Đêm Tân Hôn, Ông Trùm Tàn Tật Đã Đứng Dậy - Đường Luyến & Vân Thâm - Chương 592: Cô không ghen tị với mẹ tôi sao

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:18:15
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Luyến vì đau lòng, một trốn trong chăn một lúc, dám nữa, dậy lau nước mắt, giả vờ như chuyện gì giường bệnh.

Một giờ , Tiết Thuận Bình đẩy cửa phòng bệnh.

Đường Luyến thấy Tiết Thuận Bình, trong mắt sự ngạc nhiên lóe lên, “Sao cô đến, cô đang trong kế hoạch, thể tùy tiện hành động.”

Tiết Thuận Bình , , khi đến bên Đường Luyến, : “Kế hoạch theo kịp đổi, đổi . Tôi đến thăm cô.”

Đường Luyến , nghi ngờ hỏi: “Xảy chuyện gì ?”

Tiết Thuận Bình ôm Đường Luyến, nhẹ nhàng an ủi: “Chuyện nhỏ thôi, cô cần lo lắng, nhất định sẽ đưa Đường Bắc Sơn tù, sẽ để bố cô c.h.ế.t oan!”

Đường Luyến tựa vai Tiết Thuận Bình, cô tham luyến sự ấm áp Tiết Thuận Bình, Tiết Thuận Bình ôm, giống như ôm .

Cô im lặng lâu, đó hỏi câu hỏi mà cô hỏi nhất trong lòng, “Dì ơi, dì thích bố cháu ?”

Cơ thể Tiết Thuận Bình cứng đờ một thoáng, đó nhanh chóng thả lỏng, cô nhẹ hỏi: “Bị cháu phát hiện ?”

Đường Luyến gật đầu, “Vì khi dì về bố cháu, tình cảm đó quá rõ ràng, dì , yêu một sẽ thể hiện từ trong mắt.”

Tiết Thuận Bình tựa cằm lên vai Đường Luyến, nhắm mắt : “Cháu đúng, dì quả thật thích bố cháu, nhưng mà, bố cháu trong mắt dì thật sự đáng tin cậy, một thời gian dì đặc biệt ghét bản , tại thích một đàn ông đáng tin cậy như .”

Nói , cô dừng một chút, cô : “ mà, cháu chê bố cháu đáng tin cậy, cháu là một trong tình yêu, bố cháu cũng , dì còn tìm bà , suy nghĩ kỹ, đừng chọn một kẻ chỉ ăn bám gia đình.”

Đường Luyến tò mò hỏi: “Rồi , cháu gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-592-co-khong-ghen-ti-voi-me-toi-sao.html.]

Tiết Thuận Bình thở dài một , bất đắc dĩ : “Mẹ cháu trong mắt , sùng bái bố cháu , bố cháu đáng tin cậy, cũng năng lực, dì cái đầu mê của bà làm cho ăn nổi cơm.”

Đường Luyến gượng mấy tiếng, nên gì.

Tiết Thuận Bình buồn bã : “Mặc dù cháu là một trong tình yêu, nhưng dì cảm thấy bà cũng giỏi, thể thẳng thắn thừa nhận yêu một một cách nhiệt tình tươi sáng, chân thành bày tỏ tình yêu của , cháu sự gò bó nhạy cảm, dù điều kiện của dì hơn cháu nhiều, bà cũng gò bó.”

Đường Luyến đến mê mẩn, “Thì cháu là như .”

Tiết Thuận Bình gật đầu , “Dì nghĩ đây cũng là lý do bố cháu yêu cháu.”

Đường Luyến đến đây, nhịn hỏi: “Dì ơi, dì ghen tị với cháu , hận cháu cướp mất bố?”

Tiết Thuận Bình : “Dì và bố cháu là thanh mai trúc mã, khi bố cháu gặp cháu, dì nhận thích bố cháu , nhưng lúc đó dì nắm bắt một cơ hội nào, trong sự tự dằn vặt và gò bó của , dì ngừng phủ nhận tình cảm của dành cho .”

“Cơ hội nhiều như , dì bao giờ nghĩ đến việc trân trọng, để đối mặt chân thành với nội tâm của , cháu xuất hiện, và ở bên bố cháu, bình thường ?”

Giọng điệu Tiết Thuận Bình đầy hoài niệm, “Ghen tị, dì từng , dì chỉ sự hối hận về bản , nghĩ rằng thời điểm nào đó, nếu dì thì , lẽ bố cháu sẽ thích dì? đó đều là những suy nghĩ viển vông.”

Đường Luyến lời Tiết Thuận Bình, ngạc nhiên : “Dì ơi, cháu ngờ dì nghĩ thoáng như .”

Tiết Thuận Bình , , hỏi ngược : “Vậy còn cháu, cháu đối mặt chân thành với nội tâm của ? Có giống như cháu, yêu một thì chân thành nhiệt tình ?”

Đường Luyến sững sờ, vô suy nghĩ lướt qua trong đầu, cuối cùng cô gật đầu, “Cháu cũng từng .”

tại dì cảm thấy cháu vui?” Tiết Thuận Bình buông Đường Luyến , nâng mặt Đường Luyến lên, lo lắng hỏi: “Cháu trông vui chút nào, vì mất con , nhưng cảm thấy cháu đang phiền muộn vì những chuyện khác?”

Loading...