Tôi hít một  đầy sợ hãi,  Long Chiểu: "Lời xin  của  ,  sẽ  chấp nhận. Loại cặn bã gây hại cho xã hội ,  nhất nên ở trong nơi phù hợp với  ."
 
Long Chiểu gật đầu: "Anh  ,  đưa em về ."
 
Tôi: "Còn   thì ?"
 
Long Chiểu: "Không chạy thoát  ."
 
Sau khi  khỏi con hẻm,  xoa mặt, trong lòng chửi thầm một đống.
 
Long Chiểu cởi chiếc áo khoác dài đang mặc khoác lên  . Tôi thật sự mặc  ít, vì ban đầu  chỉ nghĩ xuống nhà đổ rác xong là lên ngay. Ai mà ngờ  gặp  chuyện .
 
"Vừa nãy  thấy mặt    sưng, em đánh ?" Anh  cài cúc áo cho   hỏi.
 
Tôi gật đầu. Cả  ấm lên đáng kể.
 
Long Chiểu nheo mắt: " là ghê gớm đấy."
 
Tôi  mấy để tâm, giơ ngón tay lắc lắc: "Anh  nên mừng vì gần đây   làm móng tay, nếu  thì một bộ móng đó sẽ khiến khuôn mặt   biến dạng cho mà xem."
 
Long Chiểu bên cạnh .
 
Tôi  hỏi: "Sao  tìm  đến đây ,  cảm thấy  xuất hiện thật đúng lúc, giống như cảnh  hùng cứu mỹ nhân trong phim ."
 
Long Chiểu: "Em   điện thoại.  lúc nơi  xã giao ở gần nhà em, lúc ở  xe, cách  xa    thấy , nhưng   rõ, nghĩ  nghĩ   vẫn quyết định xuống xe xem ."
 
Tôi gật đầu,  ngẩng lên thì    khoác áo khoác ngoài xuống lầu.
 
Tôi với tốc độ nhanh như chớp đẩy Long Chiểu .
 
Mẹ   khựng   mắng: "Vưu Khinh Duyên, con   điên  hả? Áo khoác đang mặc   thì con đẩy     tác dụng gì?"
 
Tôi  dám  gì. Long Chiểu xoa chóp mũi, cũng từ từ di chuyển   lưng .
 
Trời ơi,   đạp   xa  bao.
 
Mẹ  hừ một tiếng: "Mẹ còn đang tự hỏi   xuống nhà    thấy bóng dáng , hóa  là lén lút hẹn hò !"
 
Tôi vội vàng ngẩng đầu lên: “Mẹ ,  hiểu lầm , hai đứa con trong sạch mà!”
 
Bà  đưa ngón tay chỉ  mặt : "Cái mặt , con tự  xem nó đỏ đến mức nào , con còn giả vờ nữa ."
 
... Tôi  là    đánh, bà   tin ?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cupid/chuong-16.html.]
 bà   định   giải thích, nhanh chóng  sang Long Chiểu, mặt mày lập tức trở nên hớn hở: "Chàng trai, cháu  cho dì  xem, cháu và Khinh Duyên nhà dì quen   bao lâu ?"
 
Hiển nhiên đây là  đầu tiên Long Chiểu gặp  tình huống ,  khi    trừng mắt vài giây,  cong môi : "Mấy tuần  ạ, cháu đang định ngày nào đó sẽ đến thăm chú dì."
 
Linlin
Chỉ một câu trả lời như   khiến   vui vẻ, càng   càng thấy thích.
 
Long Chiểu nghiêng đầu   một cái,   động đậy, chủ yếu là vì   dám động đậy.
 
Anh bèn thu ánh mắt, : "Cũng  còn sớm nữa dì ạ, cháu còn  việc, dì và A Duyên về nhà  ạ."
 
"À? Không lên nhà  một lát ?" Mẹ  hỏi.
 
Long Chiểu: "Không ạ." Anh cụp mắt, trông  khiêm tốn: "Lần  cháu sẽ mang quà đến ạ."
 
Lúc lên lầu,   vui vẻ lẩm bẩm mãi, bà  kéo tay : "Mẹ thích thằng bé , trông  trai hơn nhiều so với cái thằng nhóc họ Chương hồi cấp ba."
 
Tôi: “Mẹ  gì thì  thẳng , đừng nhắc đến cái tên họ Chương đó.”
 
Mẹ : "Vậy thì con kể cho   xem hai đứa  phát triển đến bước nào ..."
 
Từ  đêm hôm đó, ngày nào   cũng lẩm bẩm rằng khi nào Long Chiểu đến.
 
Tôi bảo   bận rộn lắm. Kết quả, Long Chiểu  nhanh chóng thêm WeChat của  , còn thành khẩn bày tỏ rằng   chuẩn  quà để đến thăm bố  .
 
Tôi chặn  ở cửa phòng, nghĩ kiểu gì cũng  thể hiểu nổi: "Anh làm  chẳng  lợi gì cho cả hai , đến lúc chia tay,  sẽ  cấm lên bàn ăn ba ngày mất."
 
Long Chiểu  mặc quần áo  tiện miệng hỏi: "Việc   lợi cho em là chuyện đó,  còn  thì ?"
 
"Sau   gặp  thì sẽ khinh bỉ một tiếng."
 
"..."
 
"Thật đáng sợ." Anh    đưa tay xỏ  tay áo khoác ngoài, nhưng vẻ mặt   hề tỏ  sợ hãi.
 
Tôi xòe tay: "Long Chiểu,    đùa với  , tóm ,   thể ."
 
Anh    : "Nếu   ,  sẽ trở thành một tên khốn vô lễ, thất hứa. Vưu Khinh Duyên, hôm đó  cảm thấy  em khá thích , em nghĩ    thật sự  ?"
 
Tôi nghẹn lời.
 
Anh  : "Em ở yên trong nhà ."
 
Anh bước qua ,   đầu: "Anh   ?"