15.
"Giang Đại Thẩm bọn họ rời khỏi trong thôn từ 5 năm . Nàng ở bên cạnh cũng theo dõi bốn năm, hỏi thăm chuyện Tô tỷ tỷ nữa. Có lẽ nàng sửa đổi ?"
Đỗ Tựa Như ôn tồn lời nhỏ nhẹ, khuyên giải an ủi Giang Mộc Viễn.
"Vẫn nên chờ thấy Giang Thời hãy quyết định."
Vừa dứt lời, Giang Thời bỗng nhiên như đạn pháo lao tới từ hậu viện, đến mặt Giang Mộc Viễn, do dự mà dừng bước.
"Cha?"
Hốc mắt Giang Mộc Viễn nháy mắt đỏ lên. Hắn ôm chặt con trai, thấy kéo tay áo mồ hôi đầy đầu, giận dữ :
"Sao con ở nhà học?"
"Con..."
Giang Thời đang định giải thích, Đỗ Tựa Như ngắt lời.
Nàng lấy khăn ấn ấn khóe mắt, ôn nhu :
"Tuổi như , nên ở trong thư viện sách chứ. Tô tỷ tỷ, ngươi thể kêu Giang Thời làm việc trong tiệm . Ngươi quá ích kỷ, ngươi đang làm lỡ cả đời Giang Thời đó!"
Cảm ơn bạn đã ủng hộ cho truyện của Chiqudoll nha!
Giang Mộc Viễn cũng lạnh lùng : "Tô Cẩm, ngươi giải thích rõ ràng cho !"
Ta còn kịp , Giang Thời nhịn .
"Cái phụ nhân là ai , tới lượt ngươi quản việc nhà của ?"
"Một tiếng Giang Thời, một tiếng Giang Thời. Ta với ngươi quen ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/con-duong-tay-trang-cua-me-ke-ac-doc/chuong-10.html.]
Giang Mộc Viễn nhíu mày .
"Làm càn ! Giang Thời, con thể..."
"Ngươi mau câm miệng !"
Giang Thời hét lớn một tiếng, còn dữ dằn hơn Giang Mộc Viễn.
"Ngươi tư cách gì giáo huấn ? Ngươi là 5 năm, giống như c.h.ế.t . Nương một ngậm đắng nuốt cay nuôi lớn. Bây giờ ngươi trở về liền dám phát giận với nàng, còn để cái phụ nữ đắn bày mưu tính kế nương của ? Đầu óc ngươi chứ?”
Ngực Giang Thời phập phồng lên xuống, thở hổn hển trừng mắt Giang Mộc Viễn, giống như một chú nghé con đang giận dữ đùng đùng.
Hắn hoài nghi Đỗ Tựa Như một cái, Giang Mộc Viễn một cái, bỗng nhiên kinh hãi đến mức trừng lớn đôi mắt.
"Có ngươi nạp ?"
"Tốt lắm! Giang Mộc Viễn, thật lắm!"
Giang Thời mắt nháy, nước mắt lăn xuống. Hắn tới ôm vai .
Thiếu niên lớn nhanh, gần như cao bằng .
"Nương vất vả làm lụng vất vả nhiều năm như , ngươi chính là đối xử với nàng như ? Giang Mộc Viễn, kể từ hôm nay, cha . Ngươi mang theo tiểu của ngươi cút , hiếm lạ làm con trai tướng quân gì đó, chỉ cần nương ."
Nói xong trịnh trọng giữ c.h.ặ.t t.a.y .
"Nương, yên tâm, con sẽ học hành t.ử tế. Có con ở đây một ngày, về nhất định sẽ để chịu khổ."
Ta cảm động đến rơi nước mắt, nhào lòng Giang Thời .
"Nhi tử, nương con là đủ ."
Đại hiếu t.ử thủ phụ bá đạo c.h.ử.i trời mắng đất của đây !