Cố Thanh Châu xong, liền còn ý định ở đây nữa, lấy điện thoại , : "Nhiệm vụ của hôm nay đến thăm cô thành , đây."
Cố Thanh Nguyệt ngẩn , vui hỏi: "Anh ngay bây giờ ? Có ghét chị gái của , ở trò chuyện với ?"
Cố Thanh Châu ngẩng đầu lên, : "Tôi kiếm tiền để chữa bệnh cho cô chứ, nếu kiếm tiền, phòng VIP , thuốc của cô, phẫu thuật của cô, thể sắp xếp ?"
Cố Thanh Nguyệt tức giận : "Trong nhà nhiều tiền như , cần cố gắng kiếm tiền đến thế !"
"Cô cũng , là trụ cột của gia đình, nếu trụ cột cố gắng, thì gia đình chẳng sẽ sụp đổ ?" Cố Thanh Châu xong, đầu mà thẳng.
Cố Thanh Nguyệt ngừng la lối: "Anh nhiều như , chính là chán ghét , Cố Thanh Châu! Tôi là chị gái của ! Sao thể đối xử với như !"
Cố Thanh Châu để ý, khi rời bệnh viện, lái xe đến trung tâm thương mại.
Mặc dù phụ nữ đó sẽ xuất hiện khi nào, nhưng nghĩ, đợi cô đến tìm , cô thể nhận món quà tặng, lúc đó cô nhất định sẽ vui vẻ ?
Cố Thanh Châu nghĩ như , sự phiền muộn do Cố Thanh Nguyệt gây lập tức biến mất, trong lòng bắt đầu tính toán xem nên mua quà gì.
Đến trung tâm thương mại, Cố Thanh Châu đến vài cửa hàng xa xỉ, đều mua một hai món đồ, vì thực sự đoán phụ nữ đó thích gì, nên mua tất cả.
Cố Thanh Châu thậm chí còn nghĩ, cô sẽ vui đến mức nào khi phát hiện chuẩn nhiều quà cho cô như ? Liệu cô ôm mà nũng nịu ngừng ?
Vừa nghĩ đến nũng nịu, nhớ đến tiếng thở dốc của phụ nữ hôm đó.
Hay, còn nữa.
Cố Thanh Châu mua xong quà, chuẩn về công ty, đột nhiên thấy một bóng lưng quen thuộc xa, đó là... cô ! Người phụ nữ mà luôn nhớ nhung!
đàn ông bên cạnh cô là ai! Tại họ khoác tay !
Cố Thanh Châu như sét đánh ngang tai, cả sững tại chỗ.
Một lúc , phụ nữ biến mất, mới nhớ đuổi theo.
Tuy nhiên, khi Cố Thanh Châu thực sự đuổi theo tìm , đối phương biến mất.
Cố Thanh Châu mím chặt môi, trong lòng khó chịu, phụ nữ lừa ? Cô dùng bộ mặt thật của gặp khác, vì cô chồng hoặc yêu, nên lộ mặt thật ?
Chẳng lẽ đầu tiên trong đời rung động, thất bại như ?
Cố Thanh Châu nghĩ nhiều, cuối cùng mặt mày xanh mét, về công ty.
Buổi tối, vẫn tăng ca ở văn phòng.
Đột nhiên tiếng gõ cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/dem-tan-hon-ong-trum-tan-tat-da-dung-day-duong-luyen-van-tham/chuong-1131-nang-mieu-nu-lang-da-den-roi.html.]
Cố Thanh Châu vui nhướng mày: "Vào ."
Người bên ngoài đẩy cửa , mà tiếng gõ cửa.
Cố Thanh Châu gọi một tiếng, đối phương vẫn chịu , còn cách nào, đành bỏ công việc xuống mở cửa.
Vừa mở cửa, một miêu nữ lang đeo mặt nạ ở cửa, nhào lòng Cố Thanh Châu.
"Đây là một bất ngờ~ Anh thích ?" Hồ Đào ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng rực.
Cố Thanh Châu ngờ là Hồ Đào đến, ban đầu vui, dù ban ngày vẫn còn nghĩ đến cô , nhưng ngay lập tức nhớ đến cảnh tượng ban ngày ở trung tâm thương mại, khó chịu.
Cố Thanh Châu mặt lạnh tanh, lạnh lùng hỏi: "Cô đến làm gì?"
"Em nhớ , nên em lén lút công ty , đến tìm đó." Hồ Đào buông Cố Thanh Châu , ngây thơ khoe bộ quần áo của : "Đây là chiếc váy miêu nữ lang em mua, thích ? Em còn mặc tất lụa dây nữa đó~"
Cố Thanh Châu , cụp mắt xuống, đôi chân của Hồ Đào.
Đôi chân dài thẳng tắp, bọc trong màu đen, đùi bó lộ thịt, trông đáng yêu gợi cảm.
Đôi mắt Cố Thanh Châu trầm xuống: "Cô mặc như là ý gì?"
Hồ Đào : "Để làm vui đó."
Cố Thanh Châu ngờ Hồ Đào thẳng thắn như , im lặng một lát :
"Hôm nay thấy cô ở trung tâm thương mại."
Hồ Đào gãi đầu: "Hôm nay em ngoài, thấy em ở trung tâm thương mại?"
Cố Thanh Châu ngẩn : "Cô ngoài ?"
Hồ Đào gật đầu: "Ừm, nhận nhầm ?"
Nói xong, Hồ Đào ngược vui: "Anh ngay cả bóng lưng của em cũng thể nhận nhầm, xem cũng thích em nhiều lắm, quả nhiên là em tự đa tình."
Cố Thanh Châu nhận từng gặp Hồ Đào mấy , làm thể nhận cô .
Chắc là những lời của Cố Thanh Nguyệt kích động, thấy một giống cô , liền nghĩ là cô .
Cố Thanh Châu nhận gây một sự hiểu lầm, liền vội vàng bế Hồ Đào lên, văn phòng xuống.
Anh an ủi: "Đừng giận nữa, nãy là của , cô đừng để ý đến ."
Hồ Đào gạt tay , kiên nhẫn : "Em ở nhà cứ mãi lên kế hoạch làm bất ngờ, kết quả nhận nhầm , em thấy sai, là của em, là em nghĩ quá nhiều."