Đi Xem Mắt Tôi Phát Hiện Có Thai Với Sếp Cũ - Mạnh Thanh Ninh, Phó Nam Tiêu - Chương 105: Xin lỗi thư ký Mạnh

Cập nhật lúc: 2025-11-12 17:05:24
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Thanh Ninh mở to mắt, trong lúc cấp bách đẩy , vội vàng chỉnh váy.

Bóng hình nhỏ bé nép lòng Phó Nam Tiêu.

Phó Nam Tiêu vẻ kinh hãi của cô, trong mắt lóe lên một tia sáng vô cùng nhỏ.

Hơi thở hai hòa quyện , vẫn còn mang theo sự nóng bỏng .

May mắn là nhân viên dọn dẹp bên ngoài quá lâu, thấy đẩy cửa thì rời .

Trong phòng chờ, chỉ còn Phó Nam Tiêu và Mạnh Thanh Ninh.

Má cô vẫn còn ửng hồng, cẩn thận hé đầu ngoài.

Xác định còn ai, cô mới giục Phó Nam Tiêu rời .

"Mọi điều đều đồng ý, đừng làm loạn nữa, tối nay còn gặp nhiều ."

Phó Nam Tiêu gì, bàn tay ôm eo cô hề nới lỏng chút nào.

Mạnh Thanh Ninh vùng vẫy thoát, cũng còn sức để giằng co nữa, khỏi bắt đầu bực bội.

Người đàn ông luôn độc đoán như , bao giờ quan tâm cô thuận tiện , cũng quan tâm cô sống c.h.ế.t .

Cô hạ giọng quát: "Phó Nam Tiêu, buông !"

Ánh mắt Phó Nam Tiêu lóe lên, giọng mang theo vài phần trêu chọc.

"Buông em , thôi, yêu ."

"Cái gì?!"

Mạnh Thanh Ninh sững sờ một giây, gần như nghi ngờ nhầm.

Phó Nam Tiêu, yêu ư?

Anh cần tình yêu của cô ?

Nếu đang yên lành mặt cô, Mạnh Thanh Ninh gần như nghi ngờ hồn ma nhập .

Thấy phản ứng của cô, cảm xúc trong mắt Phó Nam Tiêu đông .

"Khó lắm ?"

Mạnh Thanh Ninh nhạt quan tâm: "Không , là như xứng yêu Tổng Giám đốc Phó."

Nhân lúc Phó Nam Tiêu thất thần, cô thoát khỏi vòng tay .

"Tôi đây, Tổng Giám đốc Phó cũng nên rời sớm ."

Nói xong cô sợ Phó Nam Tiêu dây dưa, bước nhanh.

Phó Nam Tiêu tại chỗ bóng lưng Mạnh Thanh Ninh vội vã rời , ánh mắt sâu thẳm và rối bời.

Bàn tay buông thõng bên siết chặt, cuối cùng cũng ngăn cản cô rời .

Bên .

Mạnh Thanh Ninh khỏi văn phòng tổng giám đốc, đụng Phó Nam Tô.

Bốn mắt , Phó Nam Tô liếc cửa văn phòng Phó Nam Tiêu một cái, bực bội Mạnh Thanh Ninh.

"Cô..."

Mạnh Thanh Ninh hiểu lầm điều gì, vội vàng giơ hai tay giải thích.

"Chỉ là trao đổi công việc bình thường, Phó tổng giám đốc cứ yên tâm."

Nhìn thấy tay cô vẫn còn dán băng cá nhân, vết thương hề nhẹ, Phó Nam Tô chỉ thể nuốt những lời còn bụng.

mím môi, ngẩng đầu lên cam tâm : "Cô , trai cũng sẽ tin cô hết đến khác , cô tự chú ý chừng mực, đừng gây ảnh hưởng đến tập đoàn!"

Mạnh Thanh Ninh gật đầu: "Tôi hiểu."

Thấy thái độ cô đủ thành khẩn, Phó Nam Tô mới kiêu ngạo rời .

Đối phó xong với cô , Mạnh Thanh Ninh mới chỗ làm việc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/di-xem-mat-toi-phat-hien-co-thai-voi-sep-cu-manh-thanh-ninh-pho-nam-tieu/chuong-105-xin-loi-thu-ky-manh.html.]

Mới trở làm việc một ngày, cô bận tối mặt tối mày, sự cố ngừng xảy .

Mạnh Thanh Ninh dựa lưng ghế, mu bàn tay thương của , khổ trong sự mệt mỏi và châm chọc.

Vừa nãy khi Phó Nam Tiêu hỏi về vết thương của cô, cô thật sự tưởng quan tâm đến cô.

nhớ sự thờ ơ , nghĩ cũng chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi.

Bây giờ, cô sẽ còn coi mỗi lời mỗi hành động nhỏ của Phó Nam Tiêu là chuyện quan trọng hàng đầu để suy xét nữa.

Ba năm, cô từ nhiệt huyết tràn đầy đến tàn ma dại.

Bây giờ cô thật sự mệt mỏi .

Mạnh Thanh Ninh gỡ miếng băng cá nhân dính m.á.u , vứt thùng rác.

lúc , điện thoại di động bàn đột nhiên "ting tong" một tiếng.

Cô cầm lên xem, là tin nhắn từ cửa hàng đồ xa xỉ đặt riêng, gửi đến thông báo vận chuyển.

"Cô Mạnh, chào cô, kẹp cà vạt vest cô tự tay thiết kế cách đây nửa năm tại thương hiệu của chúng giao đến, phiền cô sắp xếp thời gian nhận."

Nhìn thấy tin nhắn , nỗi bi thương trong lòng Mạnh Thanh Ninh càng tăng thêm.

Đây là quà Thất Tịch cô chuẩn cho Phó Nam Tiêu.

Bắt đầu từ nửa năm tự tay vẽ bản thiết kế, tìm nhà thiết kế giỏi nhất để xác định chất liệu và đặt làm, cuối cùng cũng giao đến hôm nay.

Chỉ tiếc, tâm huyết tiêu tốn thời gian và công sức của cô, chỉ đổi sự ban ơn tiện tay của Phó Nam Tiêu.

Đã quyết định rời , còn giữ những thứ làm gì nữa?

Mạnh Thanh Ninh cúi mắt, vẻ mặt thẫn thờ nộp đơn xin trả.

"Xin , dùng đến nữa, kẹp cà vạt các bạn thể tự do bán, cũng sẽ trả ba mươi phần trăm phí vi phạm hợp đồng."

Gửi xong đoạn tin nhắn , Mạnh Thanh Ninh đặt điện thoại xuống, tập trung làm việc.

Cuối cùng cũng cố gắng đến giờ tan ca.

Mạnh Thanh Ninh thành xong tiến độ công việc mấy ngày nay, đợi về nhà.

Phó Nam Tiêu đột nhiên gửi tin nhắn cho cô.

"Lát nữa gặp một đối tác, em chuẩn một chút, cùng ."

Nhìn thấy tin nhắn , Mạnh Thanh Ninh khỏi nhíu mày.

Những cuộc gặp gỡ như thế , Phó Nam Tiêu mang theo Lâm Trình chẳng hơn ?

Tại nhất định là cô?

Hơn nữa từ khi cô bệnh viện, tần suất Phó Nam Tiêu tìm cô cũng tăng lên.

Mạnh Thanh Ninh thực sự một ảo giác rằng đang cố ý quấn lấy cô.

ý nghĩ nhanh chóng cô quẳng đầu.

thì sếp lớn lệnh, cô cũng quyền từ chối.

Cô trả lời một câu "Đã nhận", bận tâm nữa.

Thế nhưng đợi đến tám giờ tối, Phó Nam Tiêu vẫn khỏi văn phòng tổng giám đốc.

Mạnh Thanh Ninh đợi đến chán chường, gần như nghi ngờ Phó Nam Tiêu đang trêu chọc cô .

cô cũng dám giục, chỉ thể yên lặng kim giây đồng hồ nhảy.

Lại thêm nửa tiếng nữa trôi qua.

Những trong văn phòng lượt rời .

Tiêu Nhiễm Nhiễm cũng kết thúc một ngày làm việc, thấy cô vẫn ở chỗ làm, khỏi nhíu mày hỏi: "Chị Ninh, chị về ?"

Mạnh Thanh Ninh "ừm" một tiếng: "Còn một vài công việc sắp xếp, em tan ca , về nhà chú ý an ."

________________________________________

Loading...