Cứu vớt - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-09-21 18:43:47
Lượt xem: 107

Anh bạn cùng nhà trai mắc chứng ám ảnh sạch sẽ và tr//ầm cả//m.

Lần đầu tiên, bắt gặp cầm một lọ thu//ốc n//gủ uống như cơm.

Tôi vẻ thấu hiểu: "Anh đúng là đói bụng ."

Thế mà, thấy căn phòng bừa bộn của , cả đêm ngủ .

Hôm , hỏi : "Từ tiểu thư, thể dọn dẹp phòng của cô ?"

Lần thứ hai, về nhà lấy tài liệu, bắt gặp với cổ tay rỉ máu.

Buổi chiều, môi trắng bệch, đến công ty .

"Từ tiểu thư, cổ áo sơ mi của cô lật trong ."

Lần thứ ba, nửa đêm ngoài, dứt khoát làm ngơ.

Thế mà vẫn gõ cửa phòng .

"Từ tiểu thư, cúc áo ngủ của cô cài sai ."

Tôi vén tóc.

"Tô , thật cúc áo lót của chỉ cài một nửa thôi, thể tự tay cởi nó ?"

—-

Bị cò đất lừa đảo, một nhà cho hai thuê.

Tôi lập tức túm cổ áo cò đất đòi lý lẽ.

"Tôi ở ghép với đàn ông mà!"

Cò đất lừa đảo thẳng thừng.

"Thôi , Từ tiểu thư, cái khu , giá thuê , chịu ở ghép là may , cô làm để bỏ hai nghìn tệ mua Cố Cung cho cô luôn ?"

Ngay giây tiếp theo.

Cửa phòng mở .

Người đàn ông cao ráo chân dài, gương mặt tinh xảo, ngoại trừ làn da chút trắng bệch bệnh tật thì gần như hảo.

Anh làm ngơ chúng .

Rồi khỏi cửa.

Tôi nuốt nước bọt.

Vuốt phẳng những nếp nhăn áo của cò đất.

Cười : "Ở ghép chứ, ở ghép thì náo nhiệt."

Tối hôm đó.

Tai Bluetooth của bạn cùng phòng vô tình kết nối nhầm.

Trong tai truyền tiếng rê//n rỉ kỳ lạ, dường như còn tiếng .

C//hết tiệt.

Chơi lớn ?

Giọng cô gái đứt quãng.

Thật ngờ.

Anh bạn cùng phòng trai bên cạnh mặt .

Căn phòng tồi tàn vốn là một căn hộ một phòng ngủ ngăn thành hai phòng, khả năng cách âm cực kém.

Tôi thậm chí thể thấy tiếng trai và tiếng yếu ớt.

ngày mai còn làm!

Cái kiếp công sở như thực sự chịu nổi nữa .

Tôi với mái tóc tổ quạ liền mở cửa phòng trai.

Không định mở hẳn, chỉ xoay tay nắm cửa vài vòng để biểu thị sự răn đe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cuu-vot-efnu/chuong-1.html.]

Thế mà cửa bất ngờ mở .

Anh trai .

Ánh mắt vô tội, lông mi ướt sũng, bộ đồ ngủ lụa màu xám ôm sát tôn lên vóc dáng hảo của .

là mãn nhãn.

Trừ cái miệng nhét đầy thu//ốc ng//ủ.

Mọi thứ đều hảo.

Điều đáng sợ là, dù nhét cả lọ th///uốc ng//ủ miệng, thấy giống như một con chuột hamster đang tích trữ lương thực.

Đáng yêu c.h.ế.t !

Tôi lẩm bẩm: "Anh đúng là đói bụng đấy."

Đôi mắt của khẽ cụp xuống, giống như một chú chó nhỏ mưa làm ướt.

Tôi đột nhiên cảm thấy lúng túng.

"Anh... tìm cái chế///t ?"

Ánh mắt rơi xuống căn phòng phía , sang .

Khẽ gật đầu.

Cũng .

Lên đường quan trọng hơn là lên ca sáng.

Tôi ân cần vẻ thấu hiểu.

"Vậy ch//ết thì căn phòng sẽ biến thành hung trạch ?"

Anh gật đầu.

Cụp mắt suy nghĩ một lát, nhả thu//ốc n//gủ .

Lấy một tấm thẻ ngân hàng.

Đưa đến mặt .

"Đây là tất cả ti//ền tiết kiệm của , năm mươi vạn, cô cầm thuê căn hộ khác , coi như bồi thường kinh tế cho cô."

Thế nhưng căn bản thấy gì!

Chỉ thấy ngón tay thon dài, đầu ngón tay còn phớt hồng nhạt.

Nghe về phương diện đó khá mạnh.

Chẳng trách khi ch//ết còn xem loại phim đó.

Tôi chiếc máy tính bảng đang chiếu phim.

Trong tai đột nhiên truyền tiếng kêu thảm thiết.

Hóa loại phim đó, mà là một bộ phim về hiện trường án mạng, chỉ là trùng hợp là g//iết vì tình thôi.

Cái cũng cần đốt khí ?

"Từ tiểu thư, cô ?"

"Hả?"

Tôi hồn .

Anh trai lặp một nữa.

Tôi xua tay.

"Không cần , ý là, nếu là hung trạch thì ti//ền thuê nhà của thể giảm ."

Đến lúc đó thể một độc chiếm căn hộ năm mươi mét vuông.

Nếu trai oán khí tan, chừng còn thể một bạn cùng phòng là ma trai nữa chứ.

Sướng như tiên!

Tôi .

"Vậy cứ từ từ mà chế//t , sẽ tự đeo nút bịt tai, sợ làm tỉnh giấc ."

Loading...