ĐẠI CA TRÙM TRƯỜNG VÀ EM GÁI MỚI ĐẾN - Chương 10: Cậu Có Biết Là Mình Đang Ghen Không?

Cập nhật lúc: 2025-07-08 06:49:52
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 10: Cậu Có Biết Là Mình Đang Ghen Không?

Sáng thứ bảy, sân trường rộn ràng hơn khi.

Các lớp lượt xếp hàng xe chuẩn cho chuyến cắm trại 2 ngày 1 đêm tại Đà Lạt – dành riêng cho khối 11. Không khí háo hức, vui vẻ bao trùm cả sân trường.

Hạ An mặc áo hoodie màu kem, tóc buộc gọn, tay kéo vali nặng trịch. Cô cứ ngỡ hôm nay sẽ tự xách đồ, nào ngờ…

— "Đưa đây."

Giọng trầm quen thuộc vang lên từ lưng.

Lâm Phong.

Cậu mặc áo khoác đen, balo đeo lệch một bên, tới giật lấy vali của cô kéo hộ, cần hỏi.

— "Tớ tự kéo mà!"

— "Không thích thấy em xách nặng. Mất thẩm mỹ."

Hạ An khúc khích.

Xe lăn bánh. Cô cạnh Lâm Phong, bên cạnh là cửa sổ lộng gió. Trên xe, cả lớp hát hò vui vẻ. Hạ An hát nổi bài nào, bởi… bên cứ lặng lẽ cô suốt.

— "Cậu ?"

— "Em."

— "Sao thế?"

— "Em hơn mấy đứa hét karaoke ở đầu xe."

, che mặt đỏ ửng.

Chiều, đoàn đến nơi. Khu cắm trại giữa rừng thông, khí mát lạnh và ngập tràn tiếng chim hót. Mỗi lớp chia nhóm để dựng lều, nấu ăn và chơi trò chơi.

Hạ An xếp nhóm với vài bạn gái khác… và một nam sinh lớp bên tên Nam nổi tiếng vui tính, hoạt bát và… mê gái .

Nam bám lấy Hạ An liên tục:

— "Hạ An, nướng thịt ? Dạy !"

— "Hạ An, chụp tấm hình chung nha, view quá nè!"

— "Hạ An, mang kem chống muỗi ? Cho xài ké!"

Lâm Phong ở khu lều bên cạnh, ánh mắt tối sầm mỗi thấy tên "Hạ An" réo lên từ miệng con trai khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/dai-ca-trum-truong-va-em-gai-moi-den/chuong-10-cau-co-biet-la-minh-dang-ghen-khong.html.]

Cả buổi chiều, chẳng chuyện với ai, cũng chẳng gần cô.

Tối đến, ánh lửa trại bập bùng giữa bãi đất trống. Tiếng nhạc vang lên, trò chơi vòng tròn bắt đầu. Thầy cô tổ chức trò "Truyền giấy bằng miệng" – gây náo động cả sân.

Khi đến lượt Hạ An và Nam, cả hai suýt chạm mũi vì tờ giấy quá mỏng. Cả nhóm hét to: "Hôn ! Hôn !"

Lúc đó, Lâm Phong đột ngột rời khỏi vòng tròn, bỏ rìa khu cắm trại.

Hạ An thấy liền chạy theo.

Tìm một bên gốc cây, cô hỏi khẽ:

— "Cậu làm thế?"

Lâm Phong im lặng vài giây, hỏi ngược :

— "Em thích ?"

— "Ai cơ?"

— "Nam. Người cứ bám em suốt buổi."

— "Cậu ghen ?"

Cậu sang cô, ánh mắt còn lạnh mà … buồn.

— "Tôi cảm giác gọi là gì. Chỉ … khi thấy em với khác, kéo em . Khi thấy em sắp hôn ai đó… đánh ."

Hạ An bật , bước gần, ngẩng mặt lên.

— "Cậu đúng là đang ghen đó."

— "Thế ?" – Lâm Phong khẽ hỏi, giọng trầm xuống.

— "Ừ. Mà tớ thích ghen. Nhìn đáng yêu lắm."

Anh khựng .

Rồi như thể chịu nổi nữa, Lâm Phong bất ngờ kéo nhẹ tay cô, giữ cô sát lòng .

— "Từ giờ… đừng để ai khác chạm em nữa. Làm ơn."

Hạ An tim đập mạnh. Rất mạnh.

Cô khẽ gật đầu trong lòng , cảm nhận nhịp tim của đối diện hòa cùng nhịp tim của chính – như thể… từng cách.

Loading...