Di Chúc Của Bà - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-12-06 15:48:13
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vì chính miệng họ những quần áo cũ là để cho cô nên mới thuận nước đẩy thuyền.”

 

“Bản di chúc là chốt chặn bảo hiểm cuối cùng mà bà cụ để cho cô. Lỡ như cô thật sự giữ những thứ hoặc họ lật lọng thì chúng lấy lúc đó cũng muộn.”

 

Bà nội ơi.

 

Bà nội của cháu.

 

chỉ nghĩ thông suốt từ khi bắt đầu mà ngay cả quá trình và kết thúc, bà đều dọn sẵn đường cho cháu.

 

Nước mắt trào ngay lập tức, định lời cảm ơn với luật sư Trương thì ngay cửa, giọng của chú Hai - Tôn Kiến Quân !

 

“Tiểu Nhã, chú Hai nghĩ ...”

 

“Mấy chiếc sườn xám , cháu cứ để một nửa .”

 

“Để trong nhà cũ cũng coi như giữ một chút kỷ niệm cho chú Hai.”

 

Tôi và Trương Minh đồng thời cứng .

 

Ánh mắt Tôn Kiến Quân ở ngoài cửa khóa chặt mấy chiếc hộp lưu trữ chuyên dụng niêm phong.

 

Tôi cố gắng nén cơn tim đập điên cuồng, trong đầu chỉ còn một ý nghĩ.

 

Bà nội càng lúc sóng to gió lớn thì càng vững tay chèo. Mất bình tĩnh là đại kỵ của kẻ làm binh.

 

Tôi xoay , mặt thậm chí còn mang theo một chút khó xử và áy náy .

 

“Chú Hai, chú ?”

 

Tôn Kiến Quân thèm để ý đến . Ông thẳng nhà, vòng quanh mấy cái hộp đưa tay gõ gõ lên thành kim loại lạnh lẽo của chiếc hộp.

 

Âm thanh trầm đục đó như gõ trái tim .

 

“Chú nghĩ kỹ , mấy chiếc sườn xám cứ để một nửa ở nhà cũ, chú Hai sẽ giữ giùm cháu.”

 

Tôi sang Trương Minh, dùng ánh mắt cầu cứu .

 

Trương Minh đeo khẩu trang hiểu ý, tiến lên một bước, chắn mặt , giọng điệu vô cùng chuyên nghiệp.

 

“Thưa ông, chúng sắp khởi hành , phiền ông tránh đường một chút.”

 

Tôn Kiến Quân lúc mới dời tầm mắt khỏi những chiếc hộp, đ.á.n.h giá Trương Minh từ xuống .

 

“Anh là ai?”

 

“Tôi là phụ trách công ty chuyển nhà mà Tôn tiểu thư thuê.”

 

Tôn Kiến Quân khẩy.

 

“Công ty chuyển nhà? Tôi thấy là ổ trộm cắp thì đúng hơn! Thông đồng với hòng dọn sạch đồ đạc nhà ?”

 

Những lời thật khó .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/di-chuc-cua-ba/chuong-5.html.]

Tôi siết c.h.ặ.t t.a.y nhưng thể nổi nóng.

 

Tôi hít một thật sâu, khuôn mặt lộ vẻ khó xử sâu sắc hơn.

 

“Ôi, chú Hai, giờ làm đây.”

 

Tôi chỉ mấy chiếc hộp, vẻ mặt đầy đau lòng và do dự.

 

“Chú xem, mấy chiếc hộp đều là đặc chế. Các thợ là dùng keo ép đặc biệt, chỉ dùng một thôi. Tiền công đóng gói tiền vật liệu hộp , đắt lắm ạ.”

 

Lông mày Tôn Kiến Quân nhíu một cách khó nhận .

 

“Bây giờ mà mở , thợ ... Sẽ tính là dịch vụ mở hộp hai, trả thêm tiền.”

 

Quả nhiên ông hỏi.

 

“Thêm bao nhiêu?”

 

Tôi gì.

 

Trương Minh đẩy gọng kính kim loại sống mũi, đó lấy điện thoại , vẻ bấm bấm vài cái máy tính.

 

“Theo tiêu chuẩn thu phí của công ty, phí dịch vụ mở hộp khẩn cấp, một hộp là ba trăm tệ.”

 

“Tổng cộng năm hộp, là một ngàn năm trăm tệ.”

 

“Vì ông lấy một nửa quần áo, chúng cần tiến hành kiểm kê, đăng ký và sổ từ đầu, phí nhân công tính theo lượng, mỗi kiện là năm mươi tệ.”

 

“Vấn đề phức tạp nhất là niêm phong vì cần sử dụng vật liệu và thiết ép keo mới, phí nhân công và vật liệu cho một hộp là năm trăm, năm hộp là hai ngàn năm trăm tệ.”

 

Trương Minh ngẩng đầu lên, con cuối cùng.

 

“Tổng cộng, bốn ngàn năm trăm tệ.”

 

“Nếu ông xác nhận mở hộp bây giờ, thanh toán bằng tiền mặt chuyển khoản?”

 

Sắc mặt Tôn Kiến Quân lập tức tái xanh.

 

Bốn ngàn năm trăm tệ.

 

Đối với ông thì khả năng chi trả nhưng tiền , chi quá oan uổng.

 

Bỏ bốn ngàn năm để lấy về mười cái mà trong miệng ông là “đồ rách nát”?

 

Đầu óc ông điên.

 

Tôi thở dài một tiếng đúng lúc, vẻ mặt đầy buồn rầu.

 

“Chú Hai, đắt quá. Hay là... thôi ạ?”

 

Tôi càng như , sự nghi ngờ trong lòng ông càng nặng.

 

ông nỡ bỏ bốn ngàn năm.

 

Loading...