Một  nọ,  đến chợ đêm ở Thượng Hải để bán hàng rong,  trải nghiệm một ngày sống cuộc sống của những  bán hàng rong lén lút ở đô thị lớn.
 khi  đang cắm cúi nướng xúc xích, một giọng  ủy mị một cách giả tạo cất lên: "Chu Nhiên, em  ăn cái ."
Một giọng đàn ông khác  chút khó chịu: "Đồ ăn vặt vỉa hè thì  gì ngon,  vệ sinh ."
"Chu Nhiên, em  ăn mà,  đợi em..."
Người đàn ông dùng tiếng địa phương chế giễu một câu: "Đồ nhà quê,   kiến thức."
Tôi nhíu mày ngẩng đầu,  thấy Chu Nhiên và Phùng Vĩnh Tú đang dạo chơi ở chợ đêm.
Mắt Phùng Vĩnh Tú sáng rực, khóe miệng cô  nhếch lên thấy rõ: "Chu Nhiên,  mau  , là Khúc Nam Thịnh!"
Chu Nhiên cũng ngẩn , hỏi với vẻ  chút bàng hoàng: "Nam Thịnh? Sao em  ở đây?"
Thần sắc của Phùng Vĩnh Tú giống hệt vẻ hưng phấn và bất ngờ của cô  khi  ngã  phòng Hiệu trưởng trong nhiều năm . Trông cô  như thể cuối cùng cũng bước  lên vị trí cao đến mức tột đỉnh, cuối cùng cũng  thể  xuống và chế giễu, châm chọc  một cách thoải mái.
"Nam Thịnh,  cô  sa sút đến mức   ngoài bán hàng rong thế ? Ngày ,  nhiều   là cô  du học,   tin. Giờ thấy cô thế ,  thật sự  đành lòng… Xin , Nam Thịnh. Tôi thật sự  ngờ chuyện  và Chu Nhiên ở bên   khiến cô chịu đả kích lớn đến , nhưng cô cũng  thể lừa   là    du học chứ..."
Tôi liếc  điện thoại  giá đỡ, lượng  xem livestream tăng vọt, bình luận bay lên vun vút đến mức khiến      kịp  rõ. Đã  những đại gia trong livestream tặng cho  mấy món quà hiệu ứng...
"Vậy thì ? Rốt cuộc là hai    mua xúc xích nướng ?"
Phùng Vĩnh Tú thấy  thể đả kích   thì  buông tha: "Nam Thịnh, chúng   quen    thì  nhất định  ủng hộ việc kinh doanh của cô. Thế  , cô lấy cho  hai mươi cây xúc xích nướng, hai mươi xiên hẹ, hai mươi..."
Rõ ràng là Chu Nhiên  thể chịu nổi nữa, kéo tay Phùng Vĩnh Tú: "Đi mau."
Đương nhiên là Phùng Vĩnh Tú  chịu , cô    chèn ép bao nhiêu năm,   thể  trút giận cho hả hê?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/con-duong-sup-do-cua-nguoi-song-lai/chuong-12.html.]
"Muốn  thì   ! Khúc Nam Thịnh là bạn gái cũ của  đó, nếu hai  nối  tình xưa thì   làm ?"
Chu Nhiên liếc   một cái,  trong sự bối rối: "Em đang  linh tinh gì ?"
Phùng Vĩnh Tú  khẩy  đáp: "Tôi còn lạ gì cái thói  của , ghét nhất là thấy  khác khốn khổ, đáng thương, Khúc Nam Thịnh  nông nỗi  thì   đành lòng  nhỉ? Ngày , nếu   vì  đáng thương thì   cứu  ? Giờ  bày đặt  vẻ gì nữa! Người Thượng Hải mấy  nhà cửa chật chội trong mấy con hẻm cũ,  thích làm  vẻ thanh cao, giả bộ sành điệu. Tôi chán ngấy mấy  . Nếu    thì cứ  , hôm nay,  nhất định  khiến Khúc Nam Thịnh  chiều ý  cho thỏa!”
Trong lúc họ cãi ,  lập tức điều chỉnh góc điện thoại, phòng livestream   hơn mười ngàn  xem . Ồ hô hô ~
Sau khi hai  họ cãi vã với  một hồi, Chu Nhiên   bỏ  với gương mặt tái mét.
Phùng Vĩnh Tú xán  gần với vẻ mặt đắc chí méo mó của kẻ tiểu nhân: “Anh bạn trai mà cô quen hồi đại học đúng là  tệ.  bây giờ,   mắng thì mắng,  đuổi thì đuổi,  hả? Cô  xót ?”
Cuối cùng thì  cũng bật  thành tiếng heo luôn : “Xót lắm chứ, xót thấu tim luôn!”
Phùng Vĩnh Tú cứ thế mà đắc ý, cứ thế mà vênh váo: “Cô  cái gì mà ! Hôm nay, kẻ thảm hại là cô. Sau khi  và Chu Nhiên kết hôn,  sẽ thành  Thượng Hải, còn cô vẫn  ở đây mà bán hàng rong thôi!”
Tôi  nhịn  mà vặn  một câu: “Bán hàng rong thì ? Sao  thảm hại chứ? Bao nhiêu năm nay,  sống thế nào thì  liên quan quái gì đến cô?”
Linlin
Mắt Phùng Vĩnh Tú long lên sòng sọc: “Đương nhiên là cô     trải qua những gì ! Chuyện cô đến Thượng Hải học đại học chẳng qua cũng chỉ là chuyện một vé máy bay thôi.  vì  đến Thượng Hải, cô   ở thị trấn nhỏ như quê, ngoài chi phí sinh hoạt ,    tích góp bao lâu mới đến  đây ? Khi cô còn  trong giảng đường  giảng, yêu đương, vùi đầu trong thư viện thì    làm thuê ở tiệm thức ăn nhanh, chiên khoai tây, cắt rau củ, đôi khi còn  cọ rửa nhà vệ sinh nữa!  cô học đại học ở Thượng Hải thì ? Vẫn là  phận  bán hàng rong thôi! Tôi cũng  điều tra nhà cô , công ty bố cô lụn bại,  cô cũng  công ty lớn sa thải! Sông  khúc,   lúc, gia đình nhà cô mãi mãi  chịu lép vế  nhà ! Bất kể là kiếp   kiếp ,  mới là     cao mà thương hại cô!”
……
Phùng Vĩnh Tú càng  càng kích động,  cũng  chịu nổi nữa. Nhân lúc miệng Phùng Vĩnh Tú đang há hốc,  nhét một cây xúc xích nướng  với kích cỡ  đủ để chặn họng cô : “Cây xúc xích  miễn phí, ông đây  thèm hầu hạ cô nữa!”
Nói ,  liền leo lên chiếc xe bán hàng của  và phóng  mất hút.
Khi về đến nhà,  mới  rằng Phùng Vĩnh Tú còn đuổi theo xe, văng tục suốt cả đoạn đường, khiến phòng livestream của   khóa.
Dù   nữa, nhờ phước của đồ của nợ Phùng Vĩnh Tú  mà cuối cùng, tài khoản của  cũng hot .