Cướp Tài Sản Ta — Ta Phá Nát Gia Tộc Ngươi - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-10-21 03:28:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện rõ như ban ngày khác bóc mẽ vết sẹo, gương mặt Phùng Tiêu thị lập tức tối sầm.

Nàng hề khách khí mà cãi một câu, “Biết mà còn hỏi!”

Chuyện xảy quá nhanh, nàng cầu cứu nhà nương đẻ cũng cách nào! Sáng sớm hôm nay mới thể một phong thư gửi về Tiêu gia.

phụ nương già, sớm còn đời, bây giờ chỉ hy vọng tẩu thể giúp nàng một tay.

giờ phút nàng nghĩ đến một chuyện, Tiêu thị là con gái ruột, Tiêu gia còn quản, quản nàng , một chị gái xuất giá chứ.

Sắc mặt Phùng Tiêu thị càng thêm tuyệt vọng tiều tụy.

Ục ục......

Lúc , bụng của những nhà họ Phùng bắt đầu hát bài thành kế, bọn họ từng một lộ vẻ ngượng ngùng.

Hôm qua giày vò cả đêm, bữa sáng cũng ăn, bọn họ liền đuổi từ nhà lao đến đây.

“Đói quá!” Phùng Kiệt vẻ mặt u sầu, từ nhỏ đến lớn từng đói bụng bao giờ, suýt chút nữa quên mất cảm giác đói là gì.

Phùng Tiêu thị giờ phút chợt hồn, về phía Thẩm gia nhị phòng, ánh mắt rơi xuống một cái bọc xe đẩy.

“Bánh màn thầu!”

, hôm qua nàng sai hạ nhân đem một nồi bánh màn thầu lớn ở nhà đưa cho cháu gái bên nhà nương đẻ.

Bây giờ bọn họ đang đói bụng, vẫn còn bánh màn thầu để ăn.

“Số bánh màn thầu và ngân lượng hôm qua cho ngươi, mau trả cho chúng , cho mượn nữa.”

Sắc mặt Tiêu thị của Thẩm gia khó coi, nhưng đồ tay nàng làm thể lấy tiền , trả đồ thì cả nhà bọn họ lấy gì mà sống.

“Cô cô, thể keo kiệt như chứ, đồ cho còn đòi ?”

Biết phu nhân nhà đưa tiền tài và đồ ăn cho nhà họ Thẩm, ánh mắt nhà họ Phùng lập tức trở nên hung ác.

“Không trả ư? Vậy thì chúng tự lấy.”

Trong chớp mắt, nhà họ Phùng lao về phía xe đẩy định cướp đoạt, Thẩm Như Phong bọn họ làm thể khoanh tay chịu chết, lập tức phản công.

Hai nhà ở cổng thành liền xé nát , bách tính xem đến say sưa ngon lành, thành đều dừng bước, chẳng mấy chốc đường tắc nghẽn.

Khi mã xa của Giang Niệm bọn họ đến, vặn thấy cảnh tượng , khóe miệng hai khẽ co giật, lặng lẽ xem kịch.

Ngụy thị vén rèm mã xa, hai bên nàng là hai tỷ Thẩm Giai Ninh, đám tiểu gia hỏa cũng thò đầu thò cổ.

Cái bọc đựng bánh màn thầu xé toạc, nhà họ Phùng mỗi túm lấy hai ba cái bánh màn thầu, Tiêu thị của Thẩm gia tức đến đỏ bừng mặt.

“Vô sỉ, các ngươi thật quá trơ trẽn, thể cướp đồ !”

Tuy nhiên, đồ vật là do Phùng gia cho , bây giờ mặt dày đòi , cũng là lý.

Quan sai căn bản quản, nhưng bây giờ vội vàng lên đường, vẫn là tách hai nhà .

“Muốn đánh giết, tiểu gia chẳng quản các ngươi, nhưng giờ đừng làm lỡ thời khắc!”

Roi quất vang, phát tiếng 'phạch phạch' trong khí, chúng uy lực của roi nên từng một dám hé răng.

Phùng Tiêu thị cắn răng nghiến lợi, “Năm lượng bạc cho các ngươi, trả đây! Bằng sẽ để yên .”

Sau một hồi mặc cả, Tiêu thị vẫn trơ trẽn giữ hai lượng.

Hai nhà cùng một đường, gặp mặt suốt ngày, nàng còn trông mong đường sẽ giúp đỡ lẫn , nên cũng trở mặt.

Nhận tiền, Phùng lão gia chẳng hề vui vẻ, mà là mắng nhiếc thậm tệ cô cháu Phùng Tiêu thị.

“Ngươi đúng là một chổi! Ai cho ngươi tiếp tế cho chúng, giờ thì , rước cả vận xui về!”

biến cố trong nhà liên quan đến Thẩm gia Nhị phòng, nhưng Phùng lão gia chỉ tìm một lý do để trút giận, mắng đến mức khó vô cùng.

Người nhà họ Phùng cũng dùng ánh mắt oán hận chằm chằm hai cô nương nhà họ Phùng, ai trong họ ngờ rằng, cơn phong ba tối qua liên quan đến Giang Niệm và Thẩm Vọng.

Cứ thế, trong đội ngũ lưu đày, hai nhà thỉnh thoảng lời qua tiếng , gây gổ .

Xe ngựa của Thẩm gia Đại phòng ở phía nhất của đội ngũ lưu đày, kéo giãn một cách dài, hai quạt gió ăn đá bào, mát mẻ.

Tối qua đều nghỉ ngơi , Thẩm Vọng dùng đầu gối làm gối cho Giang Niệm, dần dần, mà cũng tựa thành xe ngủ .

Trong mộng.

Hắn trở về Thẩm gia, trong vườn một cây hoa gạo lớn, hoa nở đỏ rực.

Trên cây treo một chiếc xích đu, một nữ tử lưng về phía đung đưa, còn đưa tay, nhẹ nhàng đẩy xích đu.

Nữ tử đầu , chính là dáng vẻ của Giang Niệm, nàng tươi rạng rỡ với .

“Đẩy cao thêm chút nữa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cuop-tai-san-ta-ta-pha-nat-gia-toc-nguoi/chuong-81.html.]

“Được,” khóe môi cong lên, cưng chiều đáp lời.

Một lát , bỗng nhiên phát hiện trong lòng Giang Niệm ôm một hài tử bụ bẫm, đáng yêu vô cùng.

“Phụ .”

Hài tử gọi là phụ , vai còn một đứa nữa, dứt khoát đặt cả hai đứa bé lòng Giang Niệm, đẩy xích đu cho ba nương con nàng.

“Ha ha... nương tử.”

Thẩm Vọng bật thành tiếng, lúc Giang Niệm tỉnh dậy, lẩm bẩm liền lập tức đến gần, ghé tai lắng .

“Niệm Niệm, nương tử...”

“Ừm?”

Khi Thẩm Vọng nhận đến gần, cơ thể liền cảnh giác, đôi mắt đang nhắm chặt lúc mở .

Thoáng thấy mặt Giang Niệm, khóe môi cong lên.

Hắn vẫn còn chút mơ màng phân biệt là mơ thực, vô thức ghé sát Giang Niệm, chuẩn môi chạm môi.

“Ngươi gọi làm gì?”

Giang Niệm thấy như , đầu óc chợt giật thót, vô thức hỏi.

Chết tiệt, dáng vẻ đang chui lòng, chẳng lẽ dùng mỹ sắc dụ dỗ nàng ư?

“Ta... gì, mơ,” Thẩm Vọng buột miệng , một lát vành tai đỏ ửng.

Trong mơ gặp nữ tử, lời quá ám .

Thần sắc Giang Niệm tự nhiên, đồng thời nàng nhịn mở miệng hỏi: “Ngươi mơ thấy gì?”

Cười ngốc nghếch .

“Cùng nàng chơi xích đu,” Thẩm Vọng chăm chú mắt nàng.

Trước đây, trong mơ của ngoại trừ phụ mẫu thì chỉ tổ mẫu, Giang Niệm là nữ tử thứ ba xông giấc mộng của .

Giấc mộng khiến vui mừng.

“Chơi xích đu?”

Chỉ là một giấc mơ bình thường thôi mà, vì vẻ vui mừng đến thế, nàng hiểu.

Lúc Thẩm Vọng, trong lòng cũng lo lắng và kích động.

Trong mơ xuất hiện nương tử của , còn hài tử, tình huống đại ca từng với .

Chẳng qua lúc đó đại ca , trong mơ, mặt tẩu tẩu cô nương yêu, quả nhiên lâu , Từ Thanh Dao đến tận cửa bức hôn, khi thành liền con ngay.

Chẳng lẽ!

Giấc mơ của chẳng lẽ là mộng thai ư!

Thẩm Vọng hít một khí lạnh, ánh mắt kìm chằm chằm bụng Giang Niệm.

“Chúng , liệu thể, là, con ?”

Chuyện hỏi từ lâu !

Lúc đó rời , cũng là vì ý định trở về cưới đối phương, nên hề thực hiện các biện pháp đó.

Giang Niệm ngẩn , thuận theo ánh mắt của Thẩm Vọng xuống bụng .

Mặt nàng đỏ, “Chắc là thể nhỉ, uống thuốc tránh thai khẩn cấp!”

Sau khi phát hiện gian dị năng của , nàng tiên uống nước linh tuyền, sáng sớm khi tỉnh táo , liền lập tức uống thuốc tránh thai.

Miệng thì , nhưng Giang Niệm vẫn tự bắt mạch cho , một lát lông mày nàng giãn .

“Không thai.”

Không chẩn đoán hoạt mạch, an .

Trên thực tế, nàng và Thẩm Vọng ở bên cho đến bây giờ, mới trôi qua hơn nửa tháng, gì.

“Ồ...”

Thẩm Vọng chút thất vọng, nàng con của ?

Chỉ một lát liền thấy thông suốt, đêm đó là một sự cố ngoài ý , bọn họ vốn quen , nếu âm sai dương thác, hành vi của chẳng khác gì cưỡng ép.

Cô nương đối với tình cảm, làm để hậu hoạn, Giang Niệm làm là đúng.

---

Loading...