Tôi một bên thầm, gắp một miếng thức ăn bỏ miệng.
Khoảng mười giờ, hai trụ nổi nữa bèn về phòng ngủ, họ dặn dò mãi mới chịu phòng.
Tôi rửa bát xong, chuẩn mang rác đổ. Lúc ngoài, trời tạnh mưa, nhanh nhẹn giày.
Thùng rác công cộng nhà đầy, đành vòng chợ đổ.
Trên đường ít , thỉnh thoảng một chiếc ô tô phóng vụt qua. Tôi càng càng thấy lạ, luôn cảm giác tiếng bước chân phía , nhưng lúc đầu thì chẳng thấy gì cả.
Cho đến khi qua một con hẻm, một lực mạnh đột ngột đẩy trong. Túi rác bay văng vì chịu lực, còn chống tay tường, đau đến mức nên lời.
Tiếng bước chân dần đến gần, đầu , đối mặt với một đôi mắt đang lạnh lùng.
Kim Triệu Giai.
Tôi khẽ hít một , lắc cổ tay.
Kim Triệu Giai: "Để tóm mày đúng là dễ chút nào." Anh cúi , khi đối mắt hai giây, : "Sao mày hùng hổ nữa, tiếp tục chứ."
Tôi đáp lời, trong lòng khá tuyệt vọng, bởi vì con hẻm dài và tối, tạo cho ảo giác thấy điểm cuối. Tôi chỉ thể nhanh chóng xoay chuyển đầu óc, mắt dán chặt Kim Triệu Giai.
Anh cao hơn nhiều. Anh cúi đầu , giây tiếp theo, giơ tay tát tới.
Tôi phản ứng nhanh và né tránh, nhưng hành động lập tức chọc giận . Anh đưa tay nắm chặt cổ áo , dồn tường.
Kim Triệu Giai: "Mày trốn cái gì?" Anh khẩy, : "Mày nghĩ tối nay mày trốn ?"
Tôi thở hắt , cũng : "Muốn g.i.ế.c c.h.ế.t , lớn đến giờ cũng khá nhiều g.i.ế.c đấy, là mày đến làm đầu tiên ."
Anh ghé sát , thở lướt qua khuôn mặt . Bàn tay to rộng mạnh mẽ của vỗ mặt : "Ồ, mày thật sự nghĩ tao dám ?"
Kim Triệu Giai: "Cái mặt cũng xinh phết đấy, để tao hôn hai cái, tao sẽ làm mày dễ chịu hơn."
Tôi nghiêng mặt, Kim Triệu Giai thuận thế ghé tới. Chưa kịp chạm , đột ngột dùng sức húc mạnh trán .
Kim Triệu Giai: "Chết tiệt!"
Anh lùi , chút do dự tung chân đá hạ . chân duỗi nắm lấy.
Tôi tát thẳng mặt , nhân lúc buông tay, dùng sức đẩy mạnh .
Kim Triệu Giai vươn tay giật cổ áo kéo ngã xuống, còn tiện miệng chửi thêm một câu tục tĩu.
Kim Triệu Giai: "Mẹ kiếp nhà mày!"
Tôi đánh lệch mặt : “Anh thử chửi thêm câu nữa xem?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cupid/chuong-15.html.]
Anh lật , quật xuống đất, lãnh trọn một cái tát.
Kim Triệu Giai: "Mày nước làm tới đúng ? Tốt lắm! Để ông đây xem xem dạy dỗ mày thế nào!"
Tôi liếc mắt sang một bên. Phía bức tường cao bỗng nhiên xuất hiện một bóng , động tác của đến nhanh nhẹn.
Linlin
Kim Triệu Giai kịp nhận đầu , nhưng một chữ còn kịp thốt thì một cú đ.ấ.m đầy lực giáng thẳng mặt .
Cú đ.ấ.m khiến hình một mét tám của loạng choạng.
Long Chiểu cho cơ hội mở miệng, túm chặt cổ áo , nhấc lên như nhấc một thứ bỏ quăng mạnh tường.
Tạo một tiếng “ầm” lớn.
Sau đó tiếp tục vung thêm một cú đ.ấ.m nữa. Kim Triệu Giai đỡ nổi, ôm mặt trượt xuống đất, rên rỉ đau đớn.
"Mày từ đầu thai từ súc sinh đạo ?" Long Chiểu hỏi.
Kim Triệu Giai ôm mặt, đau đến nên lời.
Long Chiểu: "Ở tù bao nhiêu năm trời, những bài học mày học đều chui hết bụng chó ? Không cha mày giờ còn dám khỏi cửa vì hổ ? Nếu ở tù đủ thì với ông đây một tiếng, tao thể tống mày , để mày sống dở c.h.ế.t dở trong đó cả đời!"
Anh nghiến răng thốt từng lời đe dọa, giọng trầm hẳn, tỏa áp lực đến nghẹt thở. Đây là dáng vẻ khi Long Chiểu tức giận.
Còn Kim Triệu Giai thì nắm chặt tay, thở hổn hển.
Long Chiểu: "Không chuyện ?"
Lúc , sự hùng hổ đó của Kim Triệu Giai biến mất còn dấu vết. xương cốt của cũng khá cứng rắn, chịu mấy cú đ.ấ.m của Long Chiểu mà vẫn hề nhụt chí cầu xin tha mạng ngay lập tức.
Anh chỉ nghiêng đầu nhổ một bãi máu, nghiến răng đáp: "Xin , Long."
Long Chiểu chỉ về phía : “Mày nên lời xin với ai ?”
Kim Triệu Giai khó khăn nghiêng đầu , ho khan cất tiếng xin : "Xin ."
Tôi phủi phủi bụi , dậy.
Long Chiểu cũng dậy, ánh mắt lướt qua từ mặt xuống chân, cho đến khi bước đến mặt : "Em ?"
Tôi lắc đầu, thật ngoài cái tát nãy thì cơ bản là Kim Triệu Giai ăn đòn của là nhiều nhất.
Đó cũng là do phản ứng nhanh, chọn đúng thời điểm lợi để tay.
Nếu hôm nay Long Chiểu xuất hiện, sẽ thể cầm cự lâu với như , cũng sẽ kết cục ...