"Cảm ơn cái gì mà cảm ơn,  ,  thấy em cao lớn như thế  mà chẳng mạnh mẽ hơn , tính cách  thể quá yếu đuối  cô bé, dễ  bắt nạt lắm."
 
Cô bé  nhỏ: "Long Huyên là đứa xuất sắc trong mắt  lớn các nhà,  em cũng thích chị , em ... sợ chị ."
 
Tôi như hận sắt  thành thép: "Có gì mà sợ chứ? Chủ yếu là vì  em cũng thích cô  đúng , nhưng dù  thích đến mấy thì cũng  thể bằng đứa con ruột là em chứ. Có  em    em tạo cho cái bóng ma tâm lý  ?"
 
Cô bé buồn bã gật đầu khi  câu : "Vâng,  em tạo áp lực cho em khá lớn,  lời  và hành động của em đều   quản lý,   làm sai một chút nào."
 
Tôi cau mày, đây là kiểu giáo dục ngột ngạt gì ?
 
"Chị dâu hai,  chị cũng như  ?"
 
Tôi lắc đầu: "Mẹ chị thường  chị là do trời phái xuống để trừng phạt bà ."
 
Long Mạn  xong thì : "Xem  bình thường dì  chị chọc tức  ít."
 
Quả thật là . Tôi nhớ  gần nhất cãi  với bà Ngô là hai tháng , vì chủ đề yêu đương.
 
Tôi  kể với bà  chuyện của  và Long Chiểu, vì với tư tưởng của bà , bà   thể sẽ xé   thành trăm mảnh  chiên xào hấp luộc.
 
Khi đó,  một  theo đuổi ngày nào cũng đến nhà  tỏ vẻ nhiệt tình,    thích  ,  khuyên nhủ  nửa ngày trời  khi  thẳng thừng từ chối.
 
Bà  tức chết, bắt đầu kể tội . Từ những khuyết điểm tính cách đến việc nhà.
 
Mẹ : "Cứ cái kiểu như con mà còn chê  ,   chê con thì đúng hơn."
 
Tôi cúi  tìm đồ,  để bụng: "Con  cần    thích con, con cũng   là chê  , con chỉ đơn thuần là  thích thôi."
 
Mẹ : "Con mà cứ như  thì   chẳng  thằng đàn ông nào thèm ."
 
"Mượn lời  lành của ."
 
"..."
 
"Cút!" Đó là một câu gào thét.
 
Haizz, cái logic độc đáo của  thì   với  cũng chẳng thông, mà tất nhiên,  cũng chẳng  ý định  cho bà  thông.
 
Mải suy nghĩ,  tu một  hết ly rượu lớn, đến khi nhận  vị cay xè trong miệng thì  mới chợt bừng tỉnh.
 
Long Mạn ngây   : "Chị dâu hai, cái chị đang uống là rượu..."
 
Tôi .
 
Vưu Khinh Duyên  sống hai mươi mấy năm  từng thua cuộc, nhưng đêm nay,  thua bởi một ly rượu.
 
Long Chiểu đỡ  từ trong lòng Long Mạn,   hai giây  hỏi: "Tửu lượng em kém thế ?"
 
Tôi ngẩng đầu  ,  khà khà: "Chào   trai,  đầu gặp mặt, cho em xin  liên lạc ?"
 
"..."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cupid/chuong-8.html.]
Phía     chuyện,    rõ, cứ thế im lặng tựa  lòng Long Chiểu,    bế bổng lên.
 
Anh bế   khỏi biệt thự, gió lạnh thổi qua,  rúc  lòng , lẩm bẩm: "Lạnh quá, thật đó,  kế cũng  đối xử thế  ."
 
"..." Long Chiểu bế   về phía xe: "Ghê gớm thật,  thành  cô ."
 
"Anh vốn là   mà." Tôi lờ đờ cãi .
 
Anh nhẹ nhàng đặt   ghế phụ lái,  đó cúi xuống cài dây an  cho , mùi hương    càng ngửi càng dễ chịu.
 
"Mẹ,  dùng nước hoa gì thế?"
 
Long Chiểu vẫn cụp mắt cài dây: "Mua đại  mạng thôi."
 
"À." Tôi  tiếp tục ngủ yên.
 
Trong lúc lái xe,  thấy lạnh, còn  khát: "Sao   đắp chăn cho con, con  uống nước."
 
Xe vẫn chạy đều, Long Chiểu đáp: "Ngay đây."
 
Trong  thời gian "ngay đây" ,   mơ mơ màng màng ngủ  , cho đến khi   bế xuống xe.
 
Tôi đổi tư thế, ôm lấy cổ Long Chiểu, bám chặt    như bạch tuộc. Anh  loạng choạng  kịp thời  vững,  đó vô cảm chạm  công tắc  tường.
 
  kịp chạm tới, lúc  cơ thể   nghiêng ngả, Long Chiểu bất ngờ   đè dựa  bức tường phía .
 
Linlin
Nửa mái tóc của  xõa  vai .
 
Nếu là  trong tình huống , chắc   nổi khùng , nhưng Long Chiểu thì , tính cách   , là một  lười biếng, "Phật hệ" hiếm thấy.
 
Gương mặt  thường mang đến ảo giác về một kẻ đào hoa, nhưng đó cũng chỉ là ảo giác.
 
Tôi  kìm  mà nhúc nhích    , mặt cũng động đậy, Long Chiểu lập tức : "Nếu em mà hôn trúng ,  sẽ quăng em  khỏi đây đấy."
 
Anh  dứt lời, môi   lướt qua cổ .
 
"..."
 
Tôi rúc  lòng : "Lạnh quá, ,  mau, mau đắp chăn cho con."
 
Vừa ,   vươn tay kéo áo khoác của Long Chiểu,  vội nắm lấy tay ,   hai lời  thẳng  phòng ngủ.
 
Đèn còn  bật,   đặt thẳng  lên giường,  túm vạt áo  ngủ say sưa. Long Chiểu vươn tay kéo một cái, nhưng  kéo .
 
"Rốt cuộc là em ngủ thật  giả vờ ngủ đấy, đầu óc  tỉnh táo mà    sức lớn đến thế?"
 
Tôi   rõ  lẩm bẩm gì,  chỉ     cướp tiền của .
 
"Tiền của ...  cướp tiền của ...   c.h.ế.t ..."
 
"..."