lên từ phía .

Không khí lập tức ngưng đọng.

Cố Thời Dao: “...”

Cố Thời Dao cần cũng thể đoán sắc mặt Mộ Dực Thần lúc . Cô thấy , sắc mặt khó coi liếc Trương Phó quan. Trương Phó quan nhắc nhở cô?

Ôi, mấu chốt là cô lưng Mộ Dực Thần bắt quả tang. Cô thể chạy ào về phòng ngay bây giờ .

“Bà chủ Cố gì? Nói tiếp chứ.”

Mộ Dực Thần đặt tay lên vai Cố Thời Dao, xoay .

Khi xoay , đầu óc Cố Thời Dao trống rỗng. Lúc , suy nghĩ trong đầu cô rối thành một mớ.

Cố Thời Dao cố gắng hít một thật sâu, cô điềm tĩnh : “Đốc quân, đang đùa với Trương Phó quan thôi mà.”

Trương Phó quan: “...” Dáng vẻ của bà chủ Cố giống đang đùa chút nào. Đốc quân, tin ?

Đột nhiên, bên tai Cố Thời Dao truyền đến một tiếng nhẹ. Cố Thời Dao ngẩng đầu, gì mà , gì đáng đến thế ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/doc-quan-cam-duc-da-rung-dong-roi-mo-duc-than-va-co-thoi-dao/chuong-041-hoi-lo.html.]

Trương Phó quan thời thế, nhận Đốc quân và bà chủ Cố thể sắp gây chiến, vội vàng : “Đốc quân, việc quân sự bận rộn, xin phép một bước.”

Còn kịp kéo Trương Phó quan xuống nước, Cố Thời Dao thấy hoảng hốt chạy xuống lầu.

Không khí vi tế dường như giờ càng trở nên căng thẳng hơn.

Mộ Dực Thần rõ ràng thấy sự bối rối của Cố Thời Dao, thu hồi ánh mắt, bình tĩnh : “Bà chủ Cố, chúng chuyện .”

Cố Thời Dao vẻ mặt mờ mịt, giả vờ hiểu: “??”

Ngay đó, Mộ Dực Thần thong thả phủi lớp bụi tồn tại vai Cố Thời Dao: “Vừa nãy cô lưng , chẳng lẽ giờ cô hối lộ một chút để nguôi giận ?”

Cố Thời Dao cảm thấy đàn ông mặt giống như một tên khốn, đây cô từng nhận thích tính toán chi li đến .

“Đốc quân chờ một chút,” Cố Thời Dao vội vàng chạy về phòng , khi lục tung đồ đạc thì lấy một thứ bọc trong lụa đỏ, cô chạy nhanh đến bên Mộ Dực Thần: “Đốc quân, đây là đồ hối lộ cho , bây giờ hết giận ?”

Mộ Dực Thần cúi đầu, mở tấm lụa đỏ , khi thấy thứ bên trong, lớn chút kiêng dè.

“Ha ha ha ha ha.”

Trương Phó quan đang chạy xuống lầu thấy tiếng từ tầng hai, thầm kinh hãi. Đốc quân nhanh bà chủ Cố dỗ dành ? Xem cung phụng bà chủ Cố như tổ tông mới .

Chỉ cần Đốc quân nổi giận, lập tức đẩy bà chủ Cố lên.

Sau ba mươi giây, Mộ Dực Thần ngừng . Anh đặt tay lên eo Cố Thời Dao, ôm cô lòng: “Bà chủ Cố, cô quả thật lợi hại, cầm thỏi vàng đưa cho cô, giờ dùng nó để hối lộ , lắm, .”

Nghe thấy giọng điệu của Mộ Dực Thần, Cố Thời Dao cảm thấy Mộ Dực Thần lúc chắc xé xác cô mất.

Chỉ thấy khóe môi đàn ông cong lên một nụ nhạt. Anh thấy dáng vẻ miễn cưỡng trấn tĩnh của Cố Thời Dao, đáy mắt ẩn chứa ý : “Bà chủ Cố phận của mà, đường đường là một Đốc quân, chỉ đáng giá một thỏi vàng thôi ?”

“Xét thấy bà chủ Cố từng cứu mạng , sẽ tính giá hữu nghị cho cô, mười thỏi vàng.”

“Cái gì? Anh định cướp giật ?”

Cố Thời Dao kinh hãi. Người đàn ông vô sỉ , tính toán chi li đến cực điểm.

Cô cố gắng hết sức để tức giận, nhưng tim cô vẫn đập nhanh hơn. Cô suýt chút nữa nhịn nhảy lên ấn Mộ Dực Thần tường mà đ.á.n.h cho một trận. Bộ dạng lúc thật đáng đánh.

Lời dứt, Cố Thời Dao đẩy Mộ Dực Thần tường. Cô cố nén vẻ đ.á.n.h , chỉnh sửa chiếc áo sơ mi , đó là cà vạt, cuối cùng là cẩn thận cài từng chiếc cúc áo khoác vest cài của .

Cố Thời Dao kiềm nén oán khí trong lòng, từ từ buông tay, lùi một bước nhỏ.

: “Đốc quân, thể hiện thế nào, từng chỉnh sửa quần áo cho bất kỳ đàn ông nào. Anh xem, món hối lộ đạt yêu cầu ?”

Mộ Dực Thần khẽ một tiếng, trả thỏi vàng trong tay cho Cố Thời Dao, giọng điệu vô cùng nghiêm túc: “Bà chủ Cố cứ giữ lấy , chừng nào gom đủ 10 thỏi vàng thì đưa cho .”

Mười thỏi vàng, e rằng cả đời cô cũng gom đủ.

Đột nhiên, Cố Thời Dao ấn vai , chủ động hôn lên môi một cái.

“Đốc quân, đủ là .”

Cô bỏ câu , chạy về phòng , đó khóa cửa .

Ánh mắt Mộ Dực Thần dõi theo bóng lưng Cố Thời Dao. Anh cúi đầu, . Bà chủ Cố hình như ngày càng chủ động với hơn .

Loading...