Tôi Vương Hòa Bình kéo về nhà.
Hắn mắng một trận tơi bời.
Tôi đờ đẫn ghế, một lời.
Vương Hòa Bình bình thường chẳng bao giờ quan tâm đến Tráng Tráng.
Lúc nào cũng quát tháo nó, sai bảo nó làm việc việc nọ, chẳng khác nào coi Tráng Tráng như một đứa nô lệ nhỏ.
Hắn căn bản sẽ cách dỗ dành Tráng Tráng như đoàn trưởng Tần.
Đoàn trưởng Tần trẻ hơn .
Tuấn tú hơn .
Có tiền đồ hơn .
Biết cách làm cho Tráng Tráng vui vẻ hơn .
Vương Hòa Bình lý, một khi đoàn trưởng Tần thể sinh con nữa, thì tất cả thứ của đều là của Tráng Tráng.
Nếu đối xử với Tráng Tráng, Tráng Tráng nhận làm ba, còn hơn nhiều so với việc nhận Vương Hòa Bình.
Chỉ riêng cái cách hai ông bà già dỗ dành Tráng Tráng, cũng hơn ông bà nội ruột của nó .
Tôi lau nước mắt, Tráng Tráng , sẽ đó.
Buổi chiều Vương Hòa Bình còn huấn luyện.
Trong nhà chỉ còn .
Trước khi cảnh cáo , nếu còn dám đến nhà họ Tần quậy phá nữa, sẽ bỏ .
Bây giờ là xã hội mới .
Không gọi là bỏ, mà gọi là ly hôn.
Có điều lúc chúng kết hôn cũng đăng ký, chỉ tổ chức tiệc rượu ở trong thôn.
Rất nhiều kết hôn đều đăng ký.
Sau khi đến bộ đội, bảo đăng ký, vì quan hệ hôn nhân của bọn họ đều báo cáo lên bộ đội.
Sau đó làm nhiệm vụ mất hơn một tháng.
Vừa về thì xảy chuyện đoàn trưởng Tần cứu mà thương mất của quý.
Vương Hòa Bình cũng thương, còn viện hai tuần.
Tôi thu dọn quần áo của .
Tôi bình thường Vương Hòa Bình giấu tiền ở .
Hắn tưởng .
Bình thường keo kiệt vô cùng.
Đưa tiền sinh hoạt cho còn tính toán chi li, xem tham ô đồng nào .
Tôi bao giờ nghĩ đến chuyện tham ô tiền của .
Bởi vì tham cũng chẳng bao nhiêu.
Tôi chỉ lấy trộm hết sạch tiền của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/dan-theo-con-trai-ga-cho-doan-truong/chuong-3.html.]
Tôi tìm thấy chìa khóa giấu, mở tủ , lấy sạch bộ tiền.
Lại độn thêm ít giấy bên trong.
Tôi dùng túi chống nước chia tiền làm 12 phần, mỗi phần 100 đồng, lượt khâu trong áo và quần của .
5 giờ chiều, đeo túi hành lý xuất hiện cửa nhà họ Tần.
Tôi nhớ đầu tiên đeo túi hành lý, dắt theo Tráng Tráng đến nương nhờ Vương Hòa Bình.
Lúc đó mang theo quyết tâm sẽ cùng sống những ngày tháng .
Tôi ích kỷ keo kiệt, đối xử với con cũng bình thường.
còn lựa chọn nào khác, là ba của Tráng Tráng.
Tôi nghĩ sẽ cố gắng làm việc nhà, nấu cơm cho , cho một mái ấm ấm áp.
Tôi tận tâm tận lực hầu hạ , coi đó là điều hiển nhiên.
Đối với lấy một lời t.ử tế.
Ngược còn trách giúp ích gì cho , thể giúp thăng chức tăng lương, còn ăn của , dùng của , tiêu tiền của .
Lần , sẽ dùng đồ của nữa!
Bởi vì tiền trộm , đủ để tiêu xài cả đời !
Những khác trong khu gia thuộc thấy xuất hiện, lập tức nhanh chóng vây . Chỉ sợ bỏ lỡ mất một vở kịch .
Hai ông bà già nhà họ Tần, một cầm chổi, một cầm d.a.o làm bếp, canh ở cửa, bày tư thế sẵn sàng lăn đất để ngậm m.á.u phun .
Mọi xung quanh khuyên :
“Em gái , thôi bỏ , hộ khẩu cũng chuyển , lý cũng !”
“Em gái , đoàn trưởng Tần cũng đáng thương, của quý còn nữa. Cô cứ cho đứa con trai ! Cũng là cô sinh nữa!”
“Em gái , chuyện gì để mai hãy , cô xem Tráng Tráng ở nhà họ Tần còn béo trắng kìa.”
“ thế, thím ơi.” Một đứa nhỏ , “Nhà chú Tần ba ngày ăn thịt một , nhà cháu hai tuần mới ăn thịt một , cháu cũng đến nhà chú Tần làm con trai ! Thím đừng ngăn cản Tráng Tráng hưởng phúc chứ!”
Nhà Vương Hòa Bình một tháng mới ăn thịt một .
Hắn tự ăn thịt thì sẽ xuống nhà ăn của bộ đội mà ăn.
Tôi mà mua thịt, sẽ thu tiền , cách sống.
Nghĩ đến đây, hít một thật sâu, : “Tôi đến để chia rẽ Tráng Tráng và gia đình đoàn trưởng Tần! Tôi đến để gia nhập với họ.”
“Cái gì?!”
Tôi , siết chặt túi hành lý của , tiếp: “Tôi đoàn trưởng Tần vì cứu Hòa Bình mà mất của quý, những con trai, mà cũng vợ. Anh như thế , chắc chắn khó lấy vợ. Vì quyết định, sẽ bồi thường chính bản cho để làm vợ.”
Biểu hiện của hóa đá ngay lập tức.
Tôi tiếp tục : “Trước là Hòa Bình nghĩ thấu đáo, cân nhắc đến chuyện , bây giờ nghĩ . Tôi cũng sinh Tráng Tráng , Tráng Tráng theo , cũng theo , thế là vẹn cả đôi đường.”
Tôi hai ông bà già đang ngây , xúc động gọi: “Cha, , con sẽ hiếu thảo với hai thật !”
Tráng Tráng lúc đang dụi mắt xuất hiện ở cửa.
Nhìn qua là nó mới ngủ trưa dậy.
Nó thấy , reo hò một tiếng, chạy ôm lấy đùi , ngây thơ hỏi: “Mẹ ơi! Mẹ đến đón con về ạ?”