Ánh mắt Giang Hằng lóe lên, nhưng gì, hiền hậu: “Vậy qua bên đợi em, xong việc chúng đối thoại kịch bản nhé.”
“Phó tổng, đây là nơi nên đến nhỉ?”
Phó Nam Tiêu vẫn giữ tư thế đưa nước ép táo, hiệu cô uống. Mạnh Thanh Ninh cau mày: “Tôi còn thích uống cái từ lâu . Vậy Phó tổng đến làm phiền chúng phim làm gì?”
Giọng cô lạnh, Phó Nam Tiêu chút thất vọng thu chai nước ép táo.
Anh ôn tồn : “Đừng chuyện vội, nghĩ Thanh Ninh vẫn còn nhớ, khi xây dựng trường , cũng đầu tư.”
Một ký ức c.h.ế.t từ lâu thoáng qua, sắc mặt Mạnh Thanh Ninh chùng xuống, cũng tìm lý do gì để phản bác .
Cô dứt khoát nghiêm túc với : “Tôi quan tâm đến đây làm gì, nhưng mong đừng làm phiền chúng phim nữa!”
Cô tìm Giang Hằng.
Cũng thèm để ý đến vẻ mặt của Phó Nam Tiêu.
Giang Hằng đang cách đó xa, thấy cô , mặt hiện lên nụ .
“Nói chuyện xong ?”
Mạnh Thanh Ninh thở dài: “Đừng nhắc nữa, chúng tiếp tục đối thoại kịch bản . Còn chỗ nữa, làm thế nào đây, cứ tìm cảm xúc…”
Giang Hằng bắt đầu nghiêm túc hướng dẫn cô, còn cố ý tiến gần Mạnh Thanh Ninh, thỉnh thoảng liếc Phó Nam Tiêu, đang ở ranh giới chịu đựng.
thái độ lạnh lùng của Mạnh Thanh Ninh lên tất cả, Phó Nam Tiêu thể làm gì .
Nghỉ ngơi gần xong, đạo diễn định bắt đầu , Phó Nam Tiêu đột nhiên tiến lên, trầm giọng : “Đạo diễn, đoàn phim của các vị còn thiếu vai diễn , chi bằng sắp xếp cho một vai, cũng định đầu tư ngành nghệ thuật, tìm hiểu một chút.”
Đây là Phó Nam Tiêu của tập đoàn Phó thị, đến đóng phim ngắn ? Với ngoại hình , đóng vai phụ cũng thấy hợp !
Đạo diễn nhất thời tỏ vẻ khó xử, từ chối mà đồng ý cũng xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/di-xem-mat-toi-phat-hien-co-thai-voi-sep-cu-manh-thanh-ninh-pho-nam-tieu/chuong-444-canh-tranh.html.]
Mạnh Thanh Ninh tới cuối cùng cũng thể chịu đựng nữa, cô sẽ chiều theo Phó Nam Tiêu.
“Phó tổng, nhắc một câu, mới là chịu trách nhiệm chính của bộ phim ngắn , việc chọn diễn viên đều căn cứ liệu trong tương lai, Phó tổng đến chơi trò trẻ con là . Anh hiện tại ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc phim của chúng , hy vọng đừng tiếp tục gây rối nữa.”
Cô dừng , giọng điệu mang theo lời cảnh cáo.
“Nếu Phó tổng vẫn lời khuyên, chỉ thể mời bảo vệ, hoặc là chúng sẽ đổi địa điểm.”
Giọng điệu của Mạnh Thanh Ninh thể coi là tệ, mặt bao nhiêu mà hề nể mặt Phó Nam Tiêu chút nào.
Mồ hôi trán đạo diễn chảy , bao gồm cả những khác mặt, ai cũng dám thở mạnh.
Mạnh Thanh Ninh dù ở trong tập đoàn Phong thị, nhưng cũng chỉ là một giám đốc. Mọi đều nghĩ liệu kết cục của cô t.h.ả.m , lẽ cô còn kịp đổi địa điểm thì Phó Nam Tiêu đuổi ngoài .
Ai ngờ đàn ông chỉ thẳng cô, đôi mắt vốn lạnh lùng vô cảm với khác thoáng lộ vẻ thất vọng.
“Vậy các vị tiếp tục phim .”
Phó Nam Tiêu xong, Mạnh Thanh Ninh thèm , hiệu cho đạo diễn bắt đầu.
Trong những cảnh tiếp theo, Phó Nam Tiêu cũng gây bất kỳ động tĩnh nào nữa.
Đạo diễn và các nhân viên khác lúc đầu còn lo lắng, cho đến khi nghỉ ngơi ở bên ngoài trường , còn bóng dáng áp lực mạnh mẽ đó nữa.
Ra khỏi trường , Phó Nam Tiêu liền gửi tin nhắn cho vệ sĩ cử đến bảo vệ Mạnh Thanh Ninh trong bóng tối.
“Truyền hình trực tiếp tất cả tình hình phim tại hiện trường.”
Cuối cùng, bổ sung: “Đừng để Thanh Ninh phát hiện.”
Người đàn ông mặt mày u ám, lái xe rời .
Việc phim cuối cùng cũng định, Phó Nam Tiêu cũng xuất hiện làm phiền họ nữa.