Năm năm gặp, tình cảm giữa họ dường như càng thêm thiết.
Mạnh Thanh Ninh tại chỗ, đang băn khoăn nên tránh mặt .
Và giây tiếp theo, Phó Nam Tô cũng thấy cô.
Bốn mắt chạm , cô đầu tiên sững , đó kéo Hoắc Minh Tranh thẳng về phía Mạnh Thanh Ninh.
Mạnh Thanh Ninh khựng .
Mạnh Thanh Ninh mỉm rạng rỡ, ngẩng đầu Phó Nam Tô: "Cô Nam Tô, lâu gặp."
Phó Nam Tô nhíu chặt mày, thẳng mặt cô, chằm chằm Mạnh Thanh Ninh.
"Chị về khi nào mà tiếng nào."
Mạnh Thanh Ninh nhất thời ngẩn .
Giọng điệu của Phó Nam Tô tuy chút giận dỗi, nhưng giống như đang làm nũng hơn.
Cô chút do dự: "Cô Nam Tô...?"
Phó Nam Tô hành xử kỳ lạ, chút tự nhiên thẳng lên.
Ánh mắt cô lảng tránh, kiêu ngạo mở lời: "Những chuyện tệ hại trai làm đều hết , mấy năm đó chị ở bên chắc là khổ, mà gì còn bắt nạt chị... Tôi xin chị!"
Nhìn bộ dạng của cô , vẻ mặt Mạnh Thanh Ninh chợt dịu .
Xem Phó Nam Tô cũng cảm thấy giống Tiêu Nhiễm Nhiễm năm đó, là , chỉ là chút tính cách tiểu thư nuông chiều.
Mà cô từ nhỏ sống trong nhung lụa, vốn dĩ là công chúa.
Và một kiêu ngạo như cô còn dám thừa nhận lầm năm xưa, nhưng Phó Nam Tiêu dám.
Mạnh Thanh Ninh ngay lập tức đổi cách về cô .
Hoắc Minh Tranh bên cạnh thấy khí hòa hợp, cũng chào Mạnh Thanh Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/di-xem-mat-toi-phat-hien-co-thai-voi-sep-cu-manh-thanh-ninh-pho-nam-tieu/chuong-223-anh-den-don-em-ve-nha.html.]
Giọng điệu khách sáo: "Lâu gặp cô Mạnh, giờ cô ngày càng xinh , gần đây sống ?"
Nghe hỏi, Mạnh Thanh Ninh đang định trả lời.
Thì Phó Nam Tô lập tức như một con mèo dẫm đuôi, vội vàng sang với Hoắc Minh Tranh: "Minh Tranh, hình như em say , đầu óc cuồng, giúp em lấy cốc t.h.u.ố.c giải rượu ?"
Hoắc Minh Tranh cũng từ chối, mỉm với Mạnh Thanh Ninh rời .
Thế nhưng , Phó Nam Tô đổi sắc mặt.
Cô nhíu mày, thẳng thừng ghé sát Mạnh Thanh Ninh: "Tuy tha thứ cho chị và cũng xin chị , nhưng Hoắc Minh Tranh thì chị đừng mà mơ tưởng, chỉ thể là của riêng ! Nếu chị vẫn chịu từ bỏ... sẽ tha cho chị !"
Mạnh Thanh Ninh sững sờ, nhanh chóng hiểu .
Cô kìm nữa, sự đổi sắc mặt trong chớp mắt của Phó Nam Tô chọc ha hả.
Phó Nam Tô hiểu chuyện gì đang xảy , Mạnh Thanh Ninh vốn dĩ dịu dàng thanh lịch đến mức hoa run rẩy, tai khỏi đỏ lên một chút.
Cô giận đến mức nhảy dựng lên: "Chị, chị cái gì kỳ quái ? Chẳng lẽ trúng tim đen, chị còn quyến rũ Minh Tranh?!"
Mạnh Thanh Ninh thẳng , lau giọt nước mắt vì mà chảy ở khóe mắt.
Cô Phó Nam Tô đang giận dỗi phồng má, khỏi bất lực thở dài: "Em yên tâm ! Trước đây hứng thú với Hoắc Minh Tranh, bây giờ càng .
Em nên tự tin sức hút của , trong mắt Hoắc Minh Tranh rõ ràng chỉ em thôi."
Nghe , Phó Nam Tô ngẩn .
Cô diễn tả tâm trạng của lúc như thế nào, tại chỗ lúng túng.
Và Mạnh Thanh Ninh vẫn mỉm như cô , Phó Nam Tô cô đến mức ngại ngùng.
Cô dứt khoát , kéo Hoắc Minh Tranh cầm t.h.u.ố.c giải rượu đến chạy mất!
Kỳ lạ... Khoảnh khắc đó cô chút thích Mạnh Thanh Ninh hiện tại...
Đương nhiên tình yêu, mà là tình cảm trở thành chị em .
Và Mạnh Thanh Ninh cũng đuổi theo cô , bóng lưng cô mỉm lắc đầu.