Cuộc Sống Hậu Tận Thế - Chương 15: Về Nhà Đi.

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-16 21:16:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh chớp mắt nhiều , như thể thể tin những gì đang thấy. Anh chớp mắt chậm rãi thêm ba nữa khi tin rằng những gì đang thấy thực sự là sự thật chứ ảo ảnh.

"...Yuriel."

Flowers

Helio hai với đôi mắt mở to khi thấy giọng của Raphlet, tiếp theo là một im lặng ngắn ngủi.

"Tại em ở đây?"

Có vẻ như phụ nữ đó hề dối khi rằng cô đến gặp Raphlet.

Yuriel theo Raphlet như một chú vịt con bám chặt .

Anh kéo cô đến ga tàu bằng tay , và lúc cô đang chằm chằm bóng lưng của trong khi quầy bán vé.

Ngay cả bên trong nhà ga xe lửa đông đúc, chật kín , duy nhất phản chiếu trong mắt cô chỉ Raphlet.

Cô luôn tưởng tượng sẽ trông như thế nào và sẽ trưởng thành theo năm tháng, nhưng nghĩ đến việc giờ đây đang ở mắt cô, bằng xương bằng thịt.

Mỗi bước , mỗi cử chỉ đều khiến cô choáng ngợp.

Trong lúc Yuriel đang trong trạng thái phấn khích, Raphlet mua vé tàu từ quầy và trở bên cạnh cô.

"Chuyến tàu đến Mogris sẽ khởi hành trong một giờ nữa. Tôi sẽ bảo vệ em cho đến lúc đó, vì hãy " trong khi đưa cho cô tấm vé.

Giọng điệu lịch sự và trang trọng, như thể đang chuyện với một lạ. Yuriel chớp mắt khi nhận vé tàu từ .

"Cậu chủ?"

Cô nghĩ tai hẳn hỏng vì chuyến tàu đầu tiên vất vả. Như thể việc Raphlet chuyện chính thức là đủ, cô nghĩ đang bảo . Cô mệt, nhưng lẽ cô mệt hơn cô nghĩ ban đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cuoc-song-hau-tan-the/chuong-15-ve-nha-di.html.]

“Tôi nghĩ là nhầm , thưa chủ. Ngài thể nhắc ?" Yuriel hỏi với nụ ngượng ngùng mặt.

Raphlet xuống khuôn mặt cô một lúc khi trả lời cô bằng giọng đều đều,

"Hãy trở Đại công quốc Mogris ngay lập tức."

Khuôn mặt tươi của Yuriel cứng vì sốc. Có vẻ như cô nhầm những lời kính trọng xa cách - như thể đang đối phó với một từng gặp đây - hoặc lời yêu cầu lạnh lùng bảo cô .

“C-Chủ nhân, ngài tức giận vì đến mà báo ? khi tin ngài thương, lo lắng và tâm trạng ở điền trang nữa."

“Đừng gọi chủ nữa. Tôi hiện tại chủ của em."

Raphlet từ chối Yuriel với vẻ mặt lạnh lùng mà cô từng thấy đây.

Đôi mắt vàng của – vốn luôn trìu mến – giờ đây nghiêm túc đến lạnh lùng.

Raphlet tiếp tục giải thích theo kiểu máy móc, “Đó là một chuyến tàu ma thuật bảo vệ bao phủ toa tàu. Em cần can thiệp để dừng tàu ngay cả khi tình huống tương tự xảy . Trong trường hợp quái vật tấn công, tất cả các cabin sẽ sa-"

“Tôi sẽ ."

"Em đang gì thế khi em thậm chí còn nơi nào để ở?"

“Tôi thể ở nhà trọ và tìm việc làm."

“Quá nguy hiểm, về ."

Anh bắt đầu từ chối cô mà hề do dự. Bị đe dọa bởi sự khăng khăng của Raphlet, Yuriel nắm chặt vé tàu trong tay và trông như sắp .

“Ngài cần em nữa ? Nếu em còn hữu dụng nữa, thì c.h.ế.t còn hơn."

"...Em đang ?"

Loading...