Đêm Nay Trộm Hôn Em - Chương 18: Tôi đến để đi học cùng cô ấy
Cập nhật lúc: 2025-08-07 09:17:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm trời đổ một trận mưa, xua tan cái nóng oi bức tích tụ bấy lâu, trong khí ngập tràn mùi đất hòa lẫn với hương cỏ cây.
Năm nay, Quốc khánh và Trung thu trùng và đến tận tám ngày nghỉ. Thứ bảy kỳ nghỉ học bù, Thư Miên tiết học lúc 8 giờ sáng. Cô rửa mặt xong lấy sách vở cần dùng, chờ Tống Y Y trang điểm.
Phương Dao và Hướng Tang lúc mới thức dậy, giường thong thả chơi điện thoại.
Thư Miên ghen tị họ, chống cằm thở dài: "Tiết đầu, hôm qua học mà hôm nay cũng học, rốt cuộc tớ và nó quan hệ gì? Có mập mờ ?"
…
Hai bật khúc khích vì câu đó của cô.
" thế." Tống Y Y tô màu mắt tiếp lời: "Tại hôm nay học tiết đầu mà tớ dậy sớm thế ? Mong rằng những dậy lát nữa sẽ rơi xuống giường."
Phương Dao úp mặt giường : "Nếu tớ rơi xuống, đầu tiên tớ kéo theo làm đệm lưng chính là đấy."
"Y Y, chúng cứ nghĩ thoáng , coi như là chầu sớm."
Thư Miên chớp chớp mắt, giọng mềm mại ngọt ngào: "Hơn nữa, thức dậy giờ chắc chắn là ngôi của tương lai, là trụ cột của quốc gia, là cá mập thương trường trong tiểu thuyết ngôn tình..."
"Thôi thôi thôi." Hướng Tang từ giường bò dậy: "Dậy, dậy còn , tớ dậy thư viện học đây."
Phương Dao kinh ngạc: "Không , thật đấy hả?"
"Đương nhiên, học tập làm tớ vui mà, cùng ?" Hướng Tang xuống giường.
"Thôi xong, thêm một điên nữa." Nói là , nhưng Phương Dao đột nhiên thể yên tâm nữa: "Hay là tớ cũng ?"
Thư Miên bật : “Đi , học bức tường mà wall-dōng đều là do xây đấy.”
…
Tống Y Y tô xong son môi, hài lòng lớp trang điểm của , sang với Thư Miên: "Miên Miên, tô son ? Tớ một màu cảm giác hợp với kiểu dịu dàng, ngọt ngào như ."
Thư Miên do dự: " hôm nay tớ trang điểm."
Cô luyện tập trang điểm suốt kỳ nghỉ hè, kỹ thuật cũng khá nhưng thích cảm giác mặt phủ một lớp mỹ phẩm.
Tống Y Y lấy thỏi son , : "Da trắng thế, ngũ quan tinh xảo, chỉ cần tô son thôi xinh , hơn nữa màu son hợp để đánh khi trang điểm hoặc trang điểm nhẹ."
"Vậy tớ tô một chút cũng ."
Thư Miên ngoan ngoãn để Tống Y Y giữ mặt tô son. Tô xong Tống Y Y hài lòng gật đầu: "Chậc, Miên Miên tô xong mọng mọng đáng yêu lắm, kiểu cảm giác hoa đào đào trắng , mà tớ hôn một cái."
Cô cong môi : "Bạn trai mà thì sẽ ghen đấy."
Đến canteen thì tiện đường, nhưng đến giảng đường thì ngang qua tiệm bánh mì của trường nên hai mua bánh mì làm bữa sáng luôn.
Tống Y Y mua thêm một cái nữa, là hôm nay Phó Tinh Phàm sẽ học cùng cô , ký túc xá nam gần giảng đường của họ nên sẽ đến thẳng lớp chờ cô .
Thư Miên chớp chớp mắt: "Oa, hai tình cảm ghê."
"Cậu mau cưa đổ Đàm Tự Trạch là cũng tình cảm với thôi , tớ thật sự xem như khi yêu sẽ như thế nào."
Má cô nóng bừng, nhỏ giọng lầm bầm: "Cậu mà dễ cưa đổ như thì là Đàm Tự Trạch ."
Đến lớp, Phó Tinh Phàm ở một vị trí khá gần cuối vẫy tay với Tống Y Y.
"Miên Miên, ngại cùng ? Hay là chúng riêng?" Tống Y Y .
Thư Miên làm bóng đèn, vội vàng xua tay: "Người đặc biệt đến học cùng , hai cứ với , tớ phía một ."
"Vậy tớ với , về ký túc xá sẽ cưng chiều hết nấc hì hì." Tống Y Y đặt túi xuống nhà vệ sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/dem-nay-trom-hon-em/chuong-18-toi-den-de-di-hoc-cung-co-ay.html.]
Thư Miên xuống hàng ghế phía , tiết là môn Lý thuyết báo chí, cô lấy sách và lật đến chỗ giáo viên giảng . Lúc một đột nhiên xuống chỗ bên cạnh cô, cô nghiêng đầu , đó là một bạn nam trong lớp.
"Chào buổi sáng nhé, Thư Miên." Bạn nam toe toét.
Thư Miên chỉ chút ấn tượng với khuôn mặt , nhớ nổi tên, cô gật đầu một cách lúng túng: "Chào buổi sáng."
"Cậu tên tớ ? Tớ tên là Nhậm Vũ."
Cô càng lúng túng hơn, cô hề giỏi ứng phó với những tình huống thế . Nhậm Vũ hỏi: "Tớ thêm WeChat của đồng ý tớ ?"
Thư Miên nhớ tối qua WeChat nhận một lời mời kết bạn nhưng đối phương ghi chú gì nên cô bỏ qua.
"Đồng ý mà." Nhậm Vũ điện thoại của cô: "Sau thể trao đổi bài tập."
Thư Miên cầm điện thoại, tìm lời mời kết bạn đó: "Cái ... Nếu u buồn là một loại thiên phú, là em? là ?"
" đúng ."
lúc , từ phía truyền đến giọng của Phó Tinh Phàm: "Anh Zé, đến đây, là tìm em đấy chứ?"
Thư Miên thấy hai chữ Zé thì theo phản xạ ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy Đàm Tự Trạch từ cửa lớp .
Cậu mặc áo phông đen, quần cargo đen, dáng cao ráo, cánh tay săn chắc nổi lên chút gân xanh, một tay đút túi, đôi mắt ẩn trong ánh nắng ban mai, cả toát lên vẻ lười biếng, phóng khoáng, bất cần.
Đàm Tự Trạch lười nhác "chậc" một tiếng: "Đừng tự luyến thế."
Phó Tinh Phàm ngớ : "Vậy đến đây làm gì?"
"Cậu đến đây làm gì thì đến đây làm nấy."
Thư Miên họ chuyện, tiền đồ mà thể rời mắt . Dường như cảm giác, đôi mắt đào hoa xinh của Đàm Tự Trạch bất ngờ sang, trong khoảnh khắc đó, nhịp tim thể kiểm soát mà tăng tốc, cô vội vàng cúi đầu xuống.
Nhậm Vũ vẫn đang thúc giục bên cạnh: "Thư Miên, thế? Mau đồng ý lời mời kết bạn của tớ ."
Thư Miên lơ đãng "ừ" một tiếng, ngón tay nhấn nút đồng ý màn hình.
Cô thấy Phó Tinh Phàm ở phía hỏi: "Buồn c.h.ế.t mất, đến để học cùng bạn gái, cũng đến học cùng bạn gái ?"
Đàm Tự Trạch trả lời thẳng, giọng điệu lười nhác thường ngày: "Tôi đến ké."
Thư Miên chợt nhớ , mấy hôm xin thời khóa biểu của cô, là một bạn của hứng thú đến ké.
Vậy nên bạn trong lời , là chính ?
Phó Tinh Phàm rõ ràng tin: "Tối qua ở ký túc xá mà? Chạy từ ngoài trường đến để ké tiết học 8 giờ sáng của một chuyên ngành khác?"
"Kệ ." Giọng lười nhác xen lẫn một tiếng khẽ.
Dứt lời, Đàm Tự Trạch thẳng đến vị trí bên trái Thư Miên xuống, cách cô một lối khá rộng. Thư Miên bỗng nhiên chút tiếc nuối, tại chọn một chỗ sát lối như . Bây giờ chỗ bên cô Nhậm Vũ .
CweetCweet>
Nếu thế, Đàm Tự Trạch sẽ sát bên cạnh cô ?
Đang nghĩ như , một cái bóng cao lớn bao trùm lấy cô, giọng trầm thấp lười biếng vang lên: "Thư Miên Miên."
"Hả?" Cô ngẩng đầu.
Đàm Tự Trạch giữa lối , ánh mắt lướt qua Nhậm Vũ bên cạnh cô dừng cô, khẽ nhướng mày: "Qua với ?"
Rõ ràng là một câu hỏi, nhưng như một lời tuyên bố cho phép từ chối. Cậu xong, tự nhiên cầm sách và túi của Thư Miên đặt sang chỗ , còn thì bên trong sát tường.
Nhậm Vũ hành động của làm cho ngỡ ngàng, nhíu mày hỏi: "Thư Miên, hai quen ?"
"Không rõ ràng ?"
Không đợi Thư Miên mở miệng, Đàm Tự Trạch lười biếng liếc Nhậm Vũ, khóe môi cong lên: "Tôi đến để học cùng ."