Di ngôn của mẹ - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-08-12 12:50:24
Lượt xem: 2,298

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Cả phòng xử án c.h.ế.t lặng.

Trần Khải đột ngột ngẩng đầu, mắt đỏ ngầu, , môi run run, dường như điều gì đó.

Cuối cùng, mềm nhũn chân, cả trượt khỏi ghế, đổ vật xuống đất, phát tiếng nức nở như dã thú.

Tiếng búa pháp đình gõ xuống.

“Phán quyết như : Ủng hộ bộ yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn!”

Mọi việc an bài.

Tiếng búa , đập tan giấc mơ tầng lớp trung lưu của cả nhà họ.

Họ chỉ bán nhà, bán xong nhà, còn mắc nợ một khoản bao giờ trả hết.

Dư chấn của phiên tòa, còn lâu mới lắng xuống.

Sau , cô em họ của Trần Khải, làm loạn ở tòa án, những Văn phòng luật Thịnh Đức vĩnh viễn đưa danh sách đen, mà ngay cả thầy hướng dẫn của cô cũng đích gặp riêng.

Nghe khi cô bước khỏi văn phòng của thầy hướng dẫn, hai mắt đỏ hoe, thần sắc hoảng loạn.

Bài học đầu tiên trong sự nghiệp pháp luật của cô đến từ điều luật, mà đến từ hiện thực – khi pháp luật lợi dụng để tính toán và tham lam, kẻ đầu tiên nó phán xét chính là lạm dụng nó.

Sau trận chiến , nổi danh trong giới.

Các văn phòng luật hàng đầu gửi lời mời làm việc tới tấp như tuyết rơi.

Cuối cùng chấp nhận lời mời của luật sư Chu, chính thức gia nhập Thịnh Đức, trực tiếp trở thành luật sư chủ chốt của Phòng luật gia đình.

Ngày đầu tiên làm, đề nghị Thịnh Đức tài trợ, thành lập một quỹ công ích đặc biệt, hợp tác với Trung tâm trợ giúp pháp lý cũ của , để cung cấp hỗ trợ pháp lý miễn phí, đẳng cấp hàng đầu cho những yếu thế tìm lối thoát trong hôn nhân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/di-ngon-cua-me/chuong-10.html.]

Luật sư Chu lập tức đồng ý, hết lòng ủng hộ.

21.

Một năm .

Tôi mặc chiếc áo choàng luật sư cắt may vặn, giúp một phụ nữ bạo hành gia đình nhiều năm giành quyền nuôi con và tất cả những gì cô xứng đáng.

Bước khỏi cổng tòa án, ánh nắng rực rỡ.

Tôi theo bản năng nheo mắt , vô tình thoáng thấy một cảnh tượng ở góc đường.

Là Trần Khải và .

Họ trông già nua và tiều tụy hơn một năm , đang tranh cãi gay gắt với một họ hàng vì chuyện trả tiền cho .

“Ban đầu bảo đừng tham lam mà !”

“Giờ đổ cho ? Nếu con trai bà bản lĩnh, thì dắt mũi xoay vòng ?”

Khó vô cùng.

Tôi thu ánh mắt , dừng một giây nào, thẳng về phía vầng nắng chói chang đó.

Mẹ , tin hợp đồng giấy trắng mực đen.

Hôm nay mới hiểu.

Cảm giác an thực sự, bao giờ đến từ một bản hợp đồng, càng từ sự ban phát của khác.

Mà là dựa chuyên môn, trí tuệ và xương sống bao giờ cong của chính , tự tay nên cho cuộc đời một — Bản án vận mệnh ai thể lay chuyển.

Loading...