Anh liếc , thở dài một tiếng, nhưng trong giọng vương ý .
"Con mèo của khó tính, nếu cho nó ăn hạt thì lẽ nó sẽ cào hỏng sofa, lật cả chậu sen đá nữa, như thì sẽ khó chịu."
Tôi vùi đầu n.g.ự.c .
"Biết , mèo của ?"
"Nó già quá , nên qua đời, thế là chuyển đến đây."
Một lúc lâu.
Tôi lên tiếng.
"Tô Yến, chúng nuôi một con ch.ó nhé, chó Beagle thế nào?"
Anh đáp .
Khi , đang thở đều, lông mi dài.
Anh ngủ .
Lúc đó chỉ tò mò về giống chó tai to .
Vẫn sẽ xảy chuyện gì.
Bệnh tình của Tô Yến dường như định.
Anh còn uống thuốc nữa, cũng nửa đêm ngoài.
Mỗi ngày đều như một chồng mẫu mực dịu dàng, đổi đủ món để nấu cơm cho .
Tôi cũng dùng những chiếc áo phông màu đỏ, vàng mua Pinduoduo chất đầy tủ quần áo của .
Ngoại trừ hôm nay.
Cửa hé mở một khe nhỏ, bên trong còn truyền một giọng nữ dịu dàng.
Cái gì?
Tô Yến ngoại tình?
Tôi một cước đạp tung cửa nhà, hệt như một vợ bắt gian.
Khi về phía sofa.
Tôi thấy một cô gái trẻ trung, thanh lịch, xinh đang sofa, trong tay còn cầm ly nước Tô Yến đưa cho cô .
Còn Tô Yến thì đang mặc tạp dề màu hồng, bên cạnh gói bánh sủi cảo.
Cả hai động tĩnh của thu hút.
Tô Yến lên tiếng : "Cô về ?"
Tôi mỉm lịch sự: "Vị là?"
Tô Yến giới thiệu: "Cô là bạn cũ của , Trần Di."
Khi giới thiệu , Tô Yến khựng một chút: "Đây là... bạn cùng phòng của , Từ Tri Thu."
Trần Di dậy, bắt tay .
"Thật là vị hôn thê của A Yến, chắc với cô."
"Chưa." Tôi thất thần.
Tô Yến , nhíu mày Trần Di.
"Tôi còn là con của nhà họ Tô nữa, hôn ước của chúng giá trị."
Tôi hào hứng lên tiếng: "Ồ? Thật ?"
Tô Yến kiên quyết gật đầu: "Thật."
Trần Di giọng điệu vẫn dịu dàng, nhưng chút bất lực: "A Yến, em , dù qua đời, dù chú Tô cần nữa, dù tất cả đều bỏ rơi , tình cảm của em dành cho cũng sẽ đổi."
Lời ...
Tôi vui chút nào.
Tôi chắn mặt Tô Yến, dáng vẻ như một bà bảo vệ con.
"Ai ai cần ? Tôi cần! Tôi cần đấy!"
Tôi nắm lấy bàn tay dính đầy bột mì của Tô Yến, vô cùng kiên định.
"Từ tiểu thư, cô đang gây rối gì ?"
Tôi một cách khiêm tốn: "Tôi hề gây rối."
Rồi như thể khoe ân ái mà hôn lên tay , ai ngờ cắn cả miệng bột mì.
Tô Yến cúi xuống, để lộ nửa khuôn mặt.
"Hôn đây."
Tôi chụt một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cuu-vot-efnu/chuong-11.html.]
Rồi nghiêm túc với Trần Di: "Tôi chỉ cho trai mà yêu một mái nhà thôi!"
Trần Di mím môi.
"Từ tiểu thư, chuyện riêng với cô."
Trần Di dẫn hành lang.
"Từ tiểu thư, tìm đến đây vì đoạn video lan truyền chóng mặt mạng. Lúc đó cổ tay A Yến chảy nhiều máu, nhưng biểu hiện của cô thể dùng từ 'lạnh nhạt' để hình dung. Tôi nghĩ cô thể chăm sóc cho ."
"Vậy cô thì thể ?" Tôi chân thành hỏi.
"Gia đình đội ngũ y tế chuyên nghiệp, các bác sĩ giỏi lẽ sẽ mang liệu pháp điều trị hơn cho A Yến."
" cô , Tô Yến đây cũng giàu mà, tại vẫn bệnh?"
"Đó là vấn đề gia đình của ."
"Tôi nghĩ lựa chọn của Tô Yến mới là đúng."
"Ngay cả khi đó là cái c.h.ế.t ?"
Tôi sững sờ.
Một lúc lâu.
Tôi lên tiếng.
"Ngay cả khi đó là cái chết."
Trần Di kể cho nhiều chuyện.
Ví dụ, khi Tô Yến còn nhỏ, cha vì công việc kinh doanh mà bận rộn khắp nơi, bỏ bê .
Để đảm bảo an cho , họ lắp đặt camera giám sát trong nhà, cho phép tự ý ngoài.
Cho đến khi học cấp ba, sự giám sát vẫn còn, chỉ cần hành vi của Tô Yến ngoài tầm kiểm soát của họ, sẽ quát mắng lớn tiếng.
Sau đó, Tô Yến trở nên nổi loạn.
Cha gửi đến một trường học đặc biệt ở quê nhà.
Khoảng thời gian đó, chỉ việc dọn dẹp phòng ốc, giữ cho môi trường sạch sẽ ngăn nắp mới giúp chút thở, từ đó hình thành chứng ám ảnh sạch sẽ.
Sau , trường học đặc biệt niêm phong, Tô Yến cũng trở nên ngoan ngoãn hơn.
Cho đến khi nghiệp đại học.
Mẹ Tô qua đời vì tai nạn xe, nghi phạm là tình nhân của cha Tô Yến.
Anh mới , cha con riêng khắp nơi.
Tô Yến rời khỏi nhà.
Tự bươn chải.
Khi rời , chỉ mang theo con mèo bầu bạn với hơn mười năm.
Cuối cùng.
Trần Di đỏ mắt với .
"Từ tiểu thư, nếu những chuyện rắc rối , A Yến và , lẽ kết hôn ."
Khi trở về nhà.
Tô Yến đang ngoan ngoãn đợi .
Anh trò chuyện với nhiều.
Ví dụ như con mèo của tên là Nãi Cầu.
Ví dụ như bánh sủi cảo hôm nay là nhân hẹ.
Ví dụ như dọn dẹp phòng sạch sẽ .
Cuối cùng, cả hai chúng cùng lúc lên tiếng.
"Tô Yến, thật sự từng thích Trần Di ?"
"Từ Tri Thu, cô thật sự ?"
Tô Yến trả lời : "Tôi từng thích cô ."
Tôi cũng trả lời .
"Tôi chỉ , còn 'làm' nữa!"
Nói xong, liền nhào tới đẩy ngã xuống sofa.
Hôn một cách loạn xạ theo quy tắc nào.
Môi mút đến đỏ bừng, yết hầu liên tục lên xuống, thở hổn hển : " bây giờ gì cả."
"Tôi mua ."
Đã đợi ngày từ lâu .