Anh thấy Phó Nam Tiêu đang dựa ghế sô pha, mày nhíu chặt, rõ ràng là đang vui.
“Phó tổng, đừng buồn nữa, trong lòng cô Mạnh vẫn còn , lúc cô còn bảo nhắn với , ngày mai đợi cô ở quán cà phê Ngư Chúng đấy.”
Khuôn mặt u ám của Phó Nam Tiêu ngay lập tức chút sắc thái, nhưng khoảnh khắc trở nên cay đắng.
Thay vì tin rằng trong lòng cô vẫn còn , thà tin rằng Mạnh Thanh Ninh bảo đừng quấy rầy nữa.
Lông mi dày rủ xuống, che cảm xúc trong đôi mắt đen của đàn ông.
Một lúc , vẻ mặt trở bình thường: “Đi giúp chuẩn một thứ.”
Ngày hôm .
Mạnh Thanh Ninh hề chểnh mảng, cô xuất hiện ở đoàn phim sớm.
Sớm hơn thời gian trang điểm hẹn hai mươi phút.
Lúc , trong đoàn phim nhiều , chỉ lác đác vài trong tổ đạo cụ đang sắp xếp những thứ cần thiết cho cảnh hôm nay.
Hoàn chú ý đến sự xuất hiện của Mạnh Thanh Ninh.
“Ê, tôm hùm sốt kem hôm qua ông ăn ? Tôi còn ăn đủ, tối mơ thấy đồ ăn ngon haha…”
“Thế là nhờ phúc của Tổng giám đốc Mạnh đấy, bao giờ nghĩ là uống cà phê pha nửa cốc nước thể uống một ly sữa còn đắt hơn mạng !”
“Nhìn cái vẻ thấy đời của ông kìa, nhưng ông thấy là thầy Giang Hằng và Phó tổng hình như đều ý với Tổng giám đốc Mạnh ! Những đồ đó là mời nhân viên đoàn phim, nhưng thực cái nào mà vì Tổng giám đốc Mạnh! vẫn đẩy thầy Giang và Tổng giám đốc Mạnh! Huhu Giang Hàn Nguyệt Bộ Lăng Trần duy nhất trong lòng !”
“ Phó tổng cũng hề kém cạnh , là tổng giám đốc tập đoàn niêm yết, ngoại hình thua kém ngôi hạng nhất thì thôi , chủ yếu là còn tiền nữa! Nếu là cô Mạnh, sẽ chọn Phó tổng!”
“Hay là chúng cá xem cuối cùng Tổng giám đốc Mạnh sẽ chọn ai!”
“Cá thì cá… Tổng giám đốc Mạnh?!”
Những nhân viên đoàn phim thì thầm bàn tán lập tức im bặt.
Nhìn Mạnh Thanh Ninh đột nhiên xuất hiện, mặt ai nấy đều vô cùng hổ.
Mạnh Thanh Ninh gì, sắc mặt cũng , nhưng cuối cùng cũng thêm gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/di-xem-mat-toi-phat-hien-co-thai-voi-sep-cu-manh-thanh-ninh-pho-nam-tieu/chuong-447-neu-la-em-em-chon-ai.html.]
Cô chỉ trầm giọng : “Làm việc cho .”
Rồi phòng trang điểm.
Mạnh Thanh Ninh khuôn mặt xinh xắn với quầng thâm mắt trong gương, trong lòng cô năm vị tạp trần.
Nghĩ đến hai đàn ông hiện tại chỉ gây khó khăn cho cô, cô quyết định rõ với họ.
Đây cũng là lý do hôm qua cô nhờ Lâm Trình gọi Phó Nam Tiêu đến đợi ở quán cà phê Ngư Chúng.
Cửa phòng trang điểm gõ, cô tưởng là chuyên viên trang điểm đến, theo bản năng : “Vào , cửa khóa.”
Trong khi cô đang cúi đầu xem điện thoại, một mùi sữa thơm thoang thoảng bay mũi, mặt Mạnh Thanh Ninh xuất hiện một chiếc túi màu hồng phấn, chất liệu bán trong suốt vặn để thấy những thứ bên trong.
Đó là vài chiếc bánh ngọt hình dáng tinh xảo và dễ thương.
“Buổi sáng thấy một cửa hàng mới khai trương, tiện đường mua luôn. Hai hôm nay em hạ đường huyết khi phim, ăn một ít .”
Mạnh Thanh Ninh đôi mắt dịu dàng của đàn ông, khỏi mím chặt môi.
Cô ý định nhận lấy.
Mà đột nhiên ngẩng đầu thẳng : “A Hằng, thật cần như .”
Nụ mặt Giang Hằng cứng .
nhanh chóng che giấu nó .
“Em thích ăn ?”
“Anh chuyện mà.”
Khóe môi Giang Hằng dần trở nên gượng gạo.
Anh buông tay xuống, ánh mắt tràn đầy nỗi buồn.
Anh một cách khó khăn: “Chẳng lẽ, thực sự làm gì cũng thể thế ?”
Cho nên, bây giờ ngay cả đồ tặng, cô cũng từ chối ?