Cuộc chiến hào môn - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-04 02:41:57
Lượt xem: 108
Chồng tôi, người đã gần bốn mươi tuổi, đang yêu đương nồng nhiệt với một cô gái ở công ty.
Trước giờ, anh ta ngoại tình không dưới tám mươi lần, nhưng tôi đều giả vờ không biết, yên tâm làm phu nhân hào môn của mình.
Nhưng lần này thì khác, anh ta không phải chỉ là vui chơi chốc lát.
Sáng tối đều nói yêu em, mỗi tháng ngày mười bốn đều tặng hoa và quà, dùng tên cặp đôi, mặc đồ ngủ đôi...
Dù chưa hề lên giường, anh ta lại say mê cùng cô ta chơi những trò vặt mà mấy chàng trai trẻ ngây thơ hay chơi.
Tôi nghĩ, mình nên ra tay thôi.
Tôi có thể dung thứ cho bất kỳ người phụ nữ nào muốn đào một ít đất quanh cây hái tiền của mình.
Nhưng muốn đào cả cái cây đi thì không được.
Tôi đã ngoài ba mươi, mọi thứ đều bình thường, không dám chắc có thể tái hôn vào hào môn lần nữa.
—-
Khi nhận được kết quả kiểm tra thai, lòng tôi đã yên ổn hơn phân nửa.
Giờ có con rồi, tôi lại có thêm một con át chủ bài để giữ vững cuộc hôn nhân này.
Đáng tiếc, nụ cười trên môi tôi còn chưa kịp nở rộ đã thấy tình nhân của chồng tôi – Lâm Thi Tình.
Cô ta khám cùng khoa với tôi, cũng đang đợi kết quả khám thai.
Điều tôi sợ nhất cuối cùng đã đến.
Lâm Thi Tình muốn leo lên làm chính thất, cướp đi tất cả những gì tôi đang có!
Tôi nhanh chóng đi đến trước mặt cô ta, muốn vạch trần tất cả.
Dàn cảnh vợ cả xé xác tiểu tam ngay giữa phố.
Nhưng Lâm Thi Tình chỉ ngẩng đầu nhìn tôi một cái, rồi lại nhanh chóng cúi xuống nghịch điện thoại.
Cô ta không nhận ra tôi.
Dù cô ta ngày nào cũng dùng nick phụ WeChat để khiêu khích tôi.
Tôi nghiêng đầu nhìn vào tấm gương trong hành lang bệnh viện, phản chiếu lại một khuôn mặt vô cùng bình thường.
Loại mà ném vào đám đông cũng chẳng tìm thấy.
Đây cũng là nỗi đau của tôi, khiến tôi chỉ có thể buộc phải chịu đựng chồng mình – Phú Đình – ngoại tình hết lần này đến lần khác.
Như bị dội một gáo nước lạnh, tôi bình tĩnh lại.
Quay đầu nhìn lại Lâm Thi Tình, ngũ quan cô ta tinh xảo như điêu khắc.
Dù ăn mặc kín đáo, chẳng làm gì, cô ta vẫn thu hút ánh nhìn nhớp nháp của mọi người đàn ông đi ngang qua.
Cô ta còn tốt nghiệp trường danh tiếng.
Tự lực vào công ty của Phú Đình, dựa vào thực lực mà có được cơ hội làm việc bên cạnh anh ta.
Tuổi đôi mươi, trên người mang theo sự thuần khiết chưa bị thế tục đồng hóa, cùng với sức sống thanh xuân mê hoặc lòng người.
Phú Đình nhanh chóng bị cô ta hấp dẫn, đá bay các cô bồ nhí số ba, bốn, năm, sáu bên cạnh.
Chỉ chuyên tâm mập mờ với Lâm Thi Tình.
Cả hai chưa xác định quan hệ, nhưng mỗi tháng vào ngày 14, Phú Đình đều tặng cô ta những món quà chuẩn bị kỹ lưỡng.
Ảnh đại diện cặp đôi, danh sách nhạc chung, đồ ngủ đôi.
Mỗi ngày, màu cà vạt của Phú Đình đều được phối theo màu váy của Lâm Thi Tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/cuoc-chien-hao-mon/chuong-1.html.]
Sự thiên vị này được công khai cho tất cả mọi người.
Lâm Thi Tình rất thông minh, trong tình huống này cũng không hề đòi hỏi gì từ Phú Đình.
Thậm chí trong công việc còn không cần một chút ưu đãi nào, trái lại càng cố gắng hơn.
Đến khi tan làm, cô ta lại biến thành dáng vẻ nũng nịu bám người.
Tìm Phú Đình đòi ôm hoặc một bông hoa làm phần thưởng.
Hai thái cực đối lập này khiến Phú Đình mê mẩn đến thần hồn điên đảo.
Trong thời gian đó, cả hai vẫn chưa xảy ra bất kỳ quan hệ thực chất nào.
Chỉ chơi trò tình yêu thuần khiết.
Lần duy nhất là trước đây, cả hai cùng tham gia một buổi tiệc thương mại, say rượu mất kiểm soát rồi ngủ cùng nhau.
Nói là ngoài ý muốn, nhưng tôi đã điều tra, là do Lâm Thi Tình cố tình sắp đặt.
Nhưng sau đó vài ngày, cô ta lại cố tình tránh mặt Phú Đình.
Lập cho mình hình tượng nhân vật "tiểu bạch hoa" cao thượng, thề không bao giờ có bất kỳ mối quan hệ vượt giới hạn nào với Phú Đình nữa.
Hôm nay là ngày thứ bảy sau sự việc ở khách sạn.
Cũng là ngày đầu tiên có thể xét nghiệm m.á.u để kiểm tra kết quả mang thai sau khi "cùng phòng".
Cô ta đã sốt ruột rồi.
Lâm Thi Tình không chỉ muốn đào một ít đất, hái một vài quả từ cây hái tiền Phú Đình.
Cô ta muốn chiếm trọn cả cái cây, không để lại cho tôi một chút nào.
Tôi hiểu rõ, một khi ly hôn, tôi sẽ chẳng nhận được gì.
Ra đi tay trắng là kết quả tốt nhất của tôi.
Dù sao thì trước khi kết hôn, để tỏ lòng trung thành, tôi đã bị buộc ký vào đủ loại hiệp nghị.
Nhưng mà, tại sao chứ?
Tôi ngoại hình bình thường, gia thế bình thường, đến học vấn cũng bình thường.
Nhưng tôi cũng muốn sống một cuộc sống tốt đẹp mà.
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi không tìm công việc khác mà trực tiếp làm giúp việc cao cấp.
Phú Đình chính là ông chủ đầu tiên của tôi.
Lúc đó, bạch nguyệt quang của anh ta đã qua đời, cả người anh ta suy sụp, chán nản.
Tôi dành 18 tiếng mỗi ngày để chăm sóc anh ta, ròng rã suốt ba năm.
Dựa vào sự chu đáo không gì sánh bằng và vẻ chất phác của một người thành thật, tôi đã thành công leo lên làm phu nhân hào môn.
Tôi biết rõ, cơ hội như thế này, cả đời chỉ có một lần.
Vì vậy tôi rất trân trọng, dù sao người bình thường muốn vượt lên tầng lớp trên là quá khó.
Huống hồ Phú Đình còn là phú hào Nam Thị, ngoại hình xuất chúng không thua kém nam minh tinh.
Tôi sẽ không bao giờ tìm được ai tốt hơn anh ta.
Tôi cúi đầu, nhìn chiếc túi Hermes da hiếm trên cánh tay và chiếc vòng ngọc phỉ thúy xanh đế vương trên cổ tay.
Tất cả những thứ này, tôi đều không muốn mất đi.
Ngủ với chồng tôi thì được, nhưng muốn cướp tiền của tôi thì đáng chết.
Người thật thà mà bị dồn vào đường cùng, cũng không dễ chọc đâu.