Đích Nữ Trở Về, Diệt Cả Nhà Kế Mẫu - Chương 75
Cập nhật lúc: 2025-10-22 23:50:07
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“, cuối cùng tướng quân bên các ngươi vẫn g.i.ế.c phụ , chuyện liên quan gì đến Nhiếp Chính Vương?” Duy Nhã cất lời ngắt lời Thẩm Thục Nguyệt.
“Ngươi đừng vội. Năm đó, lúc mới bắt đầu, hai họ giao chiến quyết liệt. Phụ ngươi và Quý tướng quân đều cân nhắc đến bách tính biên giới tránh khỏi khổ nạn chiến tranh mà chuẩn hòa đàm.
Khương Mão vì gán tội danh cho Quý tướng quân và ngăn chặn hòa đàm, nên sai nhãn tuyến của cài cắm trong Quý gia quân, dẫn thổ phỉ ở vùng biên giới giả mạo quân đội Đại Tề, tàn sát một thôn bách tính.
Quý tướng quân từ bỏ hòa đàm và bắt đầu khai chiến với phụ ngươi. Phụ ngươi khi bại trận rút quân chính tín của sát hại.
Quý tướng quân vì cái c.h.ế.t của phụ ngươi mà cũng phản ứng kịp, nhận thể lừa. Sau đó y điều tra chân tướng, g.i.ế.c c.h.ế.t những tên thổ phỉ khát m.á.u đó. Những tên thổ phỉ đó lúc bấy giờ đều Khương phủ sắp xếp cải trang thành dân làng bình thường, sinh sống trong thôn.
Thế nhưng, chuyện truyền về kinh thành biến thành Quý gia quân tàn sát bách tính. Quý gia quân trăm miệng cũng khó cãi. Khi Hoàng thượng hạ lệnh điều tra, các quan viên đến biên giới đều là Khương phủ mua chuộc, kết quả thể tưởng tượng . Quý tướng quân cách chức Đại tướng quân.
Trận chiến , kẻ chiến thắng là Khương phủ và Nhiếp Chính Vương. Bây giờ binh lực của phụ ngươi đều trong tay Nhiếp Chính Vương ?” Thẩm Thục Nguyệt Duy Nhã với sắc mặt ngày càng khó coi.
“, Nhiếp Chính Vương quyền thu hồi binh quyền.”
“Ừm! Vì y mới danh chính ngôn thuận sở hữu mười vạn đại quân. Cho ngươi xem vài thứ.”
Thẩm Thục Nguyệt đưa vài phong thư cho Duy Nhã, đến bên cửa sổ. Nỗi oan của ngoại tổ phụ, nàng Khương Mão trả hết.
“Đây là thật ?”
“Ngươi ở bên Khương Lương nhiều năm như , chẳng lẽ ngay cả bút tích của Khương Lương mà ngươi cũng nhận ?”
“Cái , đây đích xác là bút tích của . Lẽ nào thể làm giả ? Nếu đợi đến khi c.h.ế.t các ngươi mới đến?” Duy Nhã thể làm gián điệp, nàng là kẻ ngốc.
“Ừm, quả thực là quá muộn. Ta vẫn đang chờ đợi một chứng cứ. Khương Lương cũng do giết, phu nhân của là Ngô thị giết. Khương Lương g.i.ế.c con gái ruột của , ngươi nghĩ còn bao nhiêu tình yêu dành cho ngươi? Ngươi nghĩ xem chỉ đang lợi dụng phận gián điệp của ngươi?”
“Chuyện …” Duy Nhã là cảm nhận sự lợi dụng của Nhiếp Chính Vương và Khương Lương, chỉ là nội tâm nàng thừa nhận.
“Dẫn lên!” Ám Nhất áp giải một đàn ông bước .
“Thất thúc?” Duy Nhã tiến lên nhận .
Người thấy Duy Nhã liền quỳ sụp xuống: “Tiểu Nhã, tự nguyện g.i.ế.c cha con. Tất cả là do Nhiếp Chính Vương uy h.i.ế.p cả nhà , xin đại ca.” Người chính là kết nghĩa trong quân đội, xếp thứ bảy, cũng là Phó tướng của Vi Đạt.
Duy Nhã đang định tiến lên thì dừng bước. Còn gì hiểu nữa chứ? Phụ c.h.ế.t tay nhà , còn bản theo lệnh Nhiếp Chính Vương, đến bên Khương Lương cam tâm làm ngoại thất.
“Đưa xuống!” Thẩm Thục Nguyệt sai Ám Nhất đưa Thất thúc .
“Thế nào? Lời đáng tin ?” Thẩm Thục Nguyệt phụ nữ đang thất thần, vẫn nhịn hỏi để xác nhận.
Duy Nhã trả lời Thẩm Thục Nguyệt mà bắt đầu kể về câu chuyện của : “Năm đó, khi phụ chết, mẫu tự sát theo. Nhiếp Chính Vương tìm đến , rằng phụ tử Khương thị ở Đại Chu thể báo thù, g.i.ế.c Quý tướng quân.
Hắn sắp xếp chuyện, điều kiện là đến Đại Chu làm gián điệp vài năm, đó thể thả tự do.
Ta mất cả cha lẫn nương chỉ một đêm, vốn dĩ sống sót đời nữa. Có thể báo thù, đừng là làm gián điệp, bảo làm gì cũng cam lòng.
Dưới sự sắp xếp của Nhiếp Chính Vương, đến Đại Chu, giả làm Đại Chu và trở thành ngoại thất của Khương Lương.
Quý tướng quân chỉ cách chức Đại tướng quân, chứ chết, vẫn cam lòng, nhiều yêu cầu Khương Lương tìm cách g.i.ế.c Quý tướng quân, nhưng Khương Lương đều lấy các lý do để thoái thác.
nhân mạch riêng để sử dụng, những năm cũng liên lạc với .
Ta chỉ thể làm vai trò gián điệp để đổi lấy sự tin tưởng của Nhiếp Chính Vương, xin phái giúp đỡ.
Năm nay cuối cùng Nhiếp Chính Vương cũng cho mười tên tử sĩ. Khương Lương liền đòi những tên tử sĩ . Sau đó họ trở về, là ám sát thất bại, chờ thời cơ khác.” Duy Nhã xong cũng dần bình tĩnh , chỉ còn vệt nước mắt mặt lộ rõ sự đau buồn của nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/dich-nu-tro-ve-diet-ca-nha-ke-mau/chuong-75.html.]
“Ồ? Thì những đó là của ngươi? Ngươi hề đưa những tên tử sĩ đó g.i.ế.c Quý tướng quân, mà là ám sát Thụy Vương ? Các tử sĩ c.h.ế.t tại chỗ.” Thẩm Thục Nguyệt bổ sung thêm một câu.
“Cái tên đáng c.h.ế.t đó dám lừa !” Duy Nhã tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Được , chuyện cũng rõ ràng, ngươi bằng lòng kể cho những chuyện Khương phủ và Đại Tề tư thông qua trong những năm qua ?”
“Ừm, sẽ kể hết cho ngươi. Ngươi thể khiến Khương phủ nhận sự trừng phạt thích đáng ? Nếu vì tư tâm của bọn chúng, cha cũng sẽ tiểu nhân tính kế.”
“Ừm, cũng thù với Khương phủ, ngươi hãy hết những gì ngươi .”
“Được, sẽ hết!” Duy Nhã liền kể tất cả những gì nàng trong những năm qua.
Khi Thẩm Thục Nguyệt Duy Nhã khai báo xong thì trời cũng tối.
Vừa trở về Thẩm phủ, Tri Cầm chạy :
“Tiểu thư, mau xem , Thụy Vương đến , đợi lâu trong viện, mà còn trèo tường nữa chứ.” Giọng Tri Cầm đầy vẻ kinh ngạc.
Đây là đầu tiên Tri Cầm và những khác ở kinh thành thấy Thụy Vương, hơn nữa Thụy Vương trèo tường.
Những điều làm đảo lộn nhận thức của các nàng về Vương gia. Các nàng vốn tưởng Hoàng thất cao lớn uy nghiêm, lạnh lùng, tuân thủ phép tắc như trong truyện kể.
Thụy Vương tuy cao lớn nhưng chuyện với các nàng hề lạnh lùng uy nghiêm, hơn nữa còn trèo tường.
Thấy Mộc Liên hề kinh ngạc, các nàng là Mộc Liên quen . Chẳng lẽ là do các nàng ở núi quá lâu ?
Thẩm Thục Nguyệt đến mặt Triệu Triệt: “Chàng đến bao lâu ?”
“Không lâu, nhận tin của Mộc Liên, cảm thấy việc cần trực tiếp với nàng về chuyện , nên theo nàng đến đây.” Triệu Triệt ôn nhu đáp, nụ mặt y hề tắt từ lúc thấy Thẩm Thục Nguyệt bước viện.
“Ồ! Vậy thì dùng bữa cùng , đói , ăn chuyện, cũng tình hình mới với .” Thẩm Thục Nguyệt với Triệu Triệt.
“Ngươi đến chỗ Lão phu nhân một tiếng, việc nên thể đến dùng bữa cùng .” Thẩm Thục Nguyệt phái Tri Cầm làm việc vặt, để tránh việc nàng ở đây cảm thấy thoải mái, quen.
“Liên nhi, bảo Tri Họa làm thêm hai món ăn.”
“Vâng.”
Những khác đều lui xuống, chỉ còn hai họ.
“Chàng xem những thứ .” Thẩm Thục Nguyệt đưa bộ nội dung Duy Nhã khai báo, ký tên và điểm chỉ, giao cho Triệu Triệt. Triệu Triệt nhận lấy vội vàng xem qua một lượt.
“Khương phủ thật cả gan, dám lén lút khai thác quặng sắt buôn bán sang Đại Tề, chẳng đây là đang tiếp tay cho Đại Tề chế tạo binh khí ? là một lũ hại nước hại dân!” Triệu Triệt đại nộ.
“Ừm, còn tra Khương phủ còn buôn bán vũ khí thành phẩm và muối mà họ đang thiếu cho Đại Tề.
Nếu , chỉ trong vòng vài ngày Khương phủ lấy một triệu lượng bạc? Trong kinh thành nhiều thế gia con đường kiếm tiền minh bạch, nhưng những thể dễ dàng lấy một triệu lượng bạc thì nhiều.
Khương Mão cố gắng bảo vệ Khương Uyển, cũng là vì Khương Uyển nắm trong tay chứng cứ y thông đồng với địch, phản quốc.
Mấy phong thư hôm nọ uy h.i.ế.p Khương Mão và Khương Lương chỉ là chuyện buôn bán hàng hóa riêng tư với Đại Tề, mà y sợ hãi đến mức đó. Khương phủ trì hoãn vài ngày mới lấy một triệu lượng , nghĩ Khương phủ lẽ chính là túi tiền của Nhị Hoàng tử.” Thẩm Thục Nguyệt phỏng đoán của .
Đại Chu nghiêm cấm khai thác tư nhân các mỏ sắt và ngành muối. Đây đều là những tài nguyên phong phú của Đại Chu, mà các quốc gia khác khan hiếm. Đại Chu những thứ cũng là một phần tạo nên quốc gia giàu mạnh, quân đội hùng cường.
"Hừm, nếu Nhị cũng làm chuyện bán Đại Chu, nhất định sẽ tha cho ."
Chẳng bao lâu , Thanh Lam cũng mang khẩu cung của Khương Uyển trở về. Quả nhiên, đó chính là chuyện Khương Mạo thông đồng với giặc bán nước, vu oan cho Quý tướng quân mà Thẩm Thục Nguyệt , và Khương Uyển trở thành nhân chứng.
Vì lòng mang nặng tâm sự, Triệu Triệt ăn uống bao nhiêu, y lập tức tiến cung ngay trong đêm để bái kiến Hoàng thượng.