Đi Xem Mắt Tôi Phát Hiện Có Thai Với Sếp Cũ - Mạnh Thanh Ninh, Phó Nam Tiêu - Chương 322: Chỉ là khuôn mặt thôi, tôi cũng có

Cập nhật lúc: 2025-12-12 07:36:14
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Người đàn ông ngắn gọn: "Chuẩn xe."

Lâm Trình ngẩn : "Ngài ..."

Phó Nam Tiêu sải bước về phía : "Địa điểm quảng cáo đại diện hình ảnh ứng dụng mới Khải Nguyên."

Lâm Trình dám chậm trễ, lập tức chuẩn .

Một giờ .

Tại trường quảng cáo, Mạnh Thanh Ninh và nhiếp ảnh gia đến từ lâu.

Ứng dụng mới phát triển, đặc biệt là loại kỳ vọng lớn như thế , quảng cáo sẽ phát khắp nơi.

Xe buýt tàu điện ngầm, màn hình hiển thị tòa nhà, thậm chí cả thông báo điện thoại.

Đây là một cơ hội để thấy , miễn là bạn đủ xinh khí chất.

Đây cũng là đơn hàng đầu tiên của Lạc Ninh, nên Mạnh Thanh Ninh dám lơ là, đích đến hiện trường.

Chỉ là một đoạn quảng cáo và vài tấm ảnh, nhưng vô cùng thận trọng.

khi đợi nửa tiếng tại trường , nghệ sĩ cô chọn vẫn đến.

Chuyên viên trang điểm và nhiếp ảnh gia dần trở nên mất kiên nhẫn, nhưng vì bối cảnh của Mạnh Thanh Ninh nên gì.

Sắc mặt Mạnh Thanh Ninh dần trở nên u ám, ngừng xem giờ.

Cuối cùng, khi sắp đến bốn mươi phút, cô mất kiên nhẫn.

Cô lấy điện thoại , chuẩn liên hệ công ty để .

Và giây tiếp theo, nữ chính cuối cùng cũng chậm rãi đến.

Là nghệ sĩ nhỏ tuổi nhất thuộc Lạc Ninh, Chu Chu.

Khuôn mặt cô gái quả thực tệ, dịu dàng điềm tĩnh, vài phần khí chất thư sinh.

Chỉ là hành vi thì chút khó hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/di-xem-mat-toi-phat-hien-co-thai-voi-sep-cu-manh-thanh-ninh-pho-nam-tieu/chuong-322-chi-la-khuon-mat-thoi-toi-cung-co.html.]

Cô vẫn mặc đồ ngủ, tóc cũng rối bù.

Khi quản lý dẫn đến, miệng vẫn ngừng lẩm bẩm: "Tự nhiên sắp xếp việc cho làm gì? Tôi chỉ tiếp tục ăn lương cơ bản, phiền phức quá!"

Từ đầu đến cuối cô hề để Mạnh Thanh Ninh mắt, tự bàn trang điểm.

Quản lý gượng: "Tổng giám đốc Mạnh xin , Chu Chu vẫn quen với việc công ty cải cách, nhưng khả năng chuyên môn của cô vẫn ..."

Trong lúc chuyện, cô gái bên đập mạnh điện thoại lên bàn trang điểm.

Một tiếng động lớn, đều giật .

Mạnh Thanh Ninh , cô đang trút giận lên .

lúc nhiếp ảnh gia đợi lâu, giữa chừng cũng tiện.

Mạnh Thanh Ninh chỉ thể nhịn cơn giận : "Đưa kịch bản cho cô , bắt đầu ."

Người quản lý , cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Cô vội vàng đưa kịch bản cho Chu Chu, cẩn thận hỏi: "Chu Chu, chỉ vài câu thoại thôi, em học thuộc lòng một chút."

Chu Chu giật lấy, lật vài trang giấy kêu lách cách.

Nhanh chóng, cô ném kịch bản sang một bên và bất mãn la lên: "Học thuộc cái gì? Mấy câu thoại ngớ ngẩn c.h.ế.t ! Và tại sắp xếp cho quảng cáo cứng nhắc như thế , đóng phim truyền hình!"

Quản lý sợ hãi cuống quýt: "Cô bé ơi, quảng cáo dễ kiếm tiền nhanh, hơn nữa còn chiếu quốc, em còn gì hài lòng nữa?"

Chu Chu chịu : "Thế thì ? Khuôn mặt của , xứng với những sản phẩm xa xỉ hàng đầu mới đúng!"

"Em..." Quản lý nhất thời nên lời.

cầu cứu Mạnh Thanh Ninh, và Mạnh Thanh Ninh cũng hiểu ý.

dậy, đến bên cạnh Chu Chu, giọng điệu bình tĩnh: "Vậy làm thế nào, cô mới chịu phim đàng hoàng?"

Cô gái nhỏ cô, liếc mắt một cái, hừ lạnh một tiếng.

kiêu ngạo : "Cô giỏi ? Vừa Lạc Ninh sa thải và đặt quy định mới, nếu cô bản lĩnh như , thì tăng thêm 10% phí quảng cáo cho , sẽ đồng ý cho cô!"

Loading...