Cô vợ giả ngốc - Chương 76: Thả sói ngồi xem

Cập nhật lúc: 2025-06-17 13:42:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Khánh Vi, Ái Lan, Lyan cả Ngọc Hà. Kẻ nào lại dùng tới những đối tượng như thế này để tiếp cận Duy Hoàng?

Ngáo dùng đàn bà à?

Ngọc Hà bật chiếc máy làm nhiễu sóng đặt ở bên cạnh rồi nhún vai đáp: “Chị được tay bác sĩ ở bệnh viện Tâm An thôi miên giao cho nhiệm vụ, đó là ám sát Duy Hoàng. Nếu chị không nhận, bọn chúng sẽ giao cho một người khác, lúc đó ta ở ngoài sáng, địch trong bóng tối sẽ vô cùng khó đối phó.”

“Em cảm ơn chị.” Ngọc Ly thực lòng nói lời cảm ơn, “Chị vẫn luôn bảo vệ em như vậy.”

Truyện đăng bởi An Nhiên Author

“Con bé này, chị không bảo vệ em thì ai sẽ làm chứ.” Ngọc Hà nói xong cũng không nén nổi một tiếng thở dài: “Duy Hoàng đã xích mích với ai mà khiến kẻ đó phải thuê L truy sát?”

“Với chính thủ lĩnh của L, kẻ tự xưng là đấng sáng thế đó!” Ngọc Ly bật cười.

Ngọc Hà nghiêm giọng hỏi: “Em định sẽ làm gì?”

“Chị nghe nói thủ lĩnh đứng sau L là một người đàn ông, nhưng chưa bao giờ thấy mặt.”

“Chị đã làm rất tốt, việc còn lại để cho em, cần phải đảm bảo an toàn cho bản thân.” Ngọc Ly vừa nói ra lời này, sắc mặt Ngọc Hà lập tức trở nên càng khó coi.

Bảo cô ấy ngồi ngoài xem?

“Em giỏi nhỉ? Dám qua cầu rút ván!” Ngọc Hà bực bội nói, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng.

“Em không có ý đó, đây là em lo lắng cho sự an toàn của chị.” Ngọc Ly nhăn nhó than.

Tròng mắt cô đột nhiên hiện lên một chút giảo hoạt giống một con hồ ly: “Hay là chị muốn đích thân xử hai con ranh đó?”

Ngọc Hà sửng sốt, nhìn lại Ngọc Ly, ngữ điệu cô vừa nói chẳng khác gì câu nói của đao phủ trước lúc hạ đao trên đoạn đầu đài.

Ngữ khí đó sao Ngọc Ly lại có thể có.

Không chỉ một hai lần Ngọc Hà có loại cảm giác này, cô ấy nhịn xuống sự nghi ngờ nhẹ mắng: “Xử thế nào, cho bọn họ vào tù? Bọn họ cũng chưa làm gì nghiêm trọng? Trừng phạt thế nào? Theo kiểu luật rừng?”

Trong đầu cô ấy nảy ra vô vàn suy nghĩ, nhưng càng nghĩ lại càng cảm thấy chuyện Ngọc Ly là do kẻ khác mạo danh hoàn toàn vô lý. Xét nghiệm ADN cô ấy cũng làm rồi.

Đây là Ngọc Ly không sai.

Nhưng chẳng lẽ lành bệnh thì tính cách sẽ khác như thế? Có bản lĩnh tính toán thiệt hơn, hay cách xử lý mọi chuyện khôn khéo… điều đó, đều không thể xuất hiện ở một người từng khiếm khuyết trí tuệ.

Chả nhẽ em gái cô lại chính là một thiên tài tự kỷ như vài nhà khoa học lừng danh khác?

Làm gì có chuyện đấy.

Giao tiếp của Ngọc Ly hiện giờ hoàn toàn bình thường, chẳng hề có dấu hiệu của bệnh tự kỷ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/co-vo-gia-ngoc/chuong-76-tha-soi-ngoi-xem.html.]

Nghĩ thế nào cũng cảm thấy rất thắc mắc.

Cả Ngọc Ly và Ngọc Hà đều đang đuổi theo dòng suy nghĩ linh tinh của bản thân, thì điện thoại của Ngọc Ly vang lên, là Duy Hoàng gọi tới.

Trong điện thoại, anh chỉ nhắc nhở cô ở yên tại nhà, buổi tối anh sẽ quay trở lại đây.

Ngắt điện thoại, Ngọc Ly liếc mắt nhìn Ngọc Hà nói: “Tối nay Duy Hoàng về đây. Nhiệm vụ của Ái Vi liệu có phải là mạng của Duy Hoàng giống như chị hay không?”

Ngọc Hà nghe được lời này không khỏi cười khổ, nhưng khả năng này cũng không phải không có.

“Đề phòng một người đang ở ngay bên cạnh, mẹ nó thực là rất mệt mỏi đấy nhé!” Ngọc Ly lầu bầu rủa.

Ngọc Hà cười tủm tỉm: “Vậy nên giờ mới cần phải xem bản lĩnh của Duy Hoàng!”

Ngọc Ly bực bội cầm tập tài liệu trên tay ném trở lại trước mặt Ngọc Hà: “Chị, chị nói xem em nên cảm ơn hay nên oán trách chị đây?”

Khi không đi kéo cô ta về.

“Chị không dẫn về, cô ta sẽ lại dùng cách tiếp cận khác. Chi bằng để cô ta ở ngay dưới tầm mắt của mình chẳng phải là sẽ dễ dàng kiểm soát được hay sao?”

Ngọc Hà quét mắt nhìn tập tài liệu trên bàn lạnh giọng nói: “Rất có thể sẽ lợi dụng để tìm ra được kẻ đứng sau L. Muốn bắt cá phải có cần câu. Kiên nhẫn đi em gái!”

“Chị có biết là để một sát thủ sống bên cạnh mệt mỏi thế nào không? Mẹ nó, em về nhà là để nghỉ ngơi, không phải làm việc.” Ngọc Ly vẫn còn oán trách.

“Chị lại thấy rất phấn khích, cứ như là… được trở thành điệp viên.” Gương mặt lạnh lùng của Ngọc Hà cũng treo lên một tia vui vẻ.

“Em bắt đầu thấy gen biến thái của chị trở thành gen trội rồi đấy!” Ngọc Ly không thể tức giận với cô ấy liền ngả người nằm vắt ngang qua cái ghế nhắm mắt lại.

“Cũng như em đóng cửa thả chó thôi mà, chúng ta bây giờ là thả sói rồi ngồi xem...” Biểu hiện của Ngọc Hà vẫn rất thản nhiên, nhưng trong lòng cô ấy cũng rối như tơ vò rồi. Cô ấy từng làm vài nhiệm vụ cho L nên thừa hiểu bản tính hung tàn không từ thủ đoạn để hoàn thành nhiệm vụ của bọn chúng.

Chính vì vậy nên mới có nước đi mạo hiểm như thế này.

“Từ từ…” Ngọc Ly chợt ngồi bật dậy đánh gãy lời nói của Ngọc Hà. “Làm cái gì? Chị nói cho em nghe kế hoạch của chị đi!”

Nghe Ngọc Hà nói xong, Ngọc Ly làm ra bộ dáng như đang rất ủy khuất: “Chị à, em mà không kìm chế nổi, lại vung tay đánh c.h.ế.t người, xảy ra án mạng là lỗi tại chị đấy nhé!”

“Nói cứ như là em không thích vậy, em tự soi mình vào gương xem, mọi tế bào từ trên xuống dưới đều đang ngo ngoe kêu gào làm ngay, làm ngay đi kìa?” Ngọc Hà giơ ngón tay thon dài chỉ về phía Ngọc Ly.

“Hắc hắc!” Ngọc Ly khoái trá cười.

So với khả năng hành người của Ngọc Ly mà nói, kế hoạch này của Ngọc Hà vẫn còn còn quá non tay, nhưng lại mới mẻ. Tuy nó không quang minh chính đại nhưng dùng để giải xì trét thì cực kỳ phù hợp.

“Nhưng mà em nói trước, việc dọn dẹp hậu trường không phải việc của em.”

Ngọc Hà lười biếng nói: “Những rắc rối này vì ai mà có thì người đấy đi mà dọn!”

Loading...