Cuồng yêu - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-10-28 18:15:10
Lượt xem: 45

Thanh mai trúc mã hạ Thu///ốc, tiến thời kỳ phát nhiệt bán thú.

Tôi mang theo Thu///ốc ức chế chạy đến bên , nhưng phát hiện Thu///ốc tác dụng.

Tôi lập tức quyết đoán, bỏ chạy.

Khi chỉ còn cách cánh cửa một bước, tay nắm chặt cứng.

Thanh mai trúc mã bán thú với đồng tử rắn màu vàng kim chằm chằm .

Anh khàn giọng mở lời: "Tiểu Ôn, em giúp ."

Tôi việc gì cũng giúp chứ!

Trong căn phòng tối tăm ẩm nóng.

Một bóng đen sàn, tựa mép giường.

Hơi thở hổn hển thô ráp đặc biệt rõ ràng trong gian tĩnh mịch.

"Tách" một tiếng.

Tôi bật đèn, rõ cảnh tượng trong phòng.

Bóng ẩn trong bóng tối hiện đường nét. Anh cúi đầu, mái tóc đen che hàng mi và đôi mắt.

Chỉ thể thấy sườn mặt gầy gò trắng lạnh phớt chút đỏ ửng. Toát một luồng khí nguy hiểm yếu ớt.

Tôi đến mặt , xổm xuống.

Thăm dò mở lời: "Lê Dương?"

Đối phương từ từ ngẩng đầu lên.

Phần tóc mái trán ướt đẫm mồ hôi.

Theo động tác ngẩng mặt của , một đôi đồng tử rắn màu vàng kim khóa chặt lấy ánh của .

Vảy rắn đen bắt đầu bò lên từ cổ áo xé toạc, dọc theo xương quai xanh và cổ, leo lên nửa khuôn mặt trái.

Vẻ lạnh lùng và yêu mị đến rợn .

Tôi hít ngược một lạnh.

"Không tháng nào cũng uống Thu///ốc đúng giờ ?"

"Sao tiến thời kỳ phát nhiệt?"

"Đã bắt đầu bán thú !"

Ánh mắt phần tan rã của Lê Dương dần dần tập trung .

Đôi môi nóng đến đỏ tươi hé mở, giọng run rẩy:

"Tiểu Ôn, khó chịu quá."

Khi Lê Dương gọi điện cho , chỉ tình trạng cơ thể .

Có thể tiến thời kỳ phát nhiệt.

chỉ mang theo Thu///ốc ức chế thông thường.

Chỉ là ngờ tình hình của nghiêm trọng hơn tưởng tượng.

Đây là một thế giới mà Thú nhân và con cùng tồn tại.

Người trong thế giới chia làm hai loại.

Một loại thể biến đổi qua giữa hình và hình thú.

Một loại là Con thuần chủng.

Tôi là loại thứ hai.

Lê Dương là loại thứ nhất.

Thú nhân một khi trưởng thành, mỗi năm sẽ một thời kỳ phát nhiệt.

Thú nhân tiến thời kỳ phát nhiệt giải tỏa hoặc tiêm Thu///ốc ức chế.

Nếu , họ sẽ mất lý trí, thú hóa tấn công gây hại khác. Tình huống sẽ truy cứu trách nhiệm hình sự.

Để kiểm soát yếu tố bất , đất nước nghiên cứu loại Thu///ốc.

Thú nhân bạn đời uống Thu///ốc định kỳ để kiểm soát thời kỳ phát nhiệt.

Thời kỳ phát nhiệt hai giai đoạn.

Một là trạng thái phát nhiệt sơ cấp.

Lúc thể dựa việc tiêm Thu///ốc ức chế để trấn áp.

Loại thứ hai là trạng thái nghiêm trọng cần cảnh giác, đó là khi bắt đầu thú hóa.

Thu///ốc ức chế thể còn tác dụng.

Nếu bên ngoài phát hiện Thú nhân bán thú trong thời kỳ phát nhiệt, thể báo cảnh sát.

Thú nhân đó sẽ bắt giữ cách ly, dựa Thu///ốc cưỡng chế để trấn áp.

Nghe quá trình đó cực kỳ đau đớn giày vò.

Và còn gây tổn hại đến cơ thể.

thực tế, ít Thú nhân đối mặt với cảnh .

Vì cần một thời gian nhất định để chuyển từ phát nhiệt thông thường sang thú hóa.

Thông thường là hai đến ba ngày.

Tình trạng của Lê Dương chút nào.

Tôi vội vàng lấy Thu///ốc ức chế từ trong ba lô .

Nhìn dáng vẻ của Lê Dương, mấy tự tin.

Tôi tiêm cho một liều Thu///ốc ức chế.

Anh căng cứng cả , gân xanh cánh tay nổi lên.

Dáng vẻ đau đớn khiến cảm thấy khó chịu.

Lê Dương là thanh mai trúc mã của .

Là bạn bè, cũng coi như một nửa .

Hôm nay nhắc với , buổi tối ăn với bạn bè.

Anh xuất cao quý, giao thiệp rộng, ngày thường đủ loại nơi chốn.

Tôi gần như thể khẳng định, hạ Thu///ốc hãm hại.

Nếu sẽ nhanh chóng tiến bán thú như .

Lúc chỉ thể cầu nguyện Thu///ốc phát huy hiệu quả.

Lê Dương mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, lấy khăn giấy lau mồ hôi cho .

Vừa mới chạm cơ thể , Lê Dương đột nhiên nắm lấy .

Kéo lòng.

Cơ thể nóng bỏng như lửa, ôm chặt cứ như ôm lấy cọng rơm cứu mạng.

Lực đạo mạnh đến mức cảm thấy đau.

Tôi vùng vẫy đẩy .

thấy giọng khàn khàn đầy van nài của : "Tiểu Ôn, để ôm một lát."

"Chỉ một lát thôi."

Tôi dừng việc vùng vẫy.

Mặc kệ ôm.

Mười phút .

Cơn nóng Lê Dương dịu .

Tôi cử động, tự giác buông tay.

Vảy rắn mặt biến mất, mắt cũng trở màu đen.

Xem Thu///ốc tác dụng.

Tôi thở phào nhẹ nhõm.

Lê Dương ướt đẫm mồ hôi, lộ vẻ mệt mỏi rã rời.

Tôi dậy phòng vệ sinh, làm ướt một chiếc khăn.

Rồi bên cạnh .

Dùng chiếc khăn ấm áp lau mặt cho .

Anh n.g.ự.c phập phồng, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Lúc lau tay cho , động tác của đột nhiên khựng .

Vảy đen nổi lên, nhanh chóng di chuyển phủ lên nửa khuôn mặt trái của .

Thân nhiệt Lê Dương tăng cao.

Chết tiệt!

Thu///ốc vô hiệu!

Tim đập điên cuồng, lập tức quyết đoán.

Vứt khăn xuống bỏ chạy.

Tuy nhiên, khi chỉ còn cách cánh cửa một bước.

Tay nắm chặt cứng.

Một luồng lạnh chạy dọc sống lưng.

Thú nhân phản ứng ngược do Thu///ốc vô hiệu cực kỳ nguy hiểm.

Tôi thầm giận bản đủ cẩn trọng.

Người phía dùng sức kéo một cái, buộc đối diện với .

Lê Dương bán thú với đồng tử rắn màu vàng kim chằm chằm

Giống như dã thú đói khát đang con mồi.

Anh khàn giọng mở lời: "Tiểu Ôn, em giúp ."

"Tôi, giúp ."

Chỗ da thịt Lê Dương nắm chặt dường như sắp bỏng.

Tôi cố gắng rút tay về.

Lê Dương im nhúc nhích.

Những vảy đen li ti phủ kín nửa khuôn mặt , tóc dài đến thắt lưng.

Yêu dã và âm u. Khiến tim run rẩy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cuong-yeu/chuong-1.html.]

Đây là đang tăng tốc thú hóa!

Tôi kìm tăng giọng, "Lê Dương buông tay !"

Nghe thấy quát, , vẫn còn giữ chút lý trí, từ từ thả lỏng lực đạo.

Tôi rút tay về, đề phòng Lê Dương.

Cố gắng lùi về phía .

Tay đưa nắm lấy tay nắm cửa.

Mở một khe cửa nhỏ.

Không ngờ động tác của kích thích Lê Dương.

Cánh cửa mở đóng sầm kèm theo một tiếng động lớn.

Một trận choáng váng, quăng lên chiếc giường lớn màu trắng.

Thân thể nóng rực đè xuống.

Hai tay nhấc lên, giữ chặt đỉnh đầu.

Trước mắt là một đôi đồng tử rắn màu vàng kim lạnh lẽo ẩn chứa sự tức giận.

Đuôi mắt d//ục hỏa đốt đến ửng hồng.

Hai bên môi nhú chiếc răng nanh, toát vẻ lạnh lẽo ghê .

Đây là đầu tiên thấy một Lê Dương xa lạ đến .

Nghe , Thú nhân d//ục v//ọng ăn mòn còn khao khát cả mùi m//áu tanh.

Trước đây các tin tức xã hội, trong các văn bản.

Tôi xem qua những ví dụ về việc Thú nhân trong thời kỳ phát nhiệt làm tổn thương.

Những miêu tả khủng khiếp tàn nhẫn đó ùa về trong đầu .

"Lê Dương."

Tôi gọi tên Lê Dương.

phát hiện âm thanh phát run rẩy.

Lộ rõ sự sợ hãi trong lòng .

Ánh mắt Lê Dương động, cúi thấp xuống.

Lưỡi hóa thành chiếc lưỡi rắn đỏ tươi.

Lướt qua má , lướt qua đôi môi đang mím chặt.

Tôi sợ hãi, điên cuồng giãy giụa.

Lê Dương dùng sức áp chế động tác của , một giọt mồ hôi nóng hổi mặt rơi xuống mắt .

Chảy dọc theo má .

Cứ như là đang rơi lệ.

Đồng tử rắn màu vàng kim đột nhiên co .

Anh tỉnh táo hơn một chút, buông hai tay .

Anh rời khỏi , bên cạnh, nửa ôm lấy .

Bên tai truyền đến lời xin của Lê Dương, "Xin , xin ..."

"Đừng sợ, sẽ bao giờ làm tổn thương em."

Ánh đèn trắng trần nhà chói mắt, khiến nhắm mắt .

Hơi thở ấm áp của Lê Dương ngừng phả cổ .

Miệng lời xin , nhưng bàn tay đang siết chặt eo càng lúc càng mạnh.

Khiến thể giãy thoát.

Anh căn bản ý định buông .

Bỗng nhiên, Lê Dương phát tiếng rên rỉ đau đớn.

Tôi thậm chí thể thấy tiếng xương cốt biến đổi.

"Tiểu Ôn, sắp trụ nổi nữa ."

Lê Dương vùi hõm cổ , khẩn cầu bằng giọng trầm thấp, "Em dùng tay giúp ?"

Câu khiến đầu óc bỗng trống rỗng.

Vì kinh ngạc.

hổ.

Tôi mở mắt, theo bản năng từ chối: "Không ."

Lê Dương thấy, nhưng vẫn lặp hết đến khác:

"Tiểu Ôn, em giúp ."

Sự kinh ngạc và những suy nghĩ hỗn loạn khuấy động lý trí .

Tôi đang đối mặt với một lựa chọn.

Tôi .

Hoặc là giúp .

Hoặc là báo cảnh sát để đưa cách ly.

làm nhẫn tâm Lê Dương tiêm Thu///ốc cưỡng chế.

Thế nhưng nếu giúp ...

Chúng lẽ sẽ thể cách đối xử như nữa.

Hơn nữa, chuyện đối với một con cổ hủ, luôn làm việc theo khuôn phép như , thật khó mà chấp nhận ngay .

Tôi là đặc biệt truyền thống và nhàm chán.

Hơn hai mươi năm, từng hẹn hò một nào.

Bản tính lạnh nhạt, ít bạn bè.

Ngày thường giao tiếp với những học giả cắm rễ trong ngành khảo cổ học.

Tôi khác bên ngoài như thế nào.

trong công việc, họ đều giữ thái độ nghiêm túc và chuẩn mực.

Dị tính mà quen thể coi là bạn bè, cũng chỉ Lê Dương.

Và Lê Dương thể khiến coi là một bạn thiết quan trọng, ngoài tình cảm thanh mai trúc mã từ nhỏ đến lớn.

Nguyên nhân chủ yếu là vì từng cứu .

Tôi và những dị tính khác về cơ bản giao tiếp.

Ngay cả khi vì phép lịch sự mà thêm phương thức liên lạc, cũng chỉ giới hạn trong công việc.

Khi làm , làm việc, luôn vô thức đặt các khung phân loại khác .

Ví dụ, Lê Dương đặt khung bạn bè.

Vậy thì sẽ đóng đinh khung phân loại .

Thế nhưng bây giờ, cái khung đó đang ngoại lực liên tục va đập.

Rung chuyển sắp đổ.

Ý thức giằng xé, cắn chặt môi lên tiếng.

Cho đến khi Lê Dương đột nhiên buông , trở sang phía bên .

Anh cuộn tròn , đau đớn nhưng vẫn cố gắng kiềm chế :

"Tôi lẽ duy trì lý trí nữa , đuôi rắn sắp lộ ."

"Là làm khó em ."

"Em , báo cảnh sát ."

Nhìn tấm lưng đang chịu đựng sự giày vò đau đớn của .

Cái khung khóa chặt trong đầu cuối cùng cũng nới lỏng .

Tôi mềm lòng thỏa hiệp.

Nhẹ nhàng : "Tôi giúp ."

", nhưng , dạy ."

Nói câu , gần như dùng hết can đảm của .

Lê Dương , sóng tình trong mắt gần như nhấn chìm .

Lòng bàn tay úp lên mu bàn tay .

Dẫn dắt xuống.

Giọng trầm khàn, khản đặc: "Tôi dạy em."

Tôi dùng một cánh tay che mắt.

Không thể đối mặt với sự hổ khó chịu .

😁

Đến mức bỏ lỡ ánh mắt của Lê Dương.

Một ánh mắt đầy tỉnh táo và xâm lược ẩn dục vọng.

Cùng với nụ đắc ý vô thanh nhưng phóng túng khóe môi.

Suốt cả đêm, mệt đến thể cử động.

Đối với , điều đó chẳng khác nào uống Thu///ốc độc giải khát.

Lê Dương cố hết sức kiềm chế bản , nhưng vẫn kiềm chế bản năng vô thức ma sát .

Ánh đèn tắt, trong bóng tối là sự d//âm d//ục nồng đậm tràn ngập căn phòng.

Cái khung liên tục va đập , cuối cùng cũng rơi xuống đất vỡ tan tành.

Trong đêm tối, con rắn đen phục nhiều năm chống lên, thè chiếc lưỡi rắn đỏ tươi thăm dò ngóc ngách.

Hôm tỉnh dậy sớm.

Không đợi Lê Dương tỉnh táo rời .

Nói đúng hơn là chạy trối chết.

Tay nhức đau, da thịt ở đùi cũng sưng đỏ.

Đầu óc hỗn loạn như tơ vò.

Tôi xin nghỉ phép làm.

Về đến nhà, thẫn thờ trong sân lâu.

Cuối cùng hóa thành một tiếng thở dài thật dài.

Trong thời gian đó Lê Dương gửi tin nhắn cho : "Em đang ở ?"

Loading...